Nói về Vân Phòng với Đồng Tân từ bỏ độ Hàn Tương Tử đời Đường, về làm việc Bồng Lai hải đảo. Sau tắt thở Tống Chân Tông, Hán bình thường Ly đánh cờ với Lữ Đồng Tân, vui vẻ nói rằng: "Ngươi bao gồm nhớ chuyện mê Bạch mẫu Đơn chăng?". Lữ Đồng Tấn thưa rằng: Thuở ấy đệ tử new tu nên thấy sắc đẹp còn đắm, tuy là truyện trò không làm điều đưa ra quá đáng, cơ mà cũng đề nghị mang tiếng". Bình thường Ly hỏi: "Còn ngươi uống rượu trên Nhạc Dương rộng nửa năm, sao không hại phạm luật?". Lữ Đồng Tân thưa rằng: "Tôi gồm lời nguyện độ kẻ nạm gian, phải phải uống tí chút mà lộn trần tục". Thông thường Ly mỉm cười rằng: "Việc như thế nào ngươi cũng phạm hết, trách chi Lý Thiết trái và những tiên chê ngươi là đam mê tửu sắc". Lữ Đồng Tân nghe cả thẹn, vị kính yêu cầu chẳng dám trả lời. Xảy thấy hơi độc bên nam bên nam mặt bắc dưng lên. Lữ Đồng Tân sai tiểu đồng ra coi thử. Tuỳ nhi thưa rằng: "Ấy là rồng độc mặt nam tranh đấu với long cái bên bắc". Phổ biến Ly nói: "Ta biết Tống Nhân Tông tướng tá tinh là long đực, Tiêu Hậu tướng tá tinh là rồng loại cự địch, dĩ nhiên còn chinh chiến hai năm, thương mang đến binh dân mắc nạn". Lữ Đồng Tân thưa rằng: "Chẳng hay bé rồng nào thắng?". Bình thường Ly nói: "Rồng chiếc là yêu thương đầu thai xuống Phiên, cự sao lại rồng đực là chúa thánh trời khiến ra đời, nắm nào rồi rồng cái nghịch thiên yêu cầu bại". Lữ Đồng Tân thưa rằng: "Đở mặt suy phò mặt yếu, thật là tài đức tuy vậy toàn, thầy cũng nên xuống cố gắng mà giúp Tiêu Hậu mà kháng kình cùng Tống, đã tất cả danh thiên hạ, lại khiến cho Tống chẳng dám đánh Phiên, nước nào duy trì gìn kẻ thống trị nước ấy, khỏi việc can qua, muôn dân nhờ vào đức vô cùng". Tầm thường Ly nói: "Số thịnh suy trời đang định trước, ta giữ lại phận sự hơi đâu mà gánh bài toán đời". Nói rồi về rượu cồn nghĩ ngơi. Lữ Đồng Tân nghĩ về rằng: "Các tiên chê ta bất tài, mê tửu đắm sắc. Còn thầy lại nói vững chắc Tống phải thắng Phiên. Ta cũng phải lén xuống góp Tiêu Hậu tiến công Tống bại binh, thì thầy bản thân hổ thầm ko chê bản thân nửa, các tiên cũng chẳng dám dễ dàng ngươi ta nữa". Suy nghĩ rồi xét lại rằng: "Kình với những tiên cũng vô cang, chứ cự cùng với thầy sao phải. Chi bằng tránh tiếng mang đến khỏi phật lòng thầy". Do cớ ấy new sai Xuân Nham xuống núi... Nhưng giúp Tiêu Hậu đánh Tống.Nói về Dương thống chế từ lúc phát bịnh, vua Chân Tông treo bảng mời lương y.Khi ấy Lý Thiết Quả đã đánh cờ với tầm thường Ly Vân Phòng. Xảy thấy Trương quả Lão lao vào trách rằng: "Hôm trước thầy trò tiến công cờ, kình khí cùng với nhau gây nên họa lớn, hiện nay còn muốn kình nữa sao?". Lý Thiết quả hỏi: "Chuyện bỏ ra gọi là họa lớn?". Trương quả Lão nói: "Động Tận không phục giờ thầy nói Tống chiến thắng Phiên bắt buộc lén xuống trần làm quân sư, nạm cốt mang đến tinh cây xuống lập trận Thiên môn bảy mươi hai cửa. Bên Tống phá ko được, đến đổi khiến cho Dương Lục Sứ phát bệnh gần chết, ko họa khủng hay sao?". Lý Thiết Quả bực tức nói rằng: "Trời vẫn định rồi mà lại Lữ Đồng Tân dám cải. Còn nếu không trừng trị thì ta cần tấu Thiên Tào". Nói rồi đứng dậy, Hán thông thường Ly có tác dụng thinh, Hà Tiên Cô, Lam Thể Hòa đa số phê bình cả thảy. Bao gồm Hàn Tương Tử cám ơn Lữ Đồng Tân độ mình nên tìm lời khuyên giải, Hán phổ biến Ly nói: "Xin những vị giảm giận, nhằm tôi đi bắt nó về". Trương trái Lão nói: "Vậy thì ngươi buộc phải đi đến mau, kẻo bên Tống khốn nạn". Hán phổ biến Ly xuống trằn trị bệnh dịch cho Dương Lục Sứ và phá trận...Chuyện Thập nhị sương phụ chinh Tây gồm nói rõ. Lữ Đồng Tân xuất xắc thầy góp Tống, phá trận rã tành. Lữ Đồng Tân tính lén về động, Hán phổ biến Ly bắt gặp nạt lớn: "Ta nói nghịch vài lời, ngươi dám cố gắng ý tạo nên lại gan sao?". Khá khen chẳng sợ hãi phép trời, mong đọa các kiếp hay sao? Mau về đụng cũ thì thầy trò ấm yên như xưa, giả dụ cải lời tức tốc mắc đọa". Lữ Đồng Tân thưa rằng: "Tôi new lầm lỡ một phen, xin sản phẩm công nghệ tội". Nói rồi đằng vân về hễ theo thầy. Bên Tống mặt Phiên phần nhiều lấy làm lạ.

Bạn đang xem: Bát Tiên Là Những Ai


Nội dung bên trên BACHNGOCSACH.COM.VN (BNS) được mọi fan trong cộng đồng đóng góp. Ban cai quản Trị BNS không phụ trách về nội dung được đăng tải. Những đường dẫn từ BNS tới trang web thứ tía không đồng nghĩa là được sự đồng ý của Ban quản lí Trị BNS.

*

Chiếu Minh Tam Thanh Vô Vi tại Pháp Quốc

Bủu Minh Ðàn.Trang website Phục Vụ Nhơn sanh Miễn Phí. Bởi Trương Ngọc An thực hiện

Bát Tiên là 8 vị Tiên ở 8 động đá của núi Bồng Lai trên đảo Bồng Lai nơi cõi Thiêng liêng. Chén Tiên gồm 8 vị Tiên kể tên ra sau đây: 1.Lý Thiết Quày. (Thiết Quày tuyệt Thiết Quải là cây gậy sắt) nhưng thường gọi là Lý Thiết Quả. 2.Hớn thông thường Ly. 3.Lữ Ðộng Tân, (Ðộng là cái hang núi) nhưng thường gọi là Lữ Ðồng Tân. 4.Lam Thể Hòa. 5.Trương Quả Lão. 6.Hà Tiên Cô. 7.Hàn Tương Tử. 8.Tào Quốc Cựu. Sau đây là sự tích của chén bát Tiên, viết theo Truyện Ðông Du chén bát Tiên:

