Yêu Em Là Điều rất tốt Anh Đã làm - Sênh Ly

Tác giả Sênh Ly
Bộ sách
Thể loại HE
Tình trạng Hoàn Thành
Định dạng eBook prc pdf epub azw3
Lượt xem 3117
Từ khóa eBook prc pdf epub azw3 full Sênh Ly Ngôn Tình tân tiến Nhẹ nhàng lắng đọng HE Văn học phương Đông
Nguồn thiennguyetphong.wordpress.com

*

Thể loại: hiện nay đại, nam đó là bác sĩ đông y, vơi nhàng, ngọt ngào, HEĐộ dài: 27 chươngTình trạng: hoàn edit

“Trên vắt giới này có hai loại cảm hứng được coi là lãng mạn: một nhiều loại gọi là đồng cam cùng khổ, các loại khác là đồng quy vu tận. Chúng ta cần làm là tranh thủ cùng người mình yêu độc nhất đồng cam cộng khổ, rồi cùng tình nhân tiếp theo đồng quy vu tận.”

***

Bạn đã khi nào trải qua cảm xúc mất hết hy vọng vào tình thương chưa? Sau tình ái đầu tung vỡ, Thẩm Tích Phàm từng nghĩ, có lẽ cả đời này cô cũng quan yếu yêu ai được nữa. Không phải là cô không còn niềm tin vào tình yêu, chỉ là mối tình trong trắng thời Đại học đã mang đi toàn bộ lòng sức nóng thành với sự vô tứ của cô, ấy vậy nhưng mà đến sau cùng kết viên lại quá mức cần thiết cay đắng. Trái tim của Thẩm Tích Phàm chẳng buộc phải sỏi đá, nó chỉ nhằng nhịt vết thương tới mức chẳng ai hoàn toàn có thể sưởi nóng lên được. Cho tới khi tìm kiếm được phương dung dịch hữu hiệu. Và phương pháp đó mang tên Hà đánh Diệp.

Bạn đang xem: Yêu em là điều tuyệt vời nhất anh từng làm

Lần đầu tiên Thẩm Tích Phàm chạm mặt Hà tô Diệp, cô là bệnh nhân, anh là chưng sĩ. Không tồn tại tiếng sét nào nổ ra, cũng chẳng tất cả tình huống vui nhộn trớ trêu như trong những tập phim truyền hình. Anh sạch sẽ, nhẹ dàng, nho nhã, trên bạn còn vương mùi thuốc đông y, không đủ để khiến cho cô mê mệt nhưng lại khiến cô thoải mái, an tâm.

Lần vật dụng hai, lần máy ba, rồi chần chừ bao nhiêu lần sau đó, Thẩm Tích Phàm chợt gồm cảm giác hình như mọi con đường họ đi hồ hết đưa họ chạm mặt mặt nhau. Cùng lần chạm chán mặt nào cũng không có gì sệt biệt, cô thuộc anh truyện trò đôi tía câu, anh nói với cô về những vị thuốc, mùi vị của bọn chúng ra sao, công dụng chữa bệnh như vậy nào. Từng kia vị thuốc cô đều chưa từng uống thử, nhưng lại qua lời kể của anh bọn chúng lại trở thành phương thuốc chữa lành vệt thương của cô.

***

Hà tô Diệp - trong cả cái tên của anh ấy cũng là 1 vị dung dịch đông y, mùi thơm ngai ngái, vị hơi đắng chát nhưng lại rất có thể xua đi cái lạnh mát ngấm sâu vào cơ thể. Đó cũng là cảm hứng mà Hà sơn Diệp đem về cho đối phương. Trường đoản cú anh toát ra vẻ sạch sẽ sẽ, thanh mát, lại vơi dàng. Anh không tốt pha trò, lừng chừng nói mọi lời ngọt ngào, lãng mạn nhưng mà anh quan liêu tâm, chu đáo. Con người anh cũng tương tự như công việc anh đang chọn, anh không kiếm cách vén từng thành phần trên cơ thể để đưa ra mầm bệnh, mà thế vào đó, anh sử dụng sự nhẫn nại nhằm lắng nghe từng nhịp đập, dùng sự tinh tế và sắc sảo để quan ngay cạnh từng bộc lộ và dùng sự thực tình để cảm nhận những đổi thay.

