*

Tin chắc rất nhiều bạn đang hóng Rùa Mạn lấp hố. Mong tác giả cho chúng ta một câu trả lời xứng đáng. Tôi như ánh dương rực rỡ Quyển hạ được coi là câu trả lời cho tất cả những mong chờ. Bản thân Sitetruyen thì đang mong một cái kết viên mãn sau tất cả.

Bạn đang xem: Tôi như ánh dương rực rỡ quyển hạ mia


Cố Mạn – Câu chuyện tình cảm ngọt ngào, đầy lãng mạn

Có rất nhiều đường trong những câu chuyện tình yêu của Cố Mạn. Đó có lẽ là một trong những điều làm nên tên tuổi của cây bút này. Dù rằng không phải câu chuyện tình yêu nào cũng đẹp, cũng lãng mạn như thế. Những chính họ đã thổi hồn vào đó, hiện thực hóa tình yêu để chúng ta tin tưởng vào hạnh phúc.

Nếu nhắc đến Cố Mạn thì chúng ta không thể quên những bộ truyện đình đám như: Sam Sam đến rồi, Bên nhau trọn đờiYêu em từ cái nhìn đầu tiên. Đồng ý rằng những diễn viên và được chuyển thể mới giúp những bộ truyện ngôn tình này thành bom tấn. Những những tình tiết và câu chuyện ngọt ngào trong đó thì cũng không thể chối bỏ.

*

Một điều nữa về truyện Ngôn tình của Cố Mạn, đó là nét mộc mạc trong ngòi bút và cái kết tròn đầy viên mãn. Chính sự đơn thuần, giản dị nhưng cũng không thiếu tinh tế và tỉ mỉ đã đi vào những phần mơ mộng của mỗi người. Kết thúc viên mãn như đang nhắn nhủ: “Hạnh phúc ngay ở phía trước, hãy nắm lấy nó”.

Kết thúc sau 40 chương của Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Thượng

Chúng ta đều biết Tôi như ánh dương rực rỡ chia làm 2 phần: phần 1 (quyển Thượng) và phần 2 (quyển Hạ). Phần 1 thì đã hoàn thành với 40 chương rồi. Và chúng ta thì đang mong chờ được lấp hố với Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ.

Qua 40 chương truyện, chúng ta có lẽ vẫn yêu quý một Nhiếp Hy Quang. Có lẽ không phải vì cô ham ăn hay có biệt danh dễ thương là Dưa Hấu. Mà chính sự chủ động trong tình yêu của cô, dám yêu dám ghét mới là điều thu hút nhất ở nhân vật này.

Cô thích Trang Tự, vì đơn giản là cô thích anh. Cô ghét Dung Dung, dù tình chị em cùng phòng nhưng lại cư xử quá ích kỷ. Có thể cô có những nét trẻ con, có những lúc bồng bột và tiểu thư. Nhưng cô vẫn luôn hướng về những điều tươi đẹp và vui vẻ.

*

Chuyển sang Tôi như ánh dương rực rỡ phần 2, Hy Quang và Lâm Tự Sâm vẫn những ngày hò hẹn, yêu đương. Lâm Tự Sâm thì luôn chờ đợi tình yêu nồng nhiệt của cô. “Anh đợi em tặng anh một vầng dương rực rỡ”.

Trong khi đó, Trang Tự vẫn chuyên tâm vào sự nghiệp của mình. Thế giới nội tâm và tình cảm của anh cũng dần được hé mở. Một trang tự có vẻ lạnh nhạt và vô tâm cũng được dần được lột cởi nhiều hơn. Đồng thời những góc tối trong Lâm Tự Sâm cũng được phơi bày.

Tựa như thấy bản thân trên từng trang truyện

Ngay từ những trang đầu tiên, có lẽ những ai đã tốt nghiệp Đại học, sẽ nhìn thấy mình trong đó. Những cảm xúc, những tình huống chân thực nhất. Khi mà bạn bước chân vào những đoạn đường trưởng thành đầu tiên.

Đó, là những ngày vui vẻ với hội chị em. Đồng ý là nếu có thể thuê trọ ở một mình thì rất thoải mái. Nhưng nếu được ở ký túc xá thì cũng chẳng tệ hơn đâu. Khi mà có người hiểu, lắng nghe và an ủi mình. Rồi cùng đi ăn món này món kìa, dành cho nhau những điều tốt.

Đó, là những tình cảm đơn thuần và trong khiết. Tình cảm của Nhiếp Hy Quang luôn nhẹ nhàng, ấm áp như cái tên của cô. Không hề gay gắt hay chói chang để bắt người khác đón nhận. Đôi lúc cô quặn lòng đau đớn. Song vẫn mạnh mẽ, tích cực chứ không hề ủy mị.

*

Đó là những ngốc nghếch, dại khờ và hiểu lầm. Còn nhớ lúc Dung Dung gán cho cô cái mác cướp người yêu của bạn. Rồi những lần ganh ghét, đổ cho cô chơi bẩn đạp đổ cơ hội việc làm. Những đoạn mà làm nhiều người thấy uất nghẹn.