1. Lý Thiết Quả:

Ngài họ Lý, tên là Huyền, hiệu là Ngưng Dương, đề nghị thường gọi là Lý Ngưng Dương, diện mạo nghiêm trang, tánh hạnh trong sạch, học rộng biết nhiều, ko mộ công danh, muốn đi tu Tiên. Biết được Lý Lão Tử đang dạy Ðạo bên trên núi Họa Sơn, Lý Ngưng Dương liền search đến đó để xin học Ðạo. Ði dọc đường, Ông dìm thơ rằng:Tâm tánh bé người bao gồm thấp cao,Khen lò Tạo Hóa đúc anh hào.Làm trai biết thấu vòng vinh nhục,Ðặng chữ rảnh rỗi khỏi chữ lao.Khi đến núi Họa sơn thì Trời đã tối. Lý Ngưng Dương tự nhủ: mình là đệ tử đi cầu thầy học Ðạo, lẽ nào ban đêm dám gõ cửa. đưa ra bằng ngủ đỡ trên bàn thạch trước cửa động, chờ Trời sáng sẽ xin vào ra mắt.Ở vào động, Ðức Lão Tử đang đàm đạo với Huyễn Khưu Chơn Nhơn, xảy tất cả cơn gió thanh, Ðức Lão Tử hỏi:- Ông bao gồm biết gió ấy là điềm chi chăng?- Chắc tất cả người gần thành Tiên đi tới.- Ta đã rõ Lý Ngưng Dương gần thành Tiên cùng là Tiên đứng đầu sổ hết thảy.Nói rồi, Ðức Lão Tử truyền Tiên đồng ra mở cửa động mà đón. Xảy thấy một Ðạo sĩ đang đứng trước động, liền hỏi:- gồm phải Lý Ngưng Dương đó không?- Sao Tiên đồng lại biết thương hiệu tôi?- Tôi vâng lịnh Lão Quân ra cửa đón anh.Lý Ngưng Dương khôn xiết mừng rỡ, chắc là mình tất cả phước lớn đề nghị mới được Lão Quân biết đến, liền đi theo Tiên đồng vào ra mắt, thấy Lão Quân bao gồm hào quang đãng sáng lòa, dung nhan tươi nhuận, râu tóc bạc phơ, với Huyễn Khưu Chơn Nhơn cũng vậy. Lý liền quì lạy ra mắt Lão Quân cùng Huyễn Khưu. Hai vị đáp lễ rồi mời ngồi. Lý Ngưng Dương quì thưa rằng: Ðệ tử tầm sư học Ðạo, lẽ như thế nào dám ngồi. Xin Thầy dạy bảo.Lão Tử bảo: Ngươi ngồi xuống rồi ta nói đến nghe:

Học Ðạo cho minh, Lẳng lặng có tác dụng thinh,Ðừng lo đừng rán,Cho tịnh mang đến thanh,Chẳng nên nhọc sức,Chớ hơi tổn tinh, Giữ đặng tánh tình,Là thuốc trường sanh.

Lý Ngưng Dương mừng rỡ lạy tạ Lão Quân. Huyễn Khưu nói: Ngươi mang tên trong Sổ Tiên, đứng đầu hết thảy. Về tu như vậy thì thành. Nói rồi truyền Tiên đồng đưa Lý Ngưng Dương ra khỏi động, xuống núi. Lý Ngưng Dương lạy tạ rồi theo Tiên đồng rời khỏi động, trở về quê, lên núi cất nhà bên động đá, tu theo lời Ðức Lão Tử dạy, cứ tu luyện hoài như vậy.

