Nhân dịp dịp nghỉ lễ Tình nhân Valentine 14/2, Đẹp Online trân trọng gửi đến độc giả câu chuyện về đầy đủ cuộc gặp mặt gỡ thứ nhất của những ông bố bà mẹ qua lời kể của rất nhiều người con. Thông qua đó bạn cũng có thể cảm cảm nhận rằng, rất nhiều buổi gặp gỡ hoặc được sắp đặt sẵn hoặc vô tình đều là chi phí đề cho các mối tình bình dân sau này.

Bạn đang xem: Bố đã gặp mẹ như thế nào


Gái đẹp tuyệt vời nhất thôn chỉ dành cho trai đẹp nhất làng

Bố: Phạm Hoàng Long (62 tuổi) – Mẹ: è cổ Thị Khanh (55 tuổi)

Con gái: Thanh hương (29 tuổi – Thái Bình)

*

Ngày xưa ông nội chấm chị em làm bé dâu từ khóa lâu nhưng vì cha tôi mãi theo mộng làm giàu ở khu vực miền nam nên đợi quá lâu mẹ tất cả bồ. Rồi một ngày người mẹ tôi bao biện nhau cùng với chị của nhân tình mẹ kế tiếp nhà ấy cấm hai fan quen nhau. Ông nội ngay mau lẹ ban chiếu chỉ bắt ba tôi đi xe khách hàng 3 ngày 3 tối về chạm chán mẹ. Ông còn dằn mặt bố: “Kỳ này không mang mẫu Khanh về thì mày đừng hòng đi Nam”. Hồi ấy, tín đồ lớn đặt đâu con ngồi đấy cần dù bố tôi hôm nay cũng đã bao gồm vài “mối” dắt túi vẫn hì hục ngày đạp xe 20km sang chạm chán mẹ. Dạm mặt được đúng 7 lần thì tía hỏi cưới mẹ. Trong tương lai truy bố vì sao cưới cấp tốc thế cha chỉ bảo: “Bố mày đẹp mắt trai tuyệt nhất làng thì đề nghị cưới người mẹ mày đẹp tuyệt vời nhất thôn. Bao gồm thế cũng hỏi!” Năm đó, tía cưới bà mẹ không kèn không trống, cô dâu không mặc váy đầm cưới, chú rể cảm thấy không được tiền download nhẫn đính ước. Cuộc hôn nhân ấy toàn vẹn đến hiện nay đã 35 năm. 


Vờ thiết lập thuốc nhằm được gặp gỡ người thương mỗi ngày

Bố: Trương Vĩnh Lợi (55 tuổi) – Mẹ: Nguyễn Mỹ Huyền (57 tuổi)

Con gái: Trương á hậu huyền my (25 tuổi – Đồng Tháp)

*

Mẹ nhắc hôm ấy giả dụ trời không đổ mưa to lớn chắc… chẳng gồm tôi của sau này. Theo dự định sau khi đến thăm đơn vị một cô bạn đồng nghiệp người mẹ sẽ về lại vào ngày, tuy thế tại cơn mưa trái mùa (hay duyên Trời sắp tới đặt) mà bà bầu phải ngơi nghỉ lại. Sáng hôm sau, trê tuyến phố về lại thị xã, mẹ gặp ba tôi – vốn là người quen của cô ấy đồng nghiệp – vừa dắt xe ra khỏi cổng. Câu xin chào xã giao ngày ấy ngạc nhiên lại khiến cho ba rất ấn tượng về mẹ. Tiếp đến ba kiếm tìm cớ hôm thì cài đặt thuốc đến bà nội, ông nội, đến cô dì chú chưng để được đến hiệu thuốc của mẹ. Hai tháng sau, tía gửi người mẹ mẫu giấy nhỏ dại trước lúc đi công tác. Chủng loại giấy vỏn vẹn vài chiếc nhưng khiến cho mẹ tôi ngay mau lẹ biết rằng, đây chính là người đàn ông xứng đáng để mình nhờ cất hộ gắm cả phần đời còn lại. Vào tờ giấy ấy, tía ghi: “Anh đi xa… thứ Hai anh về… Hôn em”

Từ bỏ tất cả vì fan mình yêu

Bố: Lê Anh Thủy (64 tuổi) – Mẹ: Đoàn Thị Bạch Yến (59 tuổi)

Con gái: Lê Ngọc (29 tuổi – Tp. Hồ nước Chí Minh)

