(Cadn.com.vn) - Tôi muốn nói về một phân nửa thế giới... Là phụ nữ. Họ là hậu phương nhưng không phải bao giờ họ cũng là người ở phía sau. Đặc biệt với những nhà thơ, nhiều hậu phương chính là người thẩm định thơ đầu tiên và cũng chính là nguồn cảm hứng mang đến những tác phẩm thi ca để đời. Ở nước ta với Tố Hữu - nhà thơ được xem như cánh chim đầu đàn của thi ca cách mạng là trường hợp như vậy.

Bạn đang xem: Trái tim anh chia ba phần tươi đỏ

Chuyện kể, Tố Hữu rất thích phân chia sẻ với vợ về những cảm hứng sáng tác của mình. Nhiều đêm đã ngủ say, chị Thanh, vợ nhà thơ thường bị đánh thức dậy. “Anh vừa nghĩ ra tứ thơ mới. Em nghe thử nhé”. Bởi vậy, chị Thanh là độc giả và cũng là người thẩm định thơ đầu tiên của Tố Hữu. Kỷ niệm đáng nhớ nhất lúc Tố Hữu viết bài thơ Bác ơi sau khoản thời gian Bác qua đời. Ông ngồi một mình trong phòng, vừa viết vừa đưa khăn vệ sinh nước mắt. Bà Thanh lặng lẽ thức đêm cùng chồng. Mấy tháng sau Tố Hữu bị ốm nặng. Bác sĩ chẩn đoán nhà thơ bị bệnh máu trắng. Nghĩ bệnh mình ko chữa khỏi, nhà thơ Tố Hữu quyết định phải làm một việc có ý nghĩa cuối đời. Một tháng sau Tố Hữu viết chấm dứt “Trường ca theo chân Bác”. Viết chấm dứt nhà thơ mệt quá lả đi, vợ nhà thơ phải chép lại hàng trăm câu thơ. Thật lạ, sau đó nhà thơ Tố Hữu phục hồi dần và khỏi hẳn. Tố Hữu nói vui cùng vợ “Có lẽ Cụ phù hộ mình”.

Tố Hữu luôn luôn xem vợ vừa là bạn đời nhưng mà cũng là bạn thơ, đầy lãng mạn như những ngày đầu họ đến với nhau trong tháng mưa ngâu giữa người lãnh đạo Việt Minh ở Huế và cô nữ sinh Đồng Khánh quê ở Thanh Hóa qua giới thiệu của một Tỉnh ủy viên Thanh Hóa. Đêm tân hôn, cô dâu bị mẹ bắt vào ngủ tầm thường vì mai phải theo chồng về chiến khu, nên nhà thơ đành nằm ở tràng kỷ. Thế rồi vợ chồng mới cưới phải từ biệt người thân, ngược sông Lô lên Việt Bắc. Tuần trăng mật trôi qua lãng mạn trên chiếc thuyền nan. Ngày dưới thuyền nước chảy êm đềm, dọc bờ sông rừng cọ đồi chè xanh nối tiếp, họ quên đi những nỗi căng thẳng ngày đầu kháng chiến. Trong an toàn khu, tw Đảng và trung ương Hội phụ nữ ở cách nhau mấy chục cây số. Hai vợ chồng công tác nhì nơi. Tố Hữu làm công tác văn hóa ở tw Đảng, vợ nhà thơ làm công tác phụ nữ, thỉnh thoảng mới được gặp nhau. Tuổi trẻ chưa có gớm nghiệm phải Thanh sẩy mất đứa bé đầu. Một lần tiễn đưa, Tố Hữu viết:

“Mưa rơi dầm lá cọ/

Mái tóc em ướt rồi/

Đôi má em bừng đỏ/

Muốn hôn quá mà thôi/

Sợ em mình xấu hổ/

Cầm hai bàn tay nhỏ/

Xa nhau chẳng muốn rời...”.