Lần đầu tiên Hà sơn Diệp chạm mặt Thẩm Tích Phàm, anh là bác bỏ sĩ, cô là bệnh nhân. Không có sự rung động từ ánh nhìn đầu tiên, cũng chẳng có tình huống éo le dở khóc dở mỉm cười như trong số những bộ tè thuyết. Cô giản dị, bình phàm như mọi cô gái khác tuy thế cũng không thiếu thốn vẻ mạnh bạo mẽ, chủ quyền của một người phụ nữ trưởng thành.

Lần thiết bị hai, lần sản phẩm ba, rồi băn khoăn bao nhiêu lần sau đó, Hà sơn Diệp bỗng nhiên cảm thấy mình và cô đàn bà Thẩm Tích Phàm này cũng thật bao gồm duyên. Lần gặp gỡ mặt nào thân hai bạn họ cũng thật thoải mái, vơi nhàng. Cô hạnh phúc nghe những mẩu truyện về các vị thuốc đông y, anh cũng sướng kể mang đến cô. Mấy câu nói qua nói lại tưởng như thật nhạt nhẽo, cố gắng mà hai bạn họ lại chẳng muốn xong ra.

Càng gọi thêm về Thẩm Tích Phàm, Hà tô Diệp càng thấy rõ cô chưa phải người lạc quan, vô lo vô nghĩ như vẻ bề ngoài. Dấu thương từ quá khứ đã mất chảy máu mà lại vẫn luôn đau âm ỉ không ngừng. Bạn dạng thân Hà tô Diệp cũng chưa hẳn người trước đó chưa từng vấp bổ trong tình yêu. Cô gái đầu tiên cơ mà anh yêu tâm thành và tha thiết dường như không ngần hổ thẹn giẫm đấm đá lên anh để có được thành công và danh vọng. Tuy vậy khác với Thẩm Tích Phàm, anh đầy đủ lý trí, đủ quyết đoán để hoàn toàn gạt quăng quật những di chứng còn lại sau yêu đương tổn, tự bản thân chẩn dịch cũng từ mình trị bệnh. Chỉ có điều sau khi “lành bệnh”, Hà đánh Diệp trong khi đã bỏ quên vị ngọt của tình yêu, thứ nhưng mà anh nếm được chỉ với là vị đăng đắng chát của bao vị thuốc hoà quyện. Cho tới khi anh gặp được cô Cháo* ngọt ngào và lắng đọng Thẩm Tích Phàm.

***

“Yêu em là điều tốt nhất có thể anh đã làm” nói theo cách khác là cỗ truyện sở hữu đậm phong cách của Sênh Ly. Vơi nhàng, mộc mạc, đơn giản và nóng áp. Mẩu truyện giữa Thẩm Tích Phàm với Hà tô Diệp không tồn tại quá những sóng gió giỏi trắc trở, biện pháp hai nhân vật tìm hiểu nhau với yêu yêu quý nhau cũng không oanh oanh liệt liệt mà giống hệt như mưa dầm ngấm đất, dịu dàng thấm vào chổ chính giữa can.

Cả Thẩm Tích Phàm và Hà tô Diệp đều chưa phải người thứ nhất biết yêu. Trong những năm mon của tuổi trẻ, chúng ta đều đã có lần yêu một ai đó, yêu thương như thể dốc cạn cả phiên bản thân dẫu vậy rồi sau cùng lại bị chủ yếu tình yêu đó quật ngã. Nhiều năm sau đó, họ chạm chán nhau và lại yêu một đợt nữa. Tuy thế lần này, không hề có cảm hứng rực cháy hay cuồng nhiệt. Không hẳn bởi họ đã trở bắt buộc lạnh nhạt, càng chưa hẳn vì chúng ta yêu nhau không được nhiều. Đơn giản là vì đó là cách mà họ yêu nhau.

