Tôi và ck lấy nhau qua manh mối khi cả hai đã mất ít tuổi nữa. Tôi là giáo viên cung cấp 3 còn anh là nhân viên cấp dưới kinh doanh. Mang nhau, tôi dần yêu ông xã hơn khi nào hết khi được anh chiều chuộng, thân mật hết mực. Rồi tôi bao gồm thai, nụ cười càng nhân lên vội bội. Gia đình bé dại lúc nào cũng tràn ngập giờ đồng hồ nói mỉm cười vui vẻ.


*

Chồng tôi là một trong người đàn ông khá hoàn hảo. Anh tìm ra tiền, biết tạo các mối q.u.a.n h.ệ phía bên ngoài nhưng vẫn luôn làm cực tốt vai trò của một fan chồng. Mỗi dịp nghỉ lễ hội tết, anh các mua đá quý biếu các cụ nội ngoại ngang bởi nhau khiến tôi rất vui và bao gồm cảm giác phụ huynh mình cũng rất được anh tôn trọng.

Bạn đang xem: Em kiệt sức rồi, không thể níu giữ anh được nữa

Thời gian tôi mang thai thì anh được thăng tiến phó phòng. Anh ban đầu đi sớm, về muộn và tiếp tục đi nhậu cho tới nửa đêm bắt đầu về. Biết anh có tác dụng vậy là để tạo thành q.u.a.n h.ệ với những sếp bên trên nên tôi càng thương anh hơn. Anh nhờ mẹ sang chăm tôi mấy th.á.n.g cuối ngóng sinh đề nghị những cơ hội anh trong nhà càng không nhiều đi. Thấy ông chồng chải chuốt, ăn diện bảnh bao với lúc nào thì cũng thơm phức mùi nước hoa nhưng tôi chẳng mảy may ngờ vực vì tôi tin tưởng ông xã đi thao tác làm việc chứ chẳng cần chơi bời gì.

Sau khi tôi sinh nhỏ được nhị th.á.n.g, một tối, khi vẫn ngồi coi tivi, điện thoại cảm ứng của anh bỗng nhiên báo có tin nhắn mới khiến cho tôi tò mò và hiếu kỳ mở ra:- Trưa mai vẫn khu vực cũ anh nhé.

Linh cảm của người thanh nữ nói mang đến tôi biết bao gồm điều gì đó không bình thường. Đợi chồng vào, tôi chú ý thẳng vào mắt anh với giọng nửa chơi nửa thật:

*

Ảnh minh họa

- Anh gồm tin nhắn này? Ai mà tất cả vẻ thân thiện thế anh? Mà khu vực cũ là chỗ nào?

Anh xem tin nhắn rồi cười cợt xòa chú ý tôi:- thằng bạn đồng nghiệp rủ mai đi cà phê ấy mà.

Vẻ khía cạnh chân thành không tồn tại chút gì là dối trá của anh khiến tôi tin tưởng. Tôi cũng chẳng dám nghĩ đi học hợp chồng có người thương vì tôi sợ mình sẽ không thể nào chịu nổi.

Mọi việc cứ thế ra mắt bình thường, anh vẫn yêu thương với rất thân thiết mẹ bé tôi tuy vậy cũng vẫn liên tiếp về muộn như trước. Nhị tuần trước, bà nội nói cần về bên một thời gian vì bố ông chồng tôi đang bé cần tín đồ chăm sóc. đề nghị tôi xin phép ck cho hai bà bầu con về ngoại nghịch ít ngày mang đến đỡ bã mà lại sở hữu bà ngoại siêng cháu.

Sáng ấy, anh thuê lái xe ngay sát nhà là chỗ quen biết đưa hai chị em con tôi đi cách đây 40 km. Đi được chừng 30 phút, tôi phát hiện mình để quên điện thoại cảm ứng ở nhà nên đã nhờ anh tài xế chở quay lại.

Vừa đặt chân đến cổng, tôi lấy làm lạ khi tất cả một cái xe trang bị dựng quanh đó sân. Ngó khắp lượt phòng tiếp khách không thấy chồng, tôi dịu nhàng phi vào phòng ngủ thì thốt nhiên nghe được cuộc thì thầm của ông chồng với một cô nàng lạ mặt. Giờ đồng hồ tim đập thình thịch vào lồng ngực, tôi núm đưa mắt xem qua khe cửa:- Sao em lâu thế? bà xã anh đi rồi, bảo em mang lại ngay đi mà lại mãi đôi mươi phút new thấy cái mặt. Suýt chút nữa anh không chống chịu nổi rồi đây này.- Thôi, giờ đồng hồ em bù cho nhé. Nhìn mẫu mặt ghét nuốm không biết.