Đó, là những lo lắng về tương lại, mệt mỏi với luận văn tốt nghiệp. Nhớ hồi Hy Quang bị giáo viên mắng về luận văn tốt nghiệp. Cô thì ngốc nghếch chọn đề tài giống với Trang Tự. Cuối cùng nếu không có anh thì chắc cô cũng đã trượt tốt nghiệp Đại học rồi.

Những điều ấy, ai trong chúng ta rồi cũng sẽ đều nếm trải lấy một lần.

Thông tin bên lề về Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ

Điều đầu tiên muốn ngồi lê đôi mách chính là về tên truyện. Có một số bạn chưa biết còn thắc mắc về tên truyện. Truyện có rất nhiều tên khác nhau:

Tôi như ánh dương rực rỡ tập 1/ quyển Thượng/ tập 2/ quyển Hạ
Tôi như ánh dương rạng rỡ tập 1/ quyển Thượng/ tập 2/ quyển Hạ
Kiêu dương tự ngã tập 1/ tập 2Nắng gắt 1/ Nắng gắt 2

Rực rỡ và rạng rỡ là từ đồng nghĩa. Còn những cái tên kia có nghĩa như sau. Hy Quang có nghĩa là nắng sớm, nắng yếu, kiểu ánh nắng buổi sớm mai. Còn “Kiêu dương” có nghĩa là mặt trời ban trưa, mặt trời lên đỉnh. Mà mặt trời lên đỉnh thì phải nắng gắt, nắng chói chang.

Như chúng ta đều biết, hiện tại Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ có 7 chương được cập nhật. Thông tin về phần 2, tác giả Cố Mạn có chia sẻ trên Weibo rằng:

Kiêu Dương Tự Ngã đang viết… Nếu bản chính thức tập 2 được update thì trang này sẽ thông báo cho cả nhà biết đầu tiên!

Cố Mạn

Nội dung 7 chương truyện của phần 2 đều do một người bạn của tác giả cập nhật. Vậy nên, cũng có một số nghi ngờ rằng, 7 chương của tập 2 không phải do chính tác giả viết.

Những dự đoán về cái kết của Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ

Kết thúc của Tôi như ánh dương rực rỡ là dấu chấm hỏi mà nhiều người muốn giải đáp. Bởi, với những tình tiết tác giả xây dựng, thì phần 1 này đã đủ ngọt, đủ hay và thừa đủ để biên kịch thành phim rồi.

Song, bản thân Cố Mạn vẫn cho rằng cái kết chưa viên mãn. Dù cho nhiều người bao gồm: bạn đọc, biên tập và cả bạn bè đều khuyên không cần viết tiếp. Có thêm Phiên ngoại nữa là đủ rồi. Nhưng cô kiên trì muốn tiếp tục viết quyển Hạ.

*

Sitetruyen rất đồng ý điều này, bởi thật sự cái kết vẫn chưa hề viên mãn và tròn đầy. Kết thúc phần 1 vẫn rất lưng chừng hạnh phúc. Nhiều người muốn truyện dừng lại bởi “tình chỉ đẹp khi còn dang dở”.

Thế nhưng nếu đã vững tin vào hạnh phúc, thì đó nhất định là một hạnh phúc viên mãn, tròn đầy.

Lâm Tự Sâm có thật sự là nam chính của Tôi như ánh dương rực rỡ?

Tiết lộ về nam chính từ Cố Mạn

Nam chính của Tôi như ánh dương rực rỡ rất đặc biệt. Bản thân Cố Mạn cũng từng tiết lộ rằng, anh không giống bất kỳ một đứa con nào trước đây của cô. Tác giả cũng mập mờ không tiết lộ danh tính, chỉ nói rằng, cách anh tiếp cận, theo đuổi và cả tấm chân tình của anh cũng rất khác.

Đó là người sẽ cho Hy Quang lựa chọn, cho cô thỏa sức chủ động và quyết định trong tình yêu. Anh không hề vồ vập, cũng không tấn công bất ngờ khiến cô gái mình yêu siêu lòng.

*

Tin vui là tác giả có tiết lộ, những tin buồn là nó cũng chẳng đáng giá bao nhiêu. Khi cả 2 người đàn ông trong truyện đều có đặc điểm này. Tác giả cũng từng một lần lên tiếng:

Ai là nam chính có quan trọng đến thế? Tôi thật sự hy vọng mọi người sau khi đọc truyện, điều còn đọng lại là nội dung, diễn biến của truyện.

Cố Mạn

Một điều đáng buồn khác, Cố Mạn cũng bắt chúng ta phải chờ đợi 14 năm rồi để biết được đáp án, biết được cái kết. Vậy nên có phải Lâm Tự Sâm hay không, đành chờ đợi thêm thôi. Hãy cùng Admin chờ, có được không?