Vậy nên, nếu như khách hàng đã và đang trải qua cảm giác mất hết hi vọng vào tình yêu, vì những thương tổn trong quá khứ hay dễ dàng và đơn giản bởi bạn căng thẳng vì đang phải mong chờ quá lâu, thì cũng đừng lo lắng. Hãy cho bản thân thời hạn và hãy tin rằng, ngay khi này, chỗ nào đó xung quanh kia, tất cả một người cũng đã vượt qua trăm ngàn khó khăn để đến mặt bạn.

Đừng oán thù giận ông trời dường như không để bạn gặp gỡ đúng người sớm hơn, mà lại hãy cảm ơn duyên phận vẫn để nhì người chạm chán nhau khi bạn đã đủ trưởng thành và cứng cáp để yêu tín đồ đó._______

" ": Trích trường đoản cú truyện

Review by#Linh_HyTần -facebook.com/ReviewNgonTinh0105Bìa:#NhanTiệp Dư

*Hình hình ảnh chỉ mang tính chất chất minh họaCre pic: Google/huaban

***

Thật ra niềm hạnh phúc chỉ là một trong tiếng “Được!” của anh.

Mấy ngày tiếp theo, cũng chính là trước sau như một mệt hy vọng chết, vô số chương trình học report rồi luận văn, từng chiếc từng mẫu làm cho cảm hứng của Thẩm Tích Phàm thấp đến cực điểm, cô đang sớm bị cảnh báo, Connell là “đại học giật đoạt thời gian giấc ngủ tư năm của nhỏ người”, dẫu vậy chân bao gồm trải qua cái loại bốn vị đau đớn thế này chỉ có thể tự mình than vãn thôi.

Thời huyết tháng 1 tự nhiên chuyển lạnh, gió mùa lùa rít thiệt lợi hại, cản phiên bản từ một chiếc trường người người náo nhiệt ồn ào, tự nhiên trở nên yên lặng dị thường, thời tiết cùng con fan như gồm điểm tương lân, khắp cơ thể cô cũng trở thành tối tăm, ưu buồn.

Còn có hai ngày nữa chính là tết theo kế hoạch Trung Quốc, tuy vậy ở thị trấn nhỏ Newyork đối diện bờ biển cả này, lại chẳng gồm cái ko khí báo hiệu gì, không có đèn lồng color đỏ, không tồn tại pháo hoa, cũng chẳng thấy dòng fan tập nập đi mua sắm đồ mang lại năm mới, không tồn tại sủi cảo, bánh trôi.

Không có fan nhà, không tồn tại những lời chúc phúc, cũng không tồn tại anh có tác dụng bạn, sinh sống một ngày bằng cả một năm.

Bầu trời Ithaca trống rỗng một màu xám, chua xót, tất cả dự báo tuyết rơi nhưng lại lại không có những bông tuyết bé dại bay bay, bầu không khí nặng nài đè ép trong tim cô. Ngày trôi qua như vậy, thật sự là cô đơn, tịch mịch.

Ngày như thế, chỉ tương thích nặng năn nỉ ngủ,chứ không phải theo học luận bàn team work bi hùng tẻ ngồi trong phòng bày ra phương án.

Cô không khỏi nhướn mi ủ dột, bỗng nhiên một thanh âm truyền cho tới tai: “Serena, đối với cách làm cô có ý kiến gì không?”

Trong đầu nháy mắt trống rỗng, lưu ý đến bị kéo về tài liệu trước mặt, cô thay đổi lại một chút suy nghĩ, lờ lững mở miệng, từ văn hóa truyền thống quần thể hotel quốc tế cho tới việc quản lí lí, cuối cùng lại bị bổ sung một ít khái niệm quản lí hotel Trung Quốc.

Người phụ trách nhóm xem xét một lúc, gật gật đầu: “Nói không sai, nhưng bình thường thấy cô hết sức ít lên tiếng. Vừa rồi cô kể tới văn hóa khách sạn, tất cả mấy địa điểm rất đúng, vậy nên đi, lần sau discussion* (trao đổi) cô làm group leader, giành được không?”