Chẳng bao lâu cảm thấy nhẹ mình, bước đi như gió. Một người dân quê tên là Dương Tử lên núi thấy vậy cũng phát tâm mộ đạo,

xin Lý Ngưng Dương thâu làm cho đệ tử, ở lại tu hành. Ngày kia, Lý Ngưng Dương thấy hào quang quẻ chiếu vào cửa sổ, thì biết bao gồm Thần Tiên giáng hạ, rồi mau sửa soạn lên núi đón tiếp. Xảy nghe tiếng hạc, ngó lên thấy Ðức Lão Tử và Huyễn Khưu Chơn Nhơn cỡi hạc đáp xuống. Lý Ngưng Dương lạy xin chào mừng rỡ. Ðức Lão Tử nói: - Bữa nay tinh thần hơn trước. Ta nhắm ngươi xuất hồn đặng. Vậy 10 ngày nữa, ngươi xuất hồn đi dạo những nước với ta.Nói rồi liền từ giã, với hai vị cỡi hạc bay trở về núi.Cách 9 ngày sau, Lý Ngưng Dương kêu học trò là Dương Tử đến dặn rằng: Thầy sẽ xuất hồn đi thiếp bảy ngày ngươi phải gìn giữ xác ta cẩn thận. Nếu sau bảy ngày mà ta không trở về thì hãy thiêu xác.Dặn dò xong, Lý Ngưng Dương nằm thiếp xuất hồn đi.Khi Dương Tử giữ xác thầy được 6 ngày thì người bên đến đưa tin rằng: Mẹ anh bịnh nặng, đang hấp hối, trông anh mau về mang đến mẹ thấy mặt nhưng tắt hơi. Dương Tử khóc lớn than rằng: Thầy đi thiếp chưa về, nếu ta đi, lấy ai giữ xác thầy, bằng ko đi thì làm thế nào thấy mặt mẹ, ôi khổ biết chừng nào!Người công ty liền hỏi rõ Dương Tử về sự đi thiếp của thầy, rồi nói: "Xác người chết đã 6 ngày, ngũ tạng thảy đều hư hết, lẽ nào sống lại bao giờ. Vả lại, thầy bao gồm dặn 7 ngày thì thiêu xác, chắc thầy đã thành Tiên. Nay 6 ngày cơ mà thiêu xác thầy cũng ko lỗi. Mau thiêu xác thầy rồi về gặp mặt mẹ."Dương Tử bần cần sử dụng không nỡ, nhưng túng thiếu thế cũng phải nghe lời, liền đặt nhang đèn, hoa quả tế thầy,

rồi thiêu xác. Vừa khóc vừa đọc bài bác kệ sau đây: Mẹ bịnh ngặt hầu kề, Thầy đi thiếp chưa về, Mẫu thân thiết một thuở, Sư phụ nghĩa nhiều bề, Vẹn thảo phải quyền biến, Lỗi nghì luống ủ ê, Hồn linh xin chứng chiếu, Khoái lạc chốn non huê. Thiêu xác thầy xong, Dương Tử liền gấp rút chạy về nhà, vừa đến cửa nhà thì mẹ vừa tắt thở. Rủi ơi là rủi! Lỗi hết nhị đàng, đã bất nghĩa với thầy, lại ko tròn hiếu sự. Nhắc lại, Lý Ngưng Dương, hồn xuất về chầu Ðức Lão Tử, được thầy dẫn đi khắp những nước bên trên cõi thiêng liêng, đến núi Bồng Lai, gặp những Thánh Tiên, ra mắt đủ mặt, đến bảy ngày thì xin về.

Ðức Lão Tử cười nói rằng: Hãy nghe bài xích kệ nầy thì rõ: Tịch cốc ăn lúa mì, Ðường quen thuộc xe phơi phới, Muốn tra cứu cốt cách xưa, Lại gặp mặt ngươi mới. Lý Ngưng Dương nghe bài kệ của thầy thì ghi nhớ chớ không hiểu ngụ ý gì, nhưng cũng lạy thầy từ tạ ra về. Khi hồn về tới đơn vị thì ko thấy xác, ko thấy học trò, coi lại thì xác đã ra tro bụi. Lý Ngưng Dương rất giận đứa học trò bất nghĩa nầy. Hồn cất cánh phưởng phất xuống chơn núi, gặp một thây ăn ngươi nằm dựa bên đường, kế mặt cây gậy, bao gồm một chân cùi. Lý Ngưng Dương nghĩ lại bài xích kệ của thầy cho, chợt hiểu, biết phận mình phải vậy chớ không nên oán thù trách học trò, liền nhập hồn vào xác ăn mày, rồi ngậm nước xịt vào gậy tre hóa ra gậy sắt. Bởi cớ đó, người đời ko biết họ thương hiệu ông ăn ngươi nầy, thấy cầm cây gậy sắt, phải gọi là Ông Thiết Quày, sau gọi trại ra là Thiết Quả. Sở dĩ Ðức Lão Tử cấm đoán hồn Lý Ngưng Dương về kịp trước lúc học trò thiêu xác bởi vì Ðức Lão Tử muốn Lý Ngưng Dương bỏ xác phàm mang đến tuyệt sự hồng trần cơ mà về luôn luôn nơi Tiên cảnh, còn xác ăn ngươi là mượn tạm để tu,