Sự ngọt ngào, thâm tình của Lâm Tự Sâm

Chúng ta đều biết, anh biết Hy Quang từ rất lâu, thầm thích cô. Nhưng chính vì đó mà đã xuất hiện hiểu lầm. Lúc Dưa Hấu mới đi làm, anh ra sức bóc lột sức lao động, lấy việc công trả thù riêng.

Càng ngày, Cố Mạn càng khắc họa rõ hơn về anh. Khắc họa về người đàn ông có biệt hiệu “Đệ nhất cầm thú Y khoa”, để rồi Hy Quang phải thốt lên trong đầu “Thật khốn nạn”. Nhưng chính nét vô sỉ (liêm sỉ gì tầm này) lại tạo nét sức hút của anh. Con gái thường thích trai hư mà.

Tình cảm của anh, sự dịu dàng của anh, chúng ta đều thấy rõ. Và bản thân Sitetruyen cũng vậy, cũng rất thích anh. Thích sự dịu dàng, sự quan tâm, sự chở che từ anh. Thích sự thâm tình của anh.

*

Lâm Tự Sâm theo đuổi cô ấy, là mang đến hạnh phúc cho cô ấy, chứ không phải gánh nặng cho cô ấy, nên cô ấy không phải xin lỗi, không ai nên xin lỗi với tình cảm của mình cả, điều trái tim muốn làm không ai có thể ngăn cản.

Tuy nhiên, Sitetruyen cũng nhìn nhận một cách chính đáng về mặt xấu. Khi trong một lần, anh biệt tăm biệt tích bỏ đi mà không nói một lời. Nhìn sự hoang mang lúc đấy của Dưa Hấu mà mình cũng thấy hoang mang theo.

Một điều khác, tình cảm của Hy Quang với anh vẫn mơ hồ và chưa rõ ràng. Đó có phải thật lòng yêu hay thương hại hay không thì chưa thể biết. Bởi tâm lý con người buồn cười lắm. Phải đợi thôi.

Hãy cho Trang Tự một niềm tin nho nhỏ

Bản thân Sitetruyen là một người đọc truyện rất chậm. Cũng chính bởi vậy mà mình cảm được nhân vật tốt hơn. Đồng thời nhìn vấn đề ở một góc khác.

Trang Tự là con nhà nghèo, hay nói chính xác là không có tiền. Và anh cũng biết, nhà Hy Quang rất giàu. Chính cô còn cho anh vay tiền để làm phẫu thuật cho mẹ. Có tự ti hay không?

Có đấy. Đàn ông là vậy đấy. Thích một người thật lòng nhưng không có gì trong tay mà chưa dám biểu lộ, chưa thể đường đường chính chính đến với cô.

Trong những năm tháng đại học, anh cố gắng cho tương lai sự nghiệp của mình. Ra trường rồi, anh phát triển mảng đầu từ để ngày càng trở nên thành đạt. Cũng có một thời gian, anh lạnh nhạt hơn với Dung Dung.

Những điều thể hiện tình cảm của anh dù ít nhưng thấm. Lần anh thức mấy đêm trắng để làm luận văn tốt nghiệp cho Hy Quang. Anh cũng cho Hy Quang lựa chọn khi mà hỏi cô bằng một câu hỏi đầy ẩn ý.

Các bạn có thể tham khảo “Chi tiết quả nho” tại đây:

Hàng triệu người mong đợi Tôi như ánh dương rực rỡ quyển Hạ

Có rất nhiều người chờ đợi, vậy nên cũng có rất nhiều ý kiến khác nhau về cái kết truyện. Và phần lớn các bạn thường ủng hộ Lâm Tự Sâm. Thậm chí, có một số bạn sợ đùng một cái, Trang Tự đột nhiên trở thành nam chính.

Nhiều ý kiến cho rằng, tình cảm của Hy Quang đã chuyển hướng cho Lâm Tự Sâm. Cô yêu anh không phải bởi sự thương hại. Trang Tự đã vuột mất cơ hội. Quả nho to cũng không còn dành cho anh nữa.

*

Nếu như coi Trang Tự là cơn mất ngủ, thì Lâm Tự Sâm chính là một liều thuốc an thần của Hy Quang. Anh đã bên, sẵn sàng làm tất cả để cô vui vẻ và hạnh phúc.

Nhưng mình cũng tin tưởng, cho dù Trang Tự và Hy Quang không đến với nhau. Cố Mạn cũng sẽ phơi bày nội tâm của anh, về chân tình và cách thể hiện tình cảm của anh.

Tuyệt đối đừng nản chí, cũng đừng quên tìm thấy hạnh phúc của chính bản thân mình nhé.