Nhìn ánh mắt mong đợi của những tổ viên vào nhóm, cô xấu hổ cười cười, đáp ứng.

Thứ sáu còn có một môn thi, tuần sau phải bắt đầu chuẩn bị công tác học mới, career tracks luận văn vẫn chưa hoàn thành, lúc này lại thêm một chiếc lead discussion, quả thật là họa vô đơn chí.

Đã ngừng họp nhóm, thân thể mệt nhọc thuộc càm xúc trẻ khỏe làm cho cô cảm xúc mình lỗi mất rồi.

——–

Sau lúc trở về ký túc xá, pha cho bản thân một tách bóc trà, ngờ ngạc ngồi ở cửa sổ, bên trên bàn ck lớn chồng nhỏ xíu tài liệu tham khảo, lại không biết nên bắt đầu từ đâu, thuận tay mở máy vi tính ra . Bên trên QQ, MSN lời chúc mừng không ngừng. Đồng nghiệp, bằng hữu trước kia các gửi qua phần đông tấm hình ảnh đẹp mắt, nóng áp, hoặc khôi hài. Phần nhiều câu chữ chúc mừng bịt kín màn hình.

Thì ra hôm nay là tối giao vượt rồi.

Nhưng mà lại vẫn chưa nhận ra lời chúc của Hà sơn Diệp, có lẽ anh tiếng này vẫn tồn tại ở sở nghiên cứu, có lẽ rằng buổi tối cũng ko trở về. Anh vẫn sớm nói mang đến cô biết chủ yếu mình đã bước đầu vào thời khắc quan trọng, có lẽ không có rất nhiều thời gian ở mặt cô như trước kia, cầu xin cô vứt qua, khi ấy cô bao gồm chút mất mát, nhưng lại vẫn như cũ nói một lời làm cho anh yên tâm, bởi vì công việc phân tích là đặc biệt nhất.

Xem thêm:

Cô gọi điện thoại cảm ứng về nhà, vang lên là giờ đồng hồ pháo nổ inh tai, Thẩm người mẹ hắng trong cổ họng kêu: “Phạm Phàm, người mẹ với ba rất lưu giữ con, ba con mấy ngày này cứ nói đến con ko yên, ông ngoại với những cô chú hỏi con khi nào thì trở về.”

Cô nghe kết thúc mũi cảm xúc cay cay, cuống quýt đáp ứng: “Còn có nửa năm nữa thôi, khôn cùng nhanh con sẽ xoay về.”

Thẩm bà mẹ thở dài: “Thôi loại bỏ đi không nói nữa, nếu không lại xui cả năm, Phàm Phàm, buổi tối bây giờ nhớ phải ăn sủi cảo, các con không phải cả ngày không đi ra bên ngoài đấy chứ, bánh trôi tất cả không? Đúng rồi, bên ấy những con tất cả xem được “Đêm Xuân”* không?”

(* một lịch trình đón năm mới kiểu như chạm mặt nhau thời điểm cuối năm bên nước mình ^^)

Đương nhiên tất yêu nói chỗ này cái gì rồi cũng không có, Thẩm Tích Phàm lập cập gật gật đầu: “Tốt, xuất sắc lắm, cái gì cũng có, bà mẹ yên chổ chính giữa đi, con ăn rất ngon! “Đêm Xuân cũng có, trên mạng phạt sóng trực tiếp. Người mẹ chuyển lời chúc tết của con cho ông ngoại với đa số người nhé, cứ bởi vậy nha, bé cúp vật dụng đây!”

Buông điện thoại xuống, trong đầu chỉ ra những bức tranh vẽ mừng năm mới, cô lưu giữ rõ cái đêm giao vượt năm ngoái, uống cho tới say túng thiếu tỉ còn nói chuyện gì với Hà sơn Diệp mà phiên bản thân cấp thiết nhớ nổi, khi ấy người một nhà phủ quanh vòng tròn, vô cùng náo nhiệt, hạnh phúc ngập tràn.