*

Mẹ vẫn thường nói, cha mẹ gặp nhau và đúng là do duyên số. Ngày đó, bà bầu làm ở công ty dược, còn thân phụ làm mỹ nghệ. Cả hai thuộc tham tham dự các buổi lễ hội chợ triển lãm sinh sống Vũng Tàu sát hai tháng, phương pháp nhau cũng duy nhất gian hàng. Run rủi vậy nào, hai cô bán sản phẩm cùng bà bầu một tín đồ thì lén thừa biên, một người nói tới quê rồi không quay lại còn từng mình bà mẹ ở đấy để phụ vương có thời cơ quan tâm. Tính chị em thì toá mở còn phụ vương thì kiệm lời. Thân phụ không nói được câu làm sao tình tứ và lắng đọng cứ đúng giờ nghỉ ngơi lại sang trọng gõ cửa ly cốc rủ mẹ đi ăn cơm, trời bão thì nhắc chuyện cho người mẹ đỡ sợ,… Vậy mà người mẹ “đổ”. Quan trọng là đề xuất vượt qua màn của bà ngoại. Bà nhất thiết không chịu đựng gả phụ nữ đi xa. Ai ngờ phụ thân về bỏ bài toán cũ gắn thêm bó mấy năm trời để tìm việc mới gần người mẹ hơn. Năm mon sau cha mẹ về thông thường một nhà.

“Em là của anh!”

Bố: Tri Phương (63 tuổi) – Mẹ: Hoàng Thành (62 tuổi)

Con gái: Tiểu mèo (24 tuổi – Đồng Nai)

*

Thời sinh viên, cha tôi khá “mảnh dẻ” thua cuộc hẳn vài phần giả dụ so với các chàng trai khác. Còn bà mẹ thuở đôi mươi mười tám được khá nhiều anh theo đuổi, trong các số đó có tía và ông đồng bọn của bố. Chỉ khác là anh bạn kia chịu khó gửi những cánh thư tay lãng mạn cho người tình trong mộng, còn ba thì cứ “bình chân như vại”. Một ngày rất đẹp trời, ba thấy mẹ ôm trong tay đụn thư tình của “fan hâm mộ”, ông bất thình lình… xé không còn trong vài ba nốt nhạc. Sau đó, con quay sang dõng dạc “tuyên bố” với bà: “Em là của anh!”. Chị em chính thức là người phụ nữ của cha tôi trường đoản cú thời tương khắc ấy.

Mối nhân duyên từ… ao cá

Bố: Huỳnh Quốc Khánh (50 tuổi) – Mẹ: Đỗ Thị Diễm Hằng (43 tuổi)

Con gái: Diễm Tuyền (23 tuổi – Đồng Nai)

*

Nếu tất cả một sợi dây link nhân duyên thân ba mẹ tôi thì kia là… dòng ao cá. Nhà chị em tôi ngày ấy gồm nuôi một ao cá và bố là người sử dụng thường xuyên. Ba tuyệt hảo bởi dáng vẻ người nhỏ tuổi con với khuôn mặt đáng yêu khi lần đầu gặp mặt mặt mẹ. Hồi xưa, công ty ngoại tôi rất khó khăn nên đàn bà trong đơn vị không bao giờ được bước chân ra đường. Ai ao ước làm quen thuộc thì chỉ còn cách mang đến nhà “ngồi đùa xơi nước”. Ba thấy bà bầu tôi hiền và lại quá trời tín đồ theo đuổi, hại “rơi vào tay” tín đồ khác rồi khổ cả đời nên bố tình nguyện khổ thay, quyết trọng điểm cưới được bà mẹ cho bởi được.

Tình yêu thương rỉ máu 

Bố: Lương Công Bông (60 tuổi) – Mẹ: Phạm Thị Ơi (58 tuổi)

Con gái: Lương Hằng (28 tuổi – Phú Yên)

*

Ba má tôi biết nhau từ bỏ hồi còn bé bỏng xíu nhưng đáng tiếc ba chưa lúc nào là “soái ca” trong đôi mắt má. Trái lại, phụ nữ Ơi ngày nào cũng “ăn hiếp” phái mạnh Bông, mang lại độ gồm lần má tôi ném đá trúng trán ba ngã xuống lênh láng. Vậy mà hôm sau ba lại con đường hoàng… tỏ tình má. Hiển nhiên là bị từ chối vì má tôi thiếu tín nhiệm tình yêu hình dáng sét đánh như vậy. Cơ mà càng khó cha càng kiên trì, nhẫn nại mang lại khi cảm nhận cái gật đầu đồng ý của bà. Mến nhau là vậy, dẫu vậy còn cưới được nhau lại là chuyện khác. Ông bà nội không ưng má còn ông bà ngoại thì chê tía nghèo. Má tôi bi đát nên vứt nhà đi hẳn 1 năm rưỡi đến lúc bà trở về, cha chịu không nổi lịch sự khóc cùng với ông ngoại, năn nỉ lần tiếp nữa để được rước má về. Tới lúc này, mái ấm gia đình hai bên new mềm lòng gật đầu đồng ý chuyện kết hôn.

Yêu nhau yêu cầu cái óc đi ngủ chỉ từ con tim

Bố: Nguyễn Bá Hoa – bà bầu Hoàng Thị Lâm

Con trai: Nhiếp hình ảnh gia Cuội Hoa (Hồng Nguyễn)

*

Bố mẹ tôi chạm chán nhau lần đầu vào khoảng thời gian 1984. Thời điểm đó, bà đang tới trường y tá sinh hoạt xa, hai tín đồ cách nhau 80 kilomet. Bà mẹ tôi thời ấy thuộc mẫu mã “hot girl”, đám trai xếp mặt hàng trước cổng ký túc xá đông không khác gì nước bản thân mừng U23 thắng trận. Tía tôi lúc nào cũng sống vào nỗi hại bị fan ta chiếm mất bà xã tương lai, bắt buộc hay xin nghỉ phép để đấm đá xe ngay sát trăm cây số mang đến thăm bà. Gồm lần cha mẹ giận dỗi, cha lại nhớ bà mẹ quá chịu không nổi nên đưa ra quyết định đạp xe giữa đêm đến tận nơi chỉ để xem thấy fan thương. Chạm chán nhau, mẹ tỉ ti kiểu vừa giận vừa thương, vừa sợ người lớn phân phát hiện. Tía bảo, lúc ấy yêu rồi thì cái não đi ngủ, chỉ từ con tim là thức thôi.


*

*

*

Có lẽ, kết cục của The Gang là một trong những kết cục mà tôi đã phần nào dự đoán từ trước, mà lại vẫn thấy nhức lòng khi chứng kiến cái sự “phũ” của những nhân vật. Sau đám cưới của Barney và Robin, mọi người trong The Gang đi theo 1 phía khác nhau: Ted “suýt” chuyển mang đến Chicago (nhưng tiếp nối đã đưa ra quyết định ở lại new york vì Tracy, sau đây là The Mother), vợ chồng Marshall chuyển cho Rome để Lily có thể theo đuổi giấc mơ hội họa của bản thân (dù tiếp nối họ có trở về chung cư cũ ở thành phố new york sau 1 năm), Robin với Barney đi vòng quanh quả đât để Robin rất có thể tiếp tục sự nghiệp của một phóng viên báo chí (dù họ chia tay 3 năm sau đó). Buổi phân chia tay sau cùng trong ăn hỏi của Barney cùng Robin là một trong cuộc chia tay đầy cảm xúc, và như Ted nói, nó là “the kết thúc of an era”. Cuộc vui như thế nào rồi cũng biến thành đến thời điểm tàn, tuổi tx thanh xuân rồi cũng trở nên nhanh chóng qua đi. Sau hàng ngàn lần cả nhóm tụ tập ở mẫu bàn thân quen ở tiệm Mc
Laren’s, phần nhiều thứ cũng đang đi tới hồi kết. Mỗi thành viên trong nhóm sẽ sở hữu những kim chỉ nam mới, đi tới những miền đất bắt đầu trong cuộc đời. Như Ted nói, sau đây cả đội ít khi chạm mặt lại phần đa nhân đồ phụ vào series như Ranjit “the cab driver”, Carl “the bartender” hay cô bồi bàn Wendy. Trong cả The Gang sau này cũng chỉ gặp gỡ một năm một lần vào hầu như dịp quánh biệt. Sau buổi chia ly đẫm nước đôi mắt với loại “infinity high-five” thân Barney với Ted, họ thường xuyên đi trên chuyến hành trình của cuộc đời, chạm mặt gỡ đầy đủ con bạn mới, tuy vậy tôi tin dĩ nhiên họ vẫn không khi nào quên một tuổi trẻ em sôi động, một tổ năm người bạn thân gặp nhau mỗi buổi tối tại 1 quán bar Ireland năm nào.

Xem thêm: Top 5 phần mềm dịch tiếng anh sang tiếng việt tốt nhất hiện nay

*

Ai cũng biết rồi thời nay sẽ đến, nhưng không có nghĩa là họ không được tận thưởng quá trình. Mà lại thực sự cách kết thúc của biên kịch tạo cho tất cả những người xem một sự hối tiếc nhất định: hầu hết lời lẽ tất cả phần thâm nho mà Robin vẫn nói trong bữa tiệc chia tay căn hộ. Những năm trước, năm fan lần đàu ngồi cùng nhau khi cô nàng Robin Sherbatsky new chân ướt chân ráo đến tp New York mong muốn tìm những người dân bạn làm việc nới đây. Và khi ấy những con tín đồ này đã chào đón cô mang lại với họ, để bước đầu một tình các bạn thật đẹp kéo dài suốt tám năm. Và sau này, chính Robin đã gần như làm cho The Gang tung rã khi nói ra sự thật về những thành viên cơ hội này. Mặc dù rằng sau đó họ có gặp lại, tuy nhiên thực sự tôi vẫn thấy ở họ một sự gượng gập gạo: các thành viên của group đã chuyển đổi theo năm tháng, họ không hề là gần như con bạn trước tê nữa. Tôi không trách Robin, chỉ trách biên kịch đã thay đổi các nhân trang bị theo một hướng quá đột ngột.