Rồi tiếng thở hào hển phát ra khiến tôi rùng mình, lạnh hết sống lưng. Chưa bao giờ từ lúc nào, nước đôi mắt tôi cứ thế lặng lẽ rơi. Tôi đứng chôn chân một khu vực mà quan trọng làm gì, không biết phải đối diện với chuyện này ra sao.

Oe, oe. Tiếng nhỏ khóc khiến tôi với hai con bạn đang quấn rước nhau bất giác lag mình,. Thấy tôi đứng đó, anh vội đẩy bạn tình ra rồi vơ loại chăn mỏng mảnh quấn trợ thời vào người chạy về phía tôi:- Anh… anh…- Anh vẫn bàn với đối tác chuyện quá trình ở bên trên giường bao gồm phải không? xuất xắc cô ta chỉ là bạn của anh? Anh lừa dối em từ lúc nào? Nếu hôm nay em không trở về thì làm thế nào biết được côn trùng q.u.a.n h.ệ của nhị người.

Tôi quay sống lưng định bỏ đi thì anh ôm kéo đem tay tôi từ bỏ phía sau:- Anh xin lỗi. Tại thời gian em mang thai cùng với sinh con…anh không chịu đựng được cần mới... Em tha thứ mang đến anh lần này còn có được không?

Nghe thấy thế, cô nhân tình của ông chồng lao ra:- Anh nói cố là sao? Anh nói anh đang bỏ người mẹ con cô ta nhằm cưới em cơ mà?

Chồng tôi hất tay cô gái ấy ra, mắt trừng lên:- Cô chớ có ăn nói loạn xạ nữa. Tôi sẽ không bao giờ bỏ bà xã con để lấy cô.

Không thể chống chịu nổi thêm nữa, tôi ôm con chạy ra phía bên ngoài rồi leo lên xe định đi thẳng về đơn vị ngoại mặc kệ chồng chạy theo gọi phía sau.

Két, tôi gấp ngoảnh lại phía sau đang thấy ông xã nằm bất tỉnh dưới đất sau khi bị một chiếc xe hơi va phải. Tôi hoảng sợ tột cùng.

30 phút sau, anh được đưa vào viện cấp cứu nhưng suôn sẻ là anh chỉ bị va đập nhẹ ở đầu nên tạm thời ngất đi. Thức giấc dậy, vừa thấy được tôi, ck vội quà ôm chầm mang như thể hại tôi đi mất.

Tôi yêu quý anh nhưng mà tôi do dự có đủ tình yêu để tha lắp thêm và mang lại anh một thời cơ hay không?

Đi làm rồi tôi new có fan yêu. Bạn bè đứa nào thì cũng gọi tôi là loại thằng hèn gái nên khi thấy tôi tán được em bọn chúng nó đã khao tôi một chầu bét nhè. Mừng cho cái đứa bạn thoát kiếp F.A.

Yêu nhau đã có gần 1 năm nhưng nhị đứa cũng bắt đầu chỉ dừng ở nắm tay, ôm, hôn vài ba lần hôn chứ còn chưa vượt rào lần nào. Có lẽ rằng tôi kém quá, mà đúng ra là tôi sợ. Vị em đang học năm cuối, nhỡ xảy ra việc gì thì gánh kết quả sao được.


*

Ảnh minh họa

Nói là hèn gái nạm thôi, chứ thằng bầy ông thực thụ nào lúc ở bên bạn gái lại không nổi hứng. Các lần ngồi cạnh nhau, tôi cũng bức xúc, giận dữ lắm tuy nhiên mà vẫn vắt kìm nén lòng mình.

Một giờ chiều như bao chiều tối khác tôi cho phòng trọ của em. Vừa lao vào cửa bên thì trời đổ sập cơn mưa. Bụng bảo dạ: “Số bản thân may thật, mưa giữa con đường thì nhục. Đúng là ăn uống ở xuất sắc nên trời thương trên đây mà”. Mưa lạnh hai đứa teo ro trên giường, cả xóm trọ chẳng có ai. Một cơ hội tôi ôm em vào lòng, trong người lại khó khăn ở, tôi vẫn gắng kìm nén. Tuy vậy khi vô tình cái tay trời đánh của tớ lại va vào ngực em thì… cần thiết kìm nổi nữa rồi.

- Đừng anh.

- Thôi liều đi em, chứ cứ cụ này anh không chịu được nổi nữa.

- ráng anh gồm đợi em ra trường rồi cưới không?

- chắc chắn là là núm rồi.

Tôi vấn đáp cho kết thúc chứ có thời hạn đâu mà xem xét vì đang muốn lắm rồi. Lần đầu tiên làm chuyện của thằng đàn ông, tôi không ngoài tò mò, chú ý cái gì cũng lạ. Có lẽ rằng em cũng thế.

Lúc sẽ bị cuốn hút thì bỗng em ngồi bật dậy hỏi cùng với giọng đầy lo lắng: “Thế anh bao gồm mang bao không?”. Bây giờ thì tôi mới ngẩn tò tè. 25 tuổi rồi cơ mà ngu quá thể, gái gú chưa biết gì, yêu thương em cả nửa năm có khi nào nghĩ tới câu hỏi thế này đâu mà sẵn sàng trước.

Tôi gãi đầu gãi tai:

- không em à. Mưa gió cầm cố này thì kiếm đâu ra được nhỉ.

- Vậy thôi đi anh, em sợ bao gồm bầu lắm.

Lần này thực sự là tôi muốn, rất muốn nên thay vắt óc nghĩ cách để có thể làm “chuyện ấy” với em. Nếu dừng lại giữa chừng rứa này cứng cáp tôi không tồn tại đủ dũng khí mang đến lần sau nữa. Sau 2 phút vắt cục bộ trí tuyệt vời trong não tôi thì thầm vào tai em:

- Đừng lo, cho ra ngoài không sợ tất cả bầu đâu em à.

- Thật không anh?

- thiệt mà, lũ bạn anh nó bảo rứa mà. Bọn chúng nó thì không đủ gì kinh nghiệm nữa chứ đâu bao gồm gà mờ như anh.

- Anh đừng tất cả lừa em đấy.

- Anh cơ mà lừa em, anh chết.

Vậy là em ngoan ngoãn đồng ý thuận theo tôi. “Không ngờ, đúng vào khi nước sôi lửa rộp mình lại sáng sủa suốt hốt nhiên xuất cầm cố này. Giờ thì chắc chắn rằng không thằng như thế nào dám bảo mình là kém gái nữa”. Tôi vừa “vui vẻ” cùng em vừa tự tán dương mình. Lần trước tiên của tôi không tới nỗi tệ lắm.

Sau chiều tối hôm ấy, em có thái độ tương đối khác, dường như là em giận tôi. Dẫu vậy mà tôi cũng không xem xét lắm, phụ nữ giận dỗi là bình thường. độc nhất là lại vừa trao mẫu ấy cho chính mình trai, cô làm sao chả giận dỗi trách móc.

Năm hôm sau, em call điện cho tôi, giọng thảng thốt:

- Anh ơi, bị tiêu diệt rồi…

- có tác dụng sao, chết vật gì em?

- Em vừa phát âm được bài báo, bạn ta bảo cho ra phía bên ngoài cũng rất có thể có thai. Tiếng phải làm thế nào đây.

- Liệu có tin bài bác báo đấy được không. Giờ nhiều báo lá cải lắm.

- bác bỏ sĩ support hẳn hoi cơ mà.

- tuy nhiên mà các bạn anh nó nói nỗ lực mà, nó với người yêu như thế những lần rồi.

- Em không biết đâu. Nếu gồm bầu em, em chết luôn luôn đấy.

- Ấy, em đừng có nghĩ dở hơi mà. Cứ yên tâm đợi xem đã.

Vậy là cả mon ấy nhì đứa sống trong tốt thỏm khiếp sợ chờ đợi. Tôi cứ đếm định kỳ từng ngày, từng ngày một mong cho loại ngày “đèn đỏ” của em đến cấp tốc nhanh.

Đúng hôm ấy tôi call cho em.

- Thấy gì chưa em?

- Vẫn chưa. Mà thốt nhiên hai từ bây giờ em lại thèm ăn uống chua. Bị tiêu diệt em rồi.