chớ muốn biến hóa thế như thế nào cũng được. Thiết Quả đánh tay biết rõ các việc đã xảy ra với đứa học trò bản thân là Dương Tử. Thiết Quả liền đem linh dược đến cứu tử mẹ nó, kẻo đứa học trò tức tối ân hận cả đời tội nghiệp. Ðến nơi thấy Dương Tử đang ôm hòm mẹ khóc ngất, rồi rút gươm ra định tự vận. Thiết Quả kịp đến ngăn cản với nói: - Ngươi tất cả lòng thành đề nghị Trời khiến ta đến đây đem linh dược cứu tử mẹ ngươi. Vậy ngươi mau giở nắp săng ra, cạy miệng mẹ ngươi ra mà đổ thuốc. Nói rồi lấy ra một trả thuốc đưa cho Dương Tử. Dương Tử có tác dụng y lời, giây lát, bà mẹ hắt hơi lấy lại hơi thở, rồi ngồi dậy bước ra khỏi quan lại tài, xem gồm vẻ mạnh khỏe hơn trước. Cả nhà khôn xiết mừng rỡ. Dương Tử quì lạy Thiết Quả, thưa rằng: - Cảm tạ Tiên ông, xin Tiên ông mang lại biết danh hiệu. - Ta đây là Lý Ngưng Dương, là thầy của ngươi. Bởi ngươi thiêu xác ta bắt buộc hồn ta phải nhập vào xác ăn mày nầy. Biết rõ việc làm cho của ngươi, buộc phải ta không chấp, lại đến cứu tử mẹ ngươi để ngươi nuôi mẹ phỉ tình. Ta tặng thêm vào cho ngươi một hoàn thuốc nữa để ngươi uống vào sống thọ nuôi mẹ. Thầy trò sẽ gặp lại sau nầy. Dương Tử cúi đầu lạy tạ thầy, chưa kịp hỏi thăm thì Thiết Quả đã biến mất. Thiết Quả biến hóa về núi Họa sơn, hầu thầy. Ðức Lão Tử cười nói: - Vậy mới chắc thành Tiên, không lo trở lại trần thế. Nói rồi truyền dọn tiệc ăn mừng Thiết Quả.