Thời gian bà Thanh về Phú Thọ làm công tác tuyên huấn vợ chồng nhà thơ lại thêm cách xa. Mỗi tháng một lần, Tố Hữu từ Thái Nguyên về Phú Thọ thăm vợ, đi bộ một ngày đường chỉ để gặp nhau một đêm, ngày sau lại chia ly sớm. Không có chỗ ở, nhị người phải làm một cái chòi bằng cây sim và lá cọ. Thời gian này Tố Hữu có thơ:

“Đêm lạnh lều rơm ko liếp cửa

Hai đứa mình ôm nhau bên trên sàn nứa

Nằm bên em nghe má nóng trong tay

Sợ tiếng gà gáy sáng hết tối nay”.

Sau chiến thắng Điện Biên Phủ, nhà thơ về tiếp quản thủ đô trước vợ 1 năm. Lúc này Tố Hữu đã viết bài thơ Việt Bắc trong xa cách, sự luyến giữ khi chia tay căn cứ địa Việt Bắc và cả người vợ yêu thương của mình. Vào nỗi niềm riêng tầm thường ấy nhà thơ Tố Hữu đã ra đời thi phẩm nổi tiếng Việt Bắc với những câu thơ từng đã nằm lòng nhiều thế hệ.

“Mình về mình có nhớ ta/

Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng/

Mình về mình có nhớ không/

Nhìn cây nhớ núi nhìn sông nhớ nguồn...”.

Xem thêm: Thay Đổi Tùy Chọn Cài Đặt Tiếng Việt Cho Gmail, Cách Thay Đổi Ngôn Ngữ Gmail Sang Tiếng Việt

Giữa dòng thơ cách mạng, ai cũng biết Tố Hữu có những câu thơ nổi tiếng dành riêng cho “một nửa” của mình có thể nói “duy nhất” bên trên thi đàn Việt phái nam và cả thế giới:

"Bài ca mùa xuân 1961" của phòng thơ Tố Hữu, trích vào tập thơ "Gió lộng" - tập thơ lộ diện niềm vui béo vì nửa nước được giải phóng, mà lại là nụ cười chưa trọn vẹn. Mẫu tôi trữ tình sôi nổi được biểu hiện trên nền hiện thực hoành tráng của cuộc sống thường ngày mới. Gió lộng còn là thơ của lòng tri ân, nghĩa tình đối với Ðảng, bác Hồ, cùng với nhân dân. "Bài ca mùa xuân 1961" là 1 trong luồn gió mới đầy ấm nồng, thiết tha.


*

Nghìn chín trăm sáu kiểu mốt Cành táo đầu hè rung rinh quả ngọt nắng và nóng soi sương giọt long lanh... Rét các nên nóng nắng khô hanh Đắng cay lắm bắt đầu ngọt lành kia chăng? Giã từ năm cũ rưng rưng Đã nghe xuân new lâng lâng lạ thường! <...>Mà nói vậy: "Trái tim anh đó Rất chân thực chia tía phần tươi đỏ: Anh giành cho Đảng phần phần lớn cho thơ, với phần để em yêu..." Em xấu hổ: "Thế cũng các anh nhỉ!" Rồi hai đứa hôn nhau, nhì người đồng minh Dắt nhau đi, cho tới sáng mai nay Anh đón em về, xuân cũng mang đến trong tay! <...>
*

Trải qua 1 cuộc tang thương Câu thơ còn ứ nỗi đau người tình Nổi chìm kiếp sinh sống lênh đênh Tố Như ơi, lệ chảy xung quanh thân Kiều! Nghe hồn phố nguyễn trãi phiêu diêu giờ đồng hồ gươm khua, tiếng thơ kêu xé lòng... Ôi tiếng của phụ thân ông thuở trước Xin hát mừng quốc gia hôm nay: Một vùng trời khu đất trong tay Dẫu chưa toàn vẹn, cũng cất cánh cờ hồng! Việt Nam, dân tộc nhân vật Tay không mà lại đã thành công nên người! có gì rất đẹp trên đời không dừng lại ở đó Người yêu người sống để yêu nhau Đảng mang đến ta trái tim giàu Thẳng sống lưng mà bước, ngấc đầu nhưng mà bay!
*

*
Dàn ý 6 hình trạng đề bài xích Nghị luận văn học "ghi điểm"
*
Nhận định, lời phê bình về những tác mang - item văn học - Phần 1