Mong Hy Quang “chuẩn gắt” trong Nắng gắt tập 2

Đợi Cố Mạn viết cái kết cho Tôi như ánh dương rực rỡ quá lâu. Lòng có chút nản, đợi ký đường để ngọt chết người đọc :vTự nhiên nghĩ đến một tên khác của truyện là Nắng gắt. Thầm nghĩ, cuộc đời đôi khi phải sống thật gắt. Bởi như thế, tuổi trẻ này mới có thể rực rỡ được.Trong Nắng gắt tập 2, Nhiếp Hy Quang vẫn còn chút gì đó dịu dàng và ngây dại. Cô vẫn cố gắng vì công việc, vẫn có một tình yêu nhẹ nhàng với nhiều thú vị.Nếu thêm một đoạn ngược tàn tâm, để cho nhân vật được lột xác mạnh mẽ, để chúng ta thấy Hy Quang sống chuẩn gắt thì truyện liệu có hay hơn không?
Nói đến đây tự nhiên muốn tự tay viết tiếp truyện quá. Nhưng mà vẫn hơi sợ tay non, đặt bút viết lại bị gạch đá thì thảm lắm.

*
Ý tưởng của mình bắt đầu bằng 2 từ: đam mêkhát khao. Nói về đam mê, mình vẫn chưa rõ Hy Quang yêu thích là điều gì. Chả lẽ là công việc nội trợ, nấu ăn,… rồi trở thành một người vợ ngoan hiền.Hoặc để truyện thêm chút biến cố, nhà phá sản, đặt Trang Tự vào vai ác hại cô. Để cho cô nhận ra niềm đam mê về kinh doanh hay một sự nghiệp nào đó.Rồi xây dựng một niềm khát khao, một điều gì đó mà cô ham muốn mạnh mẽ. Rồi kể chuyện về hành trình đạt được ước mơ với đam mê mạnh mẽ từ cô.Có khi, những điều đó lại khiến cuộc đời của nhân vật sống gắt hơn. Còn các bạn thì sao. Muốn một cái kết nhẹ, ngọt ngào chỉ vì yêu. Hay một cuộc đời chuẩn gắt như thế?

Tôi như ánh dương rực rỡ, đáng mong chờ thành phim?

Thật ra, Sitetruyen cũng không nghĩ bộ truyện nên chuyển thể thành phim. Bởi vì vẫn còn có một quyển Hạ cơ mà. Làm sao diễn viên có thể lột tả hết tâm nhân vật khi mà vẫn chưa hiểu hết tình cách của nhân vật chứ.

Khi mà mọi thứ vẫn còn chấm hỏi, một bộ phim phát sóng sẽ chỉ làm sai lệch đi thông điệp và giá trị của thông điệp tác giả muốn truyền tải.

Tuy nhiên, bất kể là Hy Quang thời đại học hay lúc yêu đương với Lâm Tự Sâm thì chắc chắn sẽ rất ngọt ngào và thoải mái.

Link truyện dịch chuẩn cho bạn nào cần: Đọc truyện Tôi như ánh dương rực rỡ quyển hạ

Có vẻ bạn đang chặn quảng cáo
Việc này là bình thường, chúng tôi cũng hay làm vậy
Thế nhưng hiện quảng cáo là nguồn kinh phí ít ỏi duy nhất của chúng tôi để duy trì và phát triển site


Nếu được mong bạn bỏ chặn quảng cáo để giúp chúng tôi tồn tạiĐằng nào thì ko có quảng cáo bạn vẫn phải nhìn thấy và đọc những dòng này :v


*

Tác phẩm: Tôi như ánh dương rực rỡ

Tác giả: Cố Mạn

Thể loại: ngôn tình

Reviewer: Truy Quang

___

Đây không phải lần đầu tiên tôi đọc "Nắng Gắt".

Cái thời tôi từng điên cuồng với Cố Mạn là khi đọc xong "Yêu em từ cái nhìn đầu tiên", cũng chính là thời điểm chỉ biết đọc mà chưa lấn sân vào viết lách. Tôi biết đến "Nắng Gắt" từ khi ấy, và cũng đã đọc bộ này trên dưới năm lần.

Tôi đọc lại tác phẩm, chỉ là muốn biết kết cục, chính xác hơn là Rùa Mạn đã ra quyển hạ của "Nắng Gắt" hay chưa. Sau khi xác định là chưa có thì cũng không có thất vọng mấy, có lẽ là tác phẩm này chưa cho tôi cái cảm giác điên cuồng. Nhưng lần này đọc lại, tôi bất giác cảm thấy sợ hãi. Sợ hãi như khi tôi biết được Hàn Phi trong Thiên Hàn Cửu Ca sẽ bị hãm hại chết sớm vậy. Còn vì sao có cảm giác này, tôi sẽ làm rõ ở phần sau.

Văn phong của Cố Mạn không phải kiểu dành cho những người ưa kích thích gay cấn, bởi nó thuộc dạng lãng mạn nhẹ nhàng, thậm chí nhẹ nhàng đến mức có người bảo rằng văn phong của cô "không ấn tượng". Nhưng tôi không cho là thế, và tôi tin rằng fans của Cố Mạn cũng không cho là vậy.