2. Hớn bình thường Ly:

Hớn chung Ly, họ là bình thường Ly đời đơn vị Hớn (Hán),

tên là Quyền, hiệu là Vân Phòng, làm cho Ðại Tướng trong triều đình công ty Hớn. Lúc mới sanh, tầm thường Ly Quyền gồm điềm không giống lạ, trên nóc đơn vị hào quang đãng sáng đỏ, ai nấy đều kinh, lớn lên thành một vị tướng quân, võ nghệ như thần, oai phong danh thừa cọp. Khi ấy triều đình đơn vị Hớn nhận được sớ khẩn cấp của tướng trấn ải báo bao gồm binh Phiên vì chưng Bất Dực thống lãnh đánh vào ải rất nguy kịch, xin triều đình cử binh cứu viện. Xem xong, Hớn Ðế rất khiếp hãi, liền hạ chiếu không nên Ðại Tướng bình thường Ly Quyền làm Nguyên soái, Phùng Dị làm cho Phó Tướng, kéo đại binh 50 vạn gấp rút đi ra quan liêu ải cứu viện. Nguyên Soái chung Ly tế cờ, hiểu dụ tướng sĩ xong xuôi thì kéo quân đi ngay lập tức tới ải Kỳ Thủy đóng trại. Rạng ngày hôm sau, hai bên ra trận. Bất Dực đánh ko thắng nổi chung Ly, quân Phiên bại trận chạy dài. Tin chiến thắng liên tiếp báo về triều đình, danh tiếng nguyên suý Hớn thông thường Ly vang dậy. Thời gian đó, Lý Thiết Quả đang ở Cung Tiên, đánh tay biết Hớn thông thường Ly đã thắng quân Phiên nhiều trận, uy danh lừng lẫy, với lại biết kiếp trước của Hớn bình thường Ly là Tiên coi sổ bộ ở Thượng giới, phạm tội bị đọa trần, ni mê việc chiến tranh mà không lo tu hành, biết chừng nào trở về ngôi vị cũ. Lý Thiết Quả muốn độ bình thường Ly, nhưng nếu để bình thường Ly thắng trận hoài, triều đình sẽ gia phong quan lại tước, thì bị mê đắm trong vòng phú quí vinh hoa, nên Thiết Quả định tạo cho Chung Ly bại trận thì mới độ được. Tính rồi liền hóa ra một Ông già bay xuống dinh Phiên của Bất Dực. Thời gian bấy giờ Bất Dực đang ngồi vào dinh, thở vắn than dài, không kiếm được kế bỏ ra để đánh binh Hớn. Xảy thấy quân vào báo: bao gồm một ông già cốt biện pháp Thần Tiên xin vào ra mắt. Bất Dực lấy làm lạ, liền đến mời vào, hỏi: - Lão trượng đến tôi tất cả việc gì? - Tôi đến đây bày cho Tướng quân kế thắng binh Hớn. Ðêm ni tôi biết mặt dinh Hớn gồm hỏa hoạn lớn, Tướng quân thừa dịp nầy kéo quân vào cướp dinh thì chắc thắng mười phần.Ông già nói chấm dứt liền từ giã đi mất.Bất Ðực, lòng buôn bán tín chào bán nghi, sợ lầm kế của Nguyên soái phổ biến Ly, nhưng cũng truyền lịnh chuẩn bị canh nhì đến cướp dinh Hớn. Nếu thấy dinh Hớn bị hỏa hoạn như lời của ông già thì sẽ tràn quân đánh vào, bằng ko thì rút binh về.Bên dinh Hớn, mặc dù vừa mới thắng quân Phiên, nhưng cũng không đủ can đảm kiêu,

cắt đặt canh ban ngành đêm rất cẩn mật vị sợ cướp dinh. Khoảng giữa canh ba, Lý Thiết Quả hóa phép đốt dinh Hớn, ngọn lửa cháy lan rất mạnh, bầy tớ không dập tắt nổi. Bất Dực thấy đúng thời cơ, liền kéo đại binh đánh vào. Bình thường Ly nguyên suý cầm giáo lên ngựa đánh với Bất Dực, thấy binh Hớn hoảng sợ chạy hết thì cả kinh, quày ngựa bại tẩu. Bất Dực muốn bắt sống chung Ly bắt buộc buông tên nhắm vào nhỏ ngựa của bình thường Ly đang cỡi, có tác dụng ngựa trúng tên ngã nhào, may Phó tướng Phùng Dị chạy đến tiếp cứu, bắt một nhỏ ngựa không giống đưa cho Nguyên soái. Nhị người bại tẩu, ngó lại dinh Hớn bị lửa thiêu rụi, binh Hớn bỏ chạy tán loạn. Nguyên soái tức quá xẻ nhào xuống ngựa chết giấc. Lúc tỉnh lại than rằng: - Ta làm Ðại Tướng vâng chỉ đánh Phiên, ngỡ là cứu nước rạng danh, nào tốt Trời khiến ta thảm bại thế nầy, chẳng những mắc tội với vua, lại còn hổ mặt với triều thần, thiệt là Trời muốn giết ta, ta còn sống làm chi nữa. Than rồi, Hớn bình thường Ly toan rút gươm tự vận. Phùng Dị cứ mãi răn dạy can. Xảy thấy binh Phiên kéo đến tróc nã nã. Phùng Dị cản hậu, Hớn thông thường Ly chạy trước. Chạy tới sáng thì lạc mất, Hớn chung Ly đến một nơi không có nhà cửa dân chúng, phía trước là núi, vừa đói vừa khát, tiến thoái lưỡng nan. Xảy thấy một ông sãi mắt xanh chống gậy đi tới.