Vừa nói em vừa nức nở khóc. Tôi nỗ lực an ủi em nhưng trong thâm tâm cũng rối bời, chưa chắc chắn phải cách xử lý thế nào đây. Nghe nói ba em tức giận lắm, nếu tía em mà lại biết chuyện kiên cố hai đứa sống dở chết dở.

Mấy hôm sau tôi mất nạp năng lượng mất ngủ nhưng cũng không dám đem chuyện hỏi bọn bạn vày tôi hại có vấn đề gì bọn chúng không giữ được kín đáo cho mình. Mệt mỏi tôi hotline cho em.

- Vẫn chưa có hả em.

- Vâng, em vừa nạp năng lượng hết cả cân nặng khế chua đây này.

- Hả, dính thật rồi.

- chắc rằng vậy. Chắc hẳn biết việc này cha giết em mất.

- Em nói gì quá lạ vậy. Tất cả bầu thì cưới chứ sao.

- Anh tưởng nói cưới là tía em cho cưới à. Thà không tồn tại con thì thôi chứ ông không lúc nào chấp thừa nhận mất mặt đối với cả họ đâu.

- Vậy em cài mua que thử về đi xem tác dụng thế như thế nào rồi anh liệu đường tính.

- Vâng, để em đi mua.

Tuy bảo người yêu đi tải nhưng nhưng mà tôi không còn tí chút hi vọng gì nữa rồi. Chậm kinh 5 hôm, lại ăn uống khế chua như điên gắng kia chắc hẳn rằng là nghén rồi. Thiệt là bao năm giữ gìn sao hôm ấy tôi lại ngu ráng chứ, giờ đồng hồ thì hối hận hận ko kịp. Cưới ko được, quăng quật không xong, tiếng tôi bắt buộc làm sao?

- Sao rồi em.

- 2 vun rồi.

- vậy là toi.

Tôi sống đầu máy bên kia chết đứng như từ bỏ Hải còn em vị trí này cười vang phòng.

- Vui lắm sao mà lại cười hả em?

- chắc chắn rằng anh sợ đến… cả ra quần rồi ấy nhỉ. Xem ra cũng e lệ lắm. May mang đến anh là em còn tỉnh táo bị cắn dở đấy. Chiều hôm ấy anh về em cài đặt thuốc uống kị thai cần thiết uống rồi.

- nạm sao vẫn không thấy “đèn đỏ”?

- tháng này chậm là vì phản ứng phụ sau thời điểm uống dung dịch thôi. Vừa bắt đầu thấy nó lộ diện trở lại rồi.

Xem thêm: Những Câu Nói Của 1977 Vlog, Những Câu Nói Hay Của 1977 Vlog

Ơn trời, tôi mừng rơi nước mắt. Lần đầu tiên làm “chuyện ấy” với người yêu mà tôi được phen rúc vía. Xem ra cô nữ giới của tôi cũng “không đề xuất dạng vừa đâu”. Trường đoản cú lần kia trở đi, chưa bao giờ đi cùng với em cơ mà tôi quên với đồ “bảo hộ” đi theo.

Nếu huyện của tớ vậy nhưng mà đã xảy ra cách đây 5 năm rồi. Mới này mà nhanh quá. Em hiện thời đã làm bà xã và làm mẹ của một cậu tinh ranh 2 tuổi. Mỗi lần hai vợ ck tình cảm, tôi đề cập lại chuyện ấy, em cứ điện thoại tư vấn là cười cợt không xong xuôi nổi vì chưng đã khiến cho tôi một phen thất thần.

Chuyện trên là hiểu sưu khoảng về. Lần nào gọi cũng thấy rân rân. Dẫu biết chỉ là truyện nhưng mà tôi cũng ko thể ngừng suy nghĩ. Vì các bạn trai đầu tiên của tôi cũng thế, anh ta từng đòi dẫu vậy tôi không cho. Lần vào phòng chiếu phim HD có muốn nhưng tôi quán triệt phép. Tôi hét vào khía cạnh anh ta thật nặng "Anh bị gì vậy, nắm thú nhập hả?". Sau đó tôi quảnh mặt bỏ đi và 2 đứa không ai liên lạc với ai nữa. Sau này, nghĩ lại có hợp lý và phải chăng tôi khước từ như vậy là sai, vày biết đâu nếu chấp nhận thì tôi và anh cũng có thể có gia đình hạnh phúc thế rồi nhỉ :P Nếu lâm vào hoàn cảnh tình trạng chúng ta trai đề nghị, các bạn thấy gồm nên?