Tưởng rằng thời gian có thể làm anh quên được em, nhưng chưa phải thế, buổi tối nay anh lại thấy giật mình khi vô tình nghe một bài xích hát. Anh cảm thấy bài hát này giống hoàn cảnh của anh quá, tình thương là gì cơ mà sao anh cảm xúc quá đau khổ khi yêu.

Bạn đang xem: Xin lỗi anh không thể quên


*

Tại sao mỗi cá nhân yêu nhau đều bắt buộc chịu nỗi khổ khi mất nhau cùng nỗi lưu giữ nhung cứ hiện về khi không thể bên nhau, chắc chắn vậy bắt đầu gọi là tình yêu bắt buộc không em.

 

Không biết tiếng này em đang có tác dụng gì, gồm nhớ về anh không, tuyệt chỉ tất cả mình anh sẽ nhớ về em thôi. ĐÊm nay anh vẫn sẽ hồi tưởng lại về số đông ký ức mà chúng tôi đã trải qua, đã bao gồm biết bao gần như kỷ niệm vui buồn mà mình đã rất hạnh phúc khi mặt nhau.

 

*

 

Lại 1 năm mới nữa chuẩn bị tới, khoảng thời gian này anh ghi nhớ em biết bao, . Nhưng mà cứ cho tới ngày quan trọng đặc biệt anh lại nghĩ đến em. Không biết giờ này em đang làm gì, giấc mơ of bản thân nhỉ vị trí toan là mây trắng với nắng vàng, vị trí đó thật yên tĩnh đề nghị không em.

 

Anh chần chờ phải làm nắm nào nhằm vơi đi nỗi buồn, để trở lại với cuộc sống hiện tại nhưng mà anh sẽ có. , cam kết ức về em lại cứ hiện về bên anh, lần chần em bao gồm như anh không.tađã từng với mọi người trong nhà trên các nẻo con đường Giờ anh lại trải qua những con đường đó, cam kết ức về em lại hiện về bên cạnh anh, .

Anh sẽ cố xóa bỏ những ký ức vui bi thiết bên em cứ quanh quẩn mặt anh. Anh đã lao đầu vào công việc,học hành bạn bèđể cố quên em. Một năm mới nữa lại về, phần lớn kỷ niệm lại về... Nhưng không còn hình bóng em bên cạnh thì đâu còn được gọi là niềm vui và hạnh phúc nữa. 

 

Chắc gồm lẽ là do duyên phận, mình gồm duyên nhưng không tồn tại phận. Và anh sẽ bắt buộc học cách chấp nhận, đồng ý một thực sự phũ phàng. Em ko thuộc về anh "?".

 

Anh ước ao quên em nhưng tất yêu em ơi! Em đã chiếm mất trái tim anh thật rồi để bây chừ anh thờ ơ với những người con gái khác. Nếu bây chừ anh gồm yêu một tín đồ nào không giống thì anh biết kia chỉ là tủ chỗ trống thôi.

 

*

 

Anh hạnh phúc vì từng gồm em. Em đã đem lại niềm vui và niềm hạnh phúc cho anh nên chắc chắn em cũng trở nên nhận được điều ấy và còn nhiều hơn nữa nữa. Một đợt nữa, mang lại anh được cảm ơn em, người "yêu" của anh! Tình yêu của anh ấy trái tim anh luôn giành cho em, mà lại sự chia xa này khiến anh cảm thấy mình mất đuối quá lớn.

Người ta hay nói, yêu là rất có thể hy sinh cho tất cả những người mình yêu, chỉ việc người đó cảm giác hạnh phúc, chắc rằng anh yêu em quá nhiều . Anh chần chừ mình đón nhận tình yêu thương của em, tốt anh đang trao nó cho em nữa, bởi bọn họ đã có thời gian hạnh phúc bên nhau, nó khiến cho anh cho rằng anh vẫn đánh mất vớ cả.

 

Anh lần chần tại sao anh không duy trì em lại, khi em nói ...., anh lại đồng ý nó nhưng mà không nghĩ về rằng lúc không còn tồn tại em, anh trở bắt buộc trống rỗng , không quen với chính mình. Nếu thời gian có quay trở lại thì anh vẫn muốn em trở lại bên anh em nhé, anh sẽ hóng em.

 

Anh xin lỗi vày anh vẫn còn đấy yêu em! Anh xin lỗi hãy đến anh nghĩ đến em, hãy mang lại anh nhớ cho em lần ở đầu cuối em nhé! vì anhsợ anh đã không khi nào anh nhớ em nữa, anh sẽ đi tìm kiếm lại nhỏ đường sống, cống hiến và làm việc cho riêng anh, sẽ không vướng bận mang lại quá khứ.

 

Khi bước đến thế giới này, mỗi người đều phải sở hữu sẵn một tuyến phố của riêng mình. Con phố ấy nhiều năm hay ngắn, giỏi đẹp giỏi u ám, không một ai biết trước được. Mỗi bước đi ta đi qua, là một ký ức, một khoảng thời gian in vết trong đời. Do thế, hôm nay, anh đưa ra quyết định bước đi tiếp trên tuyến phố của mình, sau một thời hạn dài dừng chân nghỉ mệt để rồi ngủ quên và say sưa trong một giấc mơ.

 

Ngày ấy, phần đông chuyện cho sao vô tình quá, dìu dịu quá. Ngày em bước đến để từ đó, trên phần đường anh đi vẫn in thêm đôi dấu chân, em đến mang theo một làn gió mát thổi bay những chiếc lá khô đã ngủ yên, khiến nơi ấy bỗng trở đề nghị đẹp với lãng mạn vô cùng. Anh đã thầm cảm ơn và mơ ước được thuộc em đi mãi, đi mãi về phía cuối đường. Tuy thế giấc mơ của anh không có thật!

 

*

 

Anh thường nhin lên bầu trơi đầy sao và nghĩ anh vẫn khắc lên bao nhiêu ngôi sao sáng chữ "nhớ em". Anh tiếc nuối lúc đặt em ra đi, chỉ biết đứng đó mà dõi theo, em dần rẽ sang một phía khác.

Xem thêm:

 

Anh ảm đạm thật nhiều, nhưng lại nỗi bi thương của anh cũng cần thiết làm phai được hình hình ảnh em trong trái tim trí. Tháng ngày cứ trôi qua lặng lẽ như tình yêu của anh, như góc nhìn luôn kiếm tìm bóng hình em. Sợ hãi quá, anh vùng thoát ra khỏi và chạy về phía trước, vừa chạy, anh vừa nghĩ mang lại em.

 

Lời kết: vị trí đây, vẫn còn đủ gần nhằm anh một lượt nữa hoàn toàn có thể hướng theo em và nhìn thấy tuyến đường của em, em vẫn đang đi, đang nhắm tới phía trước. Anh vẫn ước ao nhìn mãi cho đến khi em mất hút. Cùng phía trước của anh ấy là chiều ngược lại với em!