chung Ly mừng rỡ bước đến thưa rằng: - Tôi là Hớn Nguyên soái chung Ly Quyền đem quân đi đánh Bắc Phiên, bị bại trận nên chạy lạc tới đây, xin thầy chỉ nhà mang lại tôi tá túc để trở về triều đình xin binh cứu viện.Ông sãi gật đầu, dắt phổ biến Ly chỉ một dòng am, nói rằng - Ðây là chỗ ở của Ðông Huê Chơn nhơn, tướng quân vào đó mà lại tạm nghỉ.Nói rồi đi thẳng như bay. Hớn tầm thường Ly đi đến am, quan sát thấy cảnh vật xinh tươi lặng tĩnh, phải chỗ của Thần Tiên, đến trước cửa am, định gõ cửa thì nghe có tiếng dìm thơ từ trong am vọng ra:

Việc thế chẳng đua tranh, thong thả lánh lợi danh, Thân nương theo động đá, Tình gởi tại mây xanh. Chơi dạo say hương thơm đạo, thong dong dưỡng tánh lành, Hỏi ai là bạn tác? Gió mát với trăng thanh.

Lý Thiết Quả sắp đặt trước, giả làm cho sãi mắt xanh dẫn Hớn phổ biến Ly đến cho Ðông Huê Chơn Nhơn dạy đạo. Hớn chung Ly nghe tiếng dìm thơ vừa dứt thì có một ông Lão cốt bí quyết Thần Tiên, chống gậy bước ra hỏi: - tất cả phải thông thường Ly Quyền nguyên suý đó chăng? Hớn tầm thường Ly khiếp hãi thưa: - Phải, tôi vâng chỉ đi đánh Phiên, chẳng may thất trận chạy lạc đến đây, xin Thượng Tiên từ bi mang lại tôi tá túc. Ðông Huê Chơn Nhơn mời vào am đãi cơm chay, nói:- công danh sự nghiệp như bọt nước, phú quí như ngọn đèn trước gió. Từ xưa đến nay, giang sơn nhiều chủ, phước thọ ít người. Bần đạo chán cảnh đời đau khổ, tìm kiếm nơi u nhã,sống thanh nhàn, thoát vòng lợi danh trần tục. Tướng quân cũng đề nghị thừa dịp nầy mà lại tu chổ chính giữa dưỡng tánh, còn ham sự nghiệp phú quí làm cho chi.

Xem thêm:

2. Hớn tầm thường Ly: (tiếp theo)

tầm thường Ly thống chế lắng nghe, liền tỉnh ngộ, muốn theo học đạo, hỏi: - Tiên ông luyện phép chi mà đặng trường sanh? - Phép trường sanh có gì lạ đâu, lòng phải trống mà bụng phải đặc. Lòng trống là không lo ngại lắng, để cho thơ thới như không; bụng đặc là không theo sắc dục, nguơn khí chẳng hao, được như vậy thì thành Tiên, trường sanh bất tử. Hớn thông thường Ly nghe vậy thì mừng rỡ thưa rằng: - Nhờ Tiên ông chỉ dạy, tôi xin lạy để làm cho học trò. Xin thầy cho biết tôn hiệu. - Ta là đạo sĩ thời thượng cổ, nay đã thành Tiên, hiệu là Ðông Huê. Nói rồi truyền cho Hớn tầm thường Ly phép tu luyện và dạy luôn cho chung Ly phép chỉ đá hóa vàng,

