(PLVN) -Truyền thuyết nói rằng, hoa bỉ ngạn là loài hoa tuyệt nhất mọc trên phố xuống hoàng tuyền, khi linh hồn trước khi đi qua ước Nại Hà bắc ngang bờ Vong Xuyên, đang gửi toàn cục ký ức của mình cho hoa bỉ ngạn. Dù là cực khổ tột cùng hay thương yêu thắm thiết, hoa bỉ ngạn đều thu nhận thêm những hồi ức đó.

Bạn đang xem: Hoàng tuyền hoa bỉ ngạn


Hoa bỉ ngạn hay nở vào xuân phân, đây là thời gian mà theo lời dạy của Phật trong thời hạn 7 ngày của mùa thu, người sống rất có thể đi vào quả đât của bạn chết để gặp gỡ các cụ tổ tiên; hoặc nhân dịp họ đi thăm viếng sửa sang mồ mả của các người sẽ khuất. Bao phủ loài hoa huyền thoại này hầu hết là số đông thiên tình sử đẫm nước mắt...

Nước mắt thiên tình sầu ly biệt

Có không hề ít truyền thuyết khác nhau kể về loài hoa mối tình - hoa bỉ ngạn này cùng mẩu chuyện tình bi quan mà khiến cả Đức Phật và bạo gan Bà dưới âm phủ cũng phải mủi lòng yêu quý xót.

Xưa gồm một đôi trai tài gái sắc, theo lý lẽ Thiên Đình bọn họ không được phép gặp mặt gỡ. Một ngày, cả hai đang phá vỡ lẽ giới mức sử dụng để tìm tới bên nhau. Cả hai vừa gặp gỡ đã thân quen thân, quyến luyến không xa rời, nguyện ước hẹn ở cùng nhau đến kiếp kiếp đời đời.


*
(ảnh minh họa)

Nhưng bởi đã phạm luật Trời, họ bị đày đọa xuống trần gian rồi biến thành hoa cùng lá của và một cây. Lá xanh, hoa đỏ, đẹp sang chảnh và kiêu sa nhưng chất chứa nỗi buồn. Loại hoa này cực kỳ đặc biệt, tất cả hoa thì ko thấy lá, mà bao gồm lá lại cần yếu thấy hoa, giữa hoa và lá, ở đầu cuối cũng không thể gặp gỡ mặt.

Một ngày, Đức Phật đi ngang qua, thấy cùng bề mặt đất có một loại hoa đỏ rực như lửa, vừa nhung nhớ lại vừa u sầu. Đức Phật xót thương, bèn đưa ra quyết định mang hoa về miền rất Lạc, nhưng bởi Cực Lạc là Phật quốc nên tất cả những gì là tình si, nhung nhớ, u sầu, nhức khổ… đa số không được phép tiến nhập. đầy đủ thứ cảm giác con người ấy đều đề xuất rời khỏi hoa, kết thành một màