Chúng ta đã có lần yêu nhau như thế! tình yêu ngàn kiếp đậm sâu, lời hứa đầu môi, ngọt ngào và lắng đọng ấm áp. Nhưng mà rồi vẫn cần kết thúc, đẩy tình yêu đến đáy cùng cực của vực thẳm.

Bạn đang xem: Chúng ta đã từng yêu nhau như thế


Năm tháng qua đi, trở lại nơi từng rất quen thuộc, cảnh vật còn đấy, vậy người nơi đâu? Tôi vẫn lang thang kiếm tìm, thuộc trời cuối đất, miệt mài rong ruổi. Đầy nghẽn những tình cảm chôn dấu, trái tim vốn dĩ đã đầy ắp giờ bồi hồi mong mỏi mỏi. Cho dù cố nén, cố nếm nếm thêm thì đến cuối thuộc nó cũng bị loại bỏ sự cố gắng đó. Làm sao có thể quên? làm sao có thể thôi để ngừng lại? Ích kỉ nghĩ mang lại mình, làm thương bao người vô tội.

Hoa anh đào dù cho có đẹp đến mấy thì cũng đến thời điểm tàn phai. Tình yêu mặc dù có tốt đến mấy thì cũng có những lúc lụi tàn. Hoa nở hoa lại tàn. Nếu như tình thương của bọn họ ngay từ đầu đã quyết định quên đi, thì tôi nguyện mình ko phải là cây anh đào vào thời điểm rực rỡ nhất, chỉ nguyện là đóa hoa úa tàn, chỉ bao gồm thời khắc bị thương, khi mất đi sẽ ko nuối tiếc mon ngày hạnh phúc có được.

Thang lang kiếm tìm hoài những dấu vết còn sót lại, ôm nỗi chờ đợi liệu anh còn cù lại nơi đó. Gồm một ngày rồi mệt mỏi cũng sẽ kéo đến, tôi trở về nơi shop chúng tôi từng ở, rồi nhủ rằng nếu có duyên nhất định sẽ gặp lại. Tôi ngồi đây chờ anh tự động đến tìm, duyên phận cửa hàng chúng tôi kéo nhiều năm đã bao năm, một lần gặp lại chẳng lẽ ko thể.

Tâm ý tương thông, tôi nghĩ rằng bản thân hiểu được anh. Chỉ cần kiên nhẫn, uống một ly rượu, chờ người tỉnh táo, mở mắt ra anh đang ở bên. Nhưng cứ chờ, ngày một, rồi ngày hai, bóng hình anh tồn tại tôi ko thể nào thấy được.


Ngốc nghếch chờ đợi, ngốc nghếch yêu. Để rồi phải tự cười vào chính bản thân mình.

Giữa xẻ tư đường ta lướt qua nhau, bỗng muốn hỏi một người: anh còn nhớ xuất xắc anh đã quên em?

Bất chợt thôi nhưng giá trị lắm. Anh còn nhớ giỏi đã quên một người từng tồn tại trong tâm trí cùng cuộc đời anh.


Cuộc đời rất ngắn, thời gian không chờ. Tôi không biết bản thân có thể chờ anh đến bao giờ. Tôi sợ đến lúc nào đó, bản thân bị lạc lối, rơi xuống vực thẳm cơ hội nào không hay. Thế gian này nơi đâu cũng tất cả tình yêu, nhưng nơi đâu mới tra cứu được một nửa chân chủ yếu của mình.

Đây là sai lầm. Bước chân lạc lõng sợ sẽ sa đà. Vậy thì, tôi nguyện shop chúng tôi mãi thế này, đừng bên nhau, đừng gặp lại. Giữ cho hai bên cùng được bình yên.

Tình yêu là gì? Mà con người bám phải liền không thể dứt ra được. Hai trái tim nối liền, cùng mọi người trong nhà đập một nhịp đập, giương mắt ngắm quan sát thế giới xa giải pháp kia. Khi hạnh phúc, tưởng trừng như đó là điều dĩ nhiên phải bao gồm trong tình yêu. Lúc đã kết thúc, mới biết rằng nó thật sự rất đau đớn. Cái gì mà chung nhịp đập trái tim, chẳng khác nào chiếc ly bị bóc tách làm đôi, bao gồm đặt sao cũng ko thể uống.

Yêu là đau? Người yêu thương thật lòng càng đau hơn. Bây giờ nhận ra là vượt muộn màng. Đáng lẽ tức thì từ đầu tôi không nên mù quáng bởi một chữ "tình".

Lệ hoen khóe mi, tình cảm phai tàn đã đến hồi kết thúc. Bọn họ hãy cứ quên nhau để tiến bước về phía trước. Giữ lại cho doanh nghiệp chút kỉ niệm còn xót lại, để biết rằng "Chúng ta đã từng yêu thương nhau như thế!"

họ đã từng yêu nhau như thế! cảm xúc ngàn kiếp đậm sâu, lời hứa hẹn đầu môi, lắng đọng ấm áp. Tuy thế rồi vẫn đề xuất kết thúc, đẩy tình yêu cho đáy cơ cực của vực thẳm.

Năm mon qua đi, trở lại nơi từng khôn cùng quen thuộc, cảnh đồ vật còn đấy, vậy bạn nơi đâu? Tôi vẫn long dong kiếm tìm, cùng trời cuối đất, mài miệt rong ruổi. Đầy nghẽn số đông tình cảm chôn dấu, trái tim vốn dĩ đã đầy ắp tiếng bồi hồi ý muốn mỏi. Dù thay nén, cố cho thêm thì đến cuối cùng nó cũng bị nockout bỏ sự nỗ lực đó. Có tác dụng sao rất có thể quên? làm sao hoàn toàn có thể thôi để hoàn thành lại? Ích kỉ nghĩ đến mình, làm cho thương bao fan vô tội.

*
ADVERTISEMENT

Hoa anh đào dù có đẹp mang lại mấy thì cũng cho lúc tàn phai. Tình yêu mặc dù có tốt đến mấy thì cũng có những lúc lụi tàn. Hoa nở hoa lại tàn. Giả dụ như tình thân của bọn họ ngay từ trên đầu đã đưa ra quyết định quên đi, thì tôi nguyện mình chưa hẳn là cây anh đào vào thời điểm tỏa nắng rực rỡ nhất, chỉ nguyện là đóa hoa úa tàn, chỉ bao gồm thời xung khắc bị thương, khi mất đi sẽ không nuối nuối tiếc tháng ngày niềm hạnh phúc có được.

Lang thang search hoài phần lớn dấu dấu còn sót lại, ôm nỗi chờ đợi liệu anh còn trở lại nơi đó. Bao gồm một ngày rồi mệt mỏi cũng trở nên kéo đến, tôi về bên nơi shop chúng tôi từng ở, rồi nhủ rằng nếu gồm duyên cố định sẽ gặp mặt lại. Tôi ngồi đây ngóng anh tự động đến tìm, duyên phận shop chúng tôi kéo dài đang bao năm, một lần gặp mặt lại dễ thường không thể.

Tâm ý tương thông, tôi cho rằng mình hiểu được anh. Chỉ cần kiên nhẫn, uống một ly rượu, chờ tín đồ tỉnh táo, mở mắt ra anh sẽ ở bên. Nhưng cứ chờ, ngày một, rồi ngày hai, bóng dáng anh trường thọ tôi quan yếu nào thấy được.


ADVERTISEMENT

Ngốc nghếch ngóng đợi, dở người nghếch yêu. Để rồi buộc phải tự cười cợt vào chính bạn dạng thân mình.

Giữa xẻ tư đường ta lướt qua nhau, bỗng ý muốn hỏi một người: anh còn nhớ hay anh sẽ quên em?

Bất bỗng nhiên thôi tuy thế quý giá chỉ lắm. Anh còn ghi nhớ hay đang quên một tín đồ từng tồn tại trong tim trí và cuộc sống anh.

Cuộc đời khôn cùng ngắn, thời hạn không chờ. Tôi ko biết phiên bản thân có thể chờ anh đến bao giờ. Tôi sợ đến lúc như thế nào đó, bạn dạng thân bị lạc lối, rơi xuống vực thẳm cơ hội nào không hay. Trần thế này chỗ đâu cũng đều có tình yêu, nhưng ở đâu mới kiếm được một nửa chân chủ yếu của mình.

Đây là không nên lầm. Bước chân lạc lõng sợ đã sa đà. Vậy thì, tôi nguyện cửa hàng chúng tôi mãi nạm này, đừng mặt nhau, đừng gặp gỡ lại. Giữ lại cho phía 2 bên cùng được bình yên.

Tình yêu là gì? nhưng con fan dính đề nghị liền ko thể xong ra được. Hai trái tim nối liền, bên nhau đ.ập một nhịp đ.ập, giương đôi mắt ngắm nhìn trái đất xa bí quyết kia. Lúc hạnh phúc, tưởng trừng như sẽ là điều tất nhiên phải bao gồm trong tình yêu. Khi đã kết thúc, bắt đầu biết rằng nó thật sự siêu đau đớn. đồ vật gi mà tầm thường nhịp đ.ập trái tim, chẳng không giống nào dòng ly bị bóc tách làm đôi, có đặt sao cũng cần yếu uống.

Yêu là đau? tình nhân thật lòng càng đau hơn. Hiện thời nhận ra là vượt muộn màng. Đáng lẽ ngay từ đầu tôi không nên mù quáng vì một chữ “tình”.

Lệ hoen khóe mi, tình cảm phai tàn đang đi vào hồi kết thúc. Chúng ta hãy cứ quên nhau nhằm tiến cách về phía trước. Lưu giữ cho bản thân chút kỉ niệm còn xót lại, để biết rằng “Chúng ta đã từng yêu nhau như thế!”

Theo Guu


ADVERTISEMENT

Giữa chúng ta chỉ là lưng chừng hạnh phúc…

Anh cũng biết rồi đấy, vớ cả cảm giác của em thiết yếu nào nói hết được, em đành đậy mình nhằm viết vài loại chia sẻ, anh đọc được ước ao anh hãy hiểu mang lại em vì dường như không thể đương đầu với anh để nói nồng nhiệt mình.

Em ước ao lắm chứ nhưng chẳng thể nào nói khi gặp mặt anh mọi việc em suy nghĩ để nói mang đến hết này lại tan biến đổi đi hết, để rồi cảm giác chỉ còn là nhớ là thương là hy vọng được vồ cập là muốn share chuyện vui chuyện bi lụy của em cùng nghe lại những mẩu chuyện thật vui nhộn từ anh.

*


ADVERTISEMENT

Em đã có lần yêu, anh biết đấy, một người đàn ông không buộc phải anh. Em đã từng có phần nhiều tháng ngày rong chơi hạnh phúc, e sẽ tin vào tình cảm ấy, gồm có hứa hẹn gồm có ước mơ nhưng mà em từ bỏ tay vẽ mang nó, mà này lại chẳng tất cả hình bóng của anh, trước đó chưa từng có bóng hình anh mở ra trong bức tranh tương lai ấy...chưa từng sở hữu tên anh.

Em nhút kém với chính mình, với tất cả người xung quanh, kể cả anh. Em biết chả ai chống chịu nổi cái cá tính thất thường xuyên của em đâu, dễ gắt hay hờn nhiều khi ủy mị, nũng nịu quá đà làm bạn khác bắt buộc bực mình chưa kể thỉnh thoảng trầm mặc, suy tư, trơ cảm hứng với số đông thứ.. Anh không thể gọi hết con fan của em đâu, anh cũng mới chỉ biết em qua mọi cuộc thì thầm phiếm cấp thiết hiểu không còn con người em.

Đôi khi em đứng dậy, với thách thức bản thân, ừ bất chấp quá khứ cũ rích đó đi làm lại, yêu lại tự đầu, đã đáp trả cảm xúc với anh rồi lại ngồi thụp xuống nhưng mà đau. Rồi phần lớn chuyện sẽ như thế nào đây, tuy nhiên em đoán nó sẽ quan yếu được bao lâu, rồi e lại quay trở lại như bây giờ, em bắt buộc đ.ánh cược với bạn dạng thân được nữa, bắt buộc yêu thêm 1 ai và đặc biệt quan trọng chẳng thể là khổ thêm một fan là anh. Vậy nên, anh cứ trách mắng, em cứ bơ với ngoảnh mặt đi, mặc xác để anh chê cười, em đang cứ gắng đi đi để ngừng tất cả.

Xem thêm:

Em cần khoảng lặng để ngẫm nghĩ với vun đắp mang đến cái cuộc đời em nó đi về đâu, tình mới chớm nó chỉ nở rồi sẽ tàn cấp tốc thôi, chỉ lẳng yên ổn ngoay đi thôi. Giữa bọn chúng ta hiện thời là lưng chừng hạnh phúc.

Chúng ta chưa phải là của nhau, không dành cho nhau, không đúng vào lúc cũng không phù hợp thời. Nếu anh thương em anh hãy là anh, còn em mãi vẫn luôn là em thôi nhé anh!