Có thể văn phong của Cố Mạn nhẹ nhàng, nhưng không phải nhẹ nhàng một cách nhàm chán, mà là kiểu càng đọc càng thấm, đã thấm thì sẽ bị sâu răng vì... quá ngọt. Nhưng đọc truyện của Cố Mạn, cũng có nghĩa là bạn đã "mua" cho mình một tấm vé đảm bảo, rằng cái kết sẽ luôn là Happy Ending. Bởi vậy nên, một vừa kẻ yếu tim, thuộc gu an toàn và không thích mạo hiểm như tôi đây đã có thể hoàn toàn yên tâm.

Vẫn mở đầu là câu chuyện nương theo những tháng ngày mà người ta còn ngồi trên ghế nhà trường, thường được biết đến bằng nhiều tên gọi như "học đường", "mối tình đầu", "thanh xuân". Bất cứ cái tên nào, cũng mang theo hồi ức khó quên nhất trong cuộc đời của mỗi con người. Chỉ khác là, "Nắng gắt" không khắc họa chi tiết về cuộc sống học đường, mà dành thời gian hơn phân nửa truyện kể về một thế giới khác: cuộc chia tay không hẹn ngày gặp lại sau khi tốt nghiệp, bắt đầu một cuộc sống mới, một công việc mới.

Bắt đầu với cái tên của nữ chính trước đi, thật ra thì tôi cực kì thích cái tên "Hy Quang" này. Đơn giản vì bình thường tôi cũng hay đặt tên nhân vật theo kiểu ẩn dụ một cái ý nghĩa nào đó, một phần là lười nghĩ tên, phần nữa là có thể dựa vào cái tên này để phán đoán phần nào tích cách nhân vật. (Ví dụ như cái tên "Ám Dương" của nam chính "Ngủ đi, ngày mai Xuân sẽ về" vậy đó). Hy Quang, là ánh ban mai, là ánh sáng yếu ớt. Tôi không rõ liệu đến cuối cùng, ánh sáng ấy của cô rốt cuộc sẽ tặng cho Lâm Tự Sâm, hay sẽ kéo lấy Trang Tự ra khỏi bóng đêm vô tận. Thực tâm mà nói thì tôi rất mong là trường hợp đầu tiên, vì từ đầu chí cuối, tôi vẫn luôn cho rằng Lâm Tự Sâm mới là nam chính.

Phần lớn nữ chính của Cố Mạn - tất nhiên không bao gồm trường hợp ngoại lệ và những tác phẩm sau này có đột phá mới - đều thuộc dạng khá ngây ngô đáng yêu, nhưng đôi khi cũng rất ngốc nghếch. Hy Quang không phải là nữ chính đầu tiên khiến tôi nhíu mày, mà trước kia Sam Sam cũng đã từng khiến tôi đau đầu vì độ ngô nghê của cô nàng. Nhưng ở Hy Quang, tôi lại tìm được rất nhiều điểm chung của mình ở trong đó. Giả dụ như tôi cũng là một kẻ lười biếng, học trung trung, không có mục tiêu nhất định phải đạt đến, chỉ cần không cản đường người khác là được. Giả dụ như tôi cũng rất ỷ lại, chuyện người khác có thể giải quyết giùm, tôi tuyệt đối sẽ không tự mình đi làm. Hay giả dụ như, tôi cũng là một kẻ hay bị kích động nhất thời và hối hận ngay sau đó. Không biết là vì Hy Quang gần gũi, hay là tại tôi đang cố gắng bới lông tìm vết, nhưng thực sự khi đọc truyện đôi khi cũng khá nhột vì vài điểm tương đồng này.

Và bỗng dưng, trong lúc đọc truyện, tôi bật cười khi phát hiện độ chậm tiêu của mình vẫn chưa là gì so với Hy Quang. Trang Tự âm thầm làm nhiều điều vì cô như thế, và chuyện anh thích cô dường như cũng là một bí mật không công khai mà ai cũng nhận ra. Chỉ có cô, một mình cô tự cho mình thông minh khi suy đoán nguyên do anh làm những chuyện đó, để rồi đôi lần hụt hẫng và khóe mắt cay cay khi cho rằng tất cả những chuyện anh làm, từ việc đưa ánh mắt dò xét biểu hiện của cô, giúp cô viết luận văn, để ý đến đôi xăng đan gót nhọn của cô, hay đến trường thi đại học với danh nghĩa đưa em trai đi thi để gặp cô - đều là vì anh không muốn mắc nợ, hoặc là để xin lỗi thay Diệp Dung. Trang Tự "thả thính" cũng rất nhiều, nhưng đầu óc chập mạch của Hy Quang lại tự động dẫn lối sang một kẻ không mấy liên quan với danh xưng thanh mai trúc mã với Trang Tự mà lờ đi.