rồi tặng mang lại một cây gươm thanh long chém quỉ. Hôm sau, Hớn tầm thường Ly lạy thầy xin trở về nhà lo thu xếp việc nhà. Ðông Huê Chơn Nhơn chỉ đường về nhà. Khi bình thường Ly ngó lại thì thấy thầy với nhà cửa đều biến mất, suy nghĩ biết là Tiên ông biến hóa để độ mình. Tầm thường Ly Quyền tự đặt hiệu cho doanh nghiệp là Vân Phòng, rồi cải trang đi riết về công ty đặng thăm gia quyến. Gia đình chung Ly Nguyên soái tốt tin thất trận với mất tích, tin tưởng là đã chết đề nghị cả nhà tỉ ti để tang. Ni lại thấy chung Ly cải trang trở về thì thất gớm mừng rỡ, hỏi thăm cớ sự. Phổ biến Ly thuật lại đủ hết. Gia quyến mừng rỡ nói rằng: khi mới sinh ra tất cả điềm lành, chẳng lẽ lại thác về nghiệp dữ. Thông thường Ly Quyền không dám ở nhà lâu, sợ vua hay tin bắt tội, liền ăn mặc theo Ðạo sĩ, từ giã gia quyến để đi tu, lại đến thăm anh ruột là thông thường Ly Giảng, đang làm cho chức Lang Trung. Thông thường Ly Giảng tê mê mộ đạo đức đã lâu, ni nghe em nói, mừng rỡ bội phần, liền sắp xếp hành trang, thuộc em trốn lên non tu luyện. Hai người nhắm núi Họa sơn đi tới. Dọc đường, thấy con cò trắng đang ngóng cổ, Vân chống nói: - con cò cổ dài, le le cổ ngắn, ko thể làm sao cắt bớt mà lại can bổ mang lại bằng.

Việc đời cũng vậy, kẻ ưa danh lợi, người mến thanh nhàn. Nhờ tất cả gươm phép của thầy trao tặng, Vân chống giết được cọp tinh đang phá hại dân làng, lại thấy dân thừa nghèo khổ, yêu cầu dùng phép chỉ đá hóa vàng, lấy rubi phát đến dân. Ngày kia, Ðông Huê Chơn Nhơn kiếm tìm đến để dạy đạo thêm, truyền thêm phép tu luyện mang lại hai người. thông thường Ly Vân chống đi dạo chơi đến núi Tứ Hạo, thình lình một tiếng sấm nổ vang, núi nứt ra một cái khe. Vân phòng thấy lạ, liền tiến vào khe, gặp một dòng hộp đá tất cả một cuốn kinh, liền lấy kinh đem ra phía bên ngoài xem thì khe núi biến mất, vách núi liền lại như cũ. Vân phòng thầm biết là Thần Tiên đã ban kinh cho doanh nghiệp tu luyện,

đề nghị càng cố công. Chẳng bao lâu thì đạt đến mức cao siêu. Bỗng nghe tiếng nhạc vang Trời, quan sát lên thấy mây lành năm sắc, Tiên hạc bay xuống đáp trước mặt Vân Phòng, nói tiếng người rằng: "Thượng Ðế không nên tôi xuống rước Vân chống trở về phục chức cũ ở Thượng giới," Vân chống liền đưa sách lại mang lại anh, dặn dò với giã từ, cỡi hạc lên Trời. Bình thường Ly Giảng ở lại tu theo sách đó, nhiều ngày cũng thành Tiên, được Vân phòng cỡi hạc xuống rước.