Thật ra chuyện này tôi cũng có thể hiểu, bởi vì Hy Quang hiểu lầm người Trang Tự thích là Diệp Dung, nên không tránh khỏi khi anh làm chuyện gì vì mình đều liên tưởng đến người của Diệp Dung. Và chuyện mà Trang Tự hay soi mói, để ý từng phụ kiện chi tiết trên người Hy Quang, tôi cũng có thể hiểu được. Ghét một người, không ai lại để ý xem người ta mang đôi giày đó có lợi cho sức khỏe hay không, mà phải nghĩ rằng đôi giày đó nếu mang lại rắc rối cho người đó thì càng tốt - để mình được hả dạ. Bởi vì người anh thích là Hy Quang, nên cho dù Diệp Dung cũng mang đôi giày giống cô, anh lại không để ý đến, mà chỉ quan tâm đến mình cô. Chỉ một chi tiết nhỏ như vậy, dùng đầu ngón chân tôi cũng có thể nhận ra Trang Tự thích Hy Quang. Vậy mà, cô gái ngốc nghếch ấy lại không nhận ra cơ đấy!

Lúc Hy Quang tỏ tình, thì Trang Tự lại "dọa cho quả nho to ấy chạy mất". Mà khi Trang Tự đưa ra dấu hiệu và "thả thính", Hy Quang lại không chớp lấy thời cơ. Một người ngốc nghếch, một kẻ tự ti, và rồi hai người đã để vụt rất nhiều cơ hội về chung một nhà. Là nuối tiếc chăng? Hay còn gút mắc nào được buộc? Nhưng dù ra sao, tôi vẫn không hi vọng ở quyển hạ Hy Quang sẽ về bên Trang Tự, bởi tôi luôn tin cái gọi là "có không giữ mất đừng tìm", cơ hội không phải bao giờ cũng có, và đã có thì cũng không bao giờ xuất hiện lại lần hai, cả hai người đã không thể nắm lấy, vậy thì nên buông tay. Để mọi kí ức dù đau khổ hay vui mừng đều trở thành hồi ức, hồi ức tuổi thanh xuân và mối tình đầu.

Hy Quang đã có một khởi đầu mới, dù mối tình ấy vẫn khắc sâu vào tim và đôi lần khiến cô thổn thức. Nhưng, chỉ đôi khi thôi, vì cuộc sống của cô bây giờ đang tràn đầy sức sống. Một môi trường mới, bạn mới, sếp mới và những nỗi lo toan mới. Hy Quang vẫn rất đáng yêu với những suy nghĩ nội tâm - về canteen mang danh thức ăn khó nuốt nhất trong các loại khó nuốt, về khẳng định "toi rồi" khi phát hiện ghi một ấn tượng vô cùng xấu trong lần gặp đầu tiên với "phó tổng đẹp trai". Hy Quang vẫn rất ngây ngô và thiện lương - khi vừa xếp tài liệu vừa ngâm nga hát, khi giúp bạn mở cửa phòng mà rơi từ trên cao xuống bị thương, khi bỗng dưng áy náy với lời cầu nguyện "không đâu vào đâu" trong ngôi chùa ở Thượng Hải, khi đưa máy chơi game chỉ cần dùng tay phải khi nhìn thấy bàn ánh mắt đau đớn chua xót của Lâm Tự Sâm khi nhìn bàn tay trái đã mất khả năng cầm dao mổ.

Và ít nhất, tôi thấy vui vì Lâm Tự Sâm đã xuất hiện ở đây, trong cuộc sống mới của Hy Quang. Nhưng đồng thời, tôi cũng chợt âu lo khi không biết cô rồi sẽ chọn ai - là mối tình đầu khắc cốt ghi tâm, hay mối tình công sở đầy trắc trở vừa mới đâm chồi nảy nở. Cố Mạn đã khiến cho mình rơi vào một vấn đề nan giải - bởi tác giả nói rằng mình thích cả Lâm Tự Sâm lẫn Trang Tự. Cũng khiến lựa chọn của Hy Quang trở nên khó khăn gấp bội - bởi bất kể cô đưa ra lựa chọn thế nào, là chọn ở bên Lâm Tự Sâm, bên Trang Tự, hay rời xa cả hai, thì đều khiến hai trong số ba người hoặc cả ba người đều lâm vào đau khổ. Tôi thật sự rất mâu thuẫn, khi vừa muốn Cố Mạn ra quyển hạ, vừa sợ rằng lựa chọn của Hy Quang có thể khiến tôi rơi nước mắt. Có lẽ, Cố Mạn cũng như thế, vậy nên dù quyển thượng đã xuất bản gần sáu năm, mà đến bây giờ vẫn chưa có chút thông tin nào của quyển hạ.

Thật ra, trong ba người họ, tôi đau lòng ít nhất lại là Hy Quang, sau đó đến Lâm Tự Sâm và Trang Tự. Tất nhiên, khoảng cách đau lòng này cũng không lớn lắm, xê xích nhau một tẹo thôi.

Nhắc đến Lâm Tự Sâm, tôi bỗng chốc kiên định với suy nghĩ rằng anh là nam chính - là người dắt tay Hy Quang đi đến một kết thúc viên mãn. Tôi biết lời này sẽ không thể đến tới tai Cố Mạn, cũng biết Cố Mạn đã từng lên tiếng rằng không phải cuối cùng nữ chính sẽ về với ai là điều quan trọng, mà quan trọng là quá trình mà cả tác phẩm đã trải qua. Nhưng tôi vẫn ích kỉ, cho Lâm Tự Sâm, và cho cả cảm xúc chủ đạo của tôi - để hi vọng rằng anh là nam chính.

Thật ra ngay từ lúc Lâm Tự Sâm xuất hiện, chính xác hơn là cái nhíu mày của anh và phật ý thuật lại câu nói "Em chưa từng gặp tôi", thì tôi đã biết thế nào Hy Quang cũng phải gặp vô số rắc rối với anh chàng này. Đôi khi, tôi bắt gặp một vài dấu hiệu mà Lâm Tự Sâm phát ra, làm rõ lí do mà ban đầu anh làm khó Hy Quang - nhất là đoạn anh bảo, anh sẽ quên mọi chuyện trước kia và chủ động làm hòa với cô. Cho đến khi mọi chuyện được đưa ra ngoài ánh sáng, tôi mới vỡ lẽ, thì ra cuộc đời làm bác sĩ của Lâm Tự Sâm đã chấm dứt với một mối hiểu lầm to lớn đến vậy với Hy Quang. Nhưng trước khi giải thích được hiểu lầm, anh vẫn lặng lẽ chôn giấu nó, để quay lại thích Hy Quang, để bàn tính kĩ kế hoạch một năm, và để lừa cô vào tròng đi dự đám cưới bạn thân của anh và cả chuyện để cô tự nhận mình là "sếp tương lai" của anh.

Lâm Tự Sâm biết Hy Quang rất ngốc nghếch, nhưng vẫn lừa cô vào tròng rồi sau này cho cô vỡ lẽ. Còn Trang Tự, vẫn muốn giăng lưới ra kéo lấy Hy Quang - qua việc hỏi chuyện "quả nho to" và xem đó như một lời hứa, nhưng anh không nhận ra Hy Quang ngốc nghếch, nên không kịp để cô hiểu ra dụng ý đằng sau câu nói đó. Vậy nên Lâm Tự Sâm đã thắng trước một bước, cho Hy Quang biết mình thích cô dù cô vẫn còn vương vấn chưa quên tình đầu.

Không phải tự dưng mà tôi có mong ước rằng Lâm Tự Sâm mới là nam chính, bởi vì anh là người bên Hy Quang lúc cô yếu đuối nhất, là người mang lại nhiều nụ cười cho cô nhất, là người mang đến cho cô tình yêu sâu đậm và bền chặt, cũng là người lấy đi nụ hôn đầu đời của Hy Quang. Nhưng, nếu như mối tình vừa đơm hoa này tan vỡ thì sao? Nếu Hy Quang không thể tặng Lâm Tự Sâm ánh nắng ban mai rực rỡ, thì sao đây? Anh đã làm rất nhiều vì cô, nhưng biết đâu, ấy là chưa đủ để khiến cô lựa chọn người cùng mình nắm tay đến cuối đời là anh? Tôi vô cùng sợ hãi nếu cuối cùng, Lâm Tự Sâm cũng không có được hạnh phúc dù là người quen Hy Quang và đem đến cho cô hạnh phúc sớm nhất.

Và cuối cùng, Trang Tự, người khiến tôi đau lòng và băn khoăn nhiều nhất. Anh xuất hiện trong tác phẩm, luôn giữ nguyên một vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo và xa cách khó gần. Tôi từng rất ghét anh, ghét anh yêu mà không nói, nói không rõ ràng hại Hy Quang hiểu sai. Ghét anh luôn âm thầm làm mọi việc mà không nói nguyên do, khiến Hy Quang buồn phiền vì cho rằng anh đang làm vì Dung Dung. Ghét anh có nhiều cơ hội như thế, đến cuối cùng vẫn không đủ dũng khí thốt ra lời yêu - dù buổi chia tay ấy có lẽ là mãi mãi không bao giờ gặp lại. Ghét cả những phân đoạn mà anh xuất hiện đều là cảnh trầm buồn đến lặng người.

Nhưng càng đọc, tôi lại càng đau lòng vì nhân vật này. Có lẽ, anh có cơ hội để nói ra, nhưng anh lựa chọn im lặng, chỉ vì nỗi tự ti đang ngự trị và vây lấy cả người anh. Có lẽ, đối với anh, tình yêu là một thứ xa xỉ mà anh chưa có khả năng chạm đến. Nơi anh đứng luôn là bóng tối, có lẽ, anh luôn hi vọng Hy Quang sẽ dùng ánh sáng yếu ớt của cô để kéo anh ra khỏi bóng tối bao trùm. Tôi đã không còn ghét anh, chỉ giận anh không biết tranh giành. Giận anh đôi khi bỗng trở nên ngốc nghếch như Hy Quang - khi chỉ vì một câu nói "rồi cô ấy sẽ trở lại thôi" của Hy Quang mà nở nụ cười vui sướng. Có phải vì cuộc đời anh chưa bao giờ xuất hiện quả nho to, chưa bao giờ thoát khỏi cảnh nghèo túng và những nỗi âu lo cho tương lai, nên anh mới không dám nói lời nào với cô, dù biết chỉ cần một câu của anh - Hy Quang sẽ bất chấp tất cả mà chờ đợi và hi vọng.

Tôi hiểu được mọi sự tự ti từ anh, sống trong cảnh nhà khó khăn, nội tâm anh cũng sẽ ngày càng yếu ớt và nhạy cảm, người càng nhạy cảm sẽ càng tự ti. Mà Hy Quang lại tốt đẹp nhường ấy, vừa xinh đẹp, gia cảnh lại tốt. Có lẽ, thâm tâm anh cho rằng bản thân mình mới là kẻ không xứng với cô. Vậy nên anh không dám ngỏ lời yêu với cô, chỉ dám vụng trộm vui mừng vì lời nói vu vơ của cô - nay đã trở thành câu hứa hẹn đợi chờ để anh yên tâm phấn đấu. Và có lẽ, Trang Tự, chàng trai mặc cảm ấy muốn xóa tan mọi khoảng cách về gia cảnh hay tiền tài, rồi mới nghĩ đến chuyện sẽ cho cô biết tình cảm của mình. Nhưng phải chăng, anh đã để vụt mất cơ hội cuối cùng để nói lời thật lòng?

Bất giác, tôi giận lây sang mình. Vì có lẽ một kẻ như tôi trong tình yêu cũng sẽ trở nên giống với Trang Tự. Hèn yếu, không nắm bắt cơ hội, vụt mất rồi mới ôm nỗi sầu đau. Trang Tự, vì sao tôi lại cảm thấy anh còn ngốc hơn cả Hy Quang? Ít nhất, Hy Quang dám tỏ tình, còn anh thì một câu minh bạch cũng không dám nói.

Nhưng dù có đau lòng hay đồng cảm ra sao, tôi vẫn không mong Trang Tự sẽ có được tình yêu của Hy Quang. Nghe phong thanh, Cố Mạn bảo rằng quyển thượng viết về Lâm Tự Sâm, còn quyển hạ sẽ viết về Trang Tự. Nghe tin này xong, tôi đâm ra sợ hãi, liệu rằng sau tất cả, Trang Tự mới là người Hy Quang thật sự yêu? Và có phải cuối cùng, mọi hi vọng của Lâm Tự Sâm sẽ tan thành mây khói?

Những lần đọc trước, tôi chưa từng lo sợ điều này, vì tôi nghĩ Hy Quang đã trở thành bạn gái Lâm Tự Sâm thì sẽ không có lí gì lại trở về với Trang Tự. Nhưng sáng nay đọc bình luận, thấy có bạn bảo Trang Tự mới là nam chính, tôi đâm ra hoang mang. Lục tìm mọi thông tin từ fb hay gg để khẳng định với bản thân rằng tôi luôn luôn đúng. Nhưng tôi không tìm ra, ở bất cứ nơi nào, có người ủng hộ Lâm Tự Sâm, cũng có người ủng hộ Trang Tự. Ngay cả Cố Mạn cũng chưa đưa ra bất cứ lời nào để xác định thân phận và vị trí của cả hai. Lần đầu tiên, tôi nóng nảy và hoang mang đến vậy.

Ít nhất trong Thiên Hành Cửu Ca, tôi còn biết kết cục của Hàn Phi sẽ ra sao. Còn bây giờ mọi chuyện trong quyển hạ "Nắng Gắt" vẫn còn là một ẩn số mà tôi không biết phải đợi đến bao giờ mới có kết quả? Người khác đợi đã gần sáu năm, còn tôi mới đợi vài tiếng đồng hồ đã thấy sốt ruột. Thì ra, ngoài chiếc vé đảm bảo cái kết luôn HE và diễn biến truyện luôn ngọt, thì Cố Mạn lại ngược độc giả bằng cách để cho họ chờ đợi - một sự chờ đợi đằng đẵng và không hồi kết.

Tôi không có lí do oán trách Cố Mạn, sự chậm trễ của cô chỉ có thể chứng minh cô rất chăm chút và quan tâm đến tác phẩm. Và hơn nữa, tôi cũng từng đọc được, rằng cô đã vừa viết vừa khóc trong quyển hạ - vì Trang Tự, vì sự lựa chọn cuối cùng của Hy Quang. Tôi chỉ có thể nói rằng, Cố Mạn đã tự đào hố chôn mình mà thôi.

Xem thêm: Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Tập Cuối - Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu

Dù ra sao, tôi vẫn mong chiếc vé đảm bảo HE kia sẽ không bị hoàn trả trở lại vì tính năng không còn hiệu quả. "Nắng Gắt" quyển hạ, mong rằng sẽ không lấy đi nước mắt của tôi bất kể là diễn biến hay kết truyện.

Đầu rối như tơ vò, nhưng có lẽ quyển hạ sẽ không ra nhanh như vậy. Haizzz, đúng là không nên lọt hố khi chưa biết kết quả ra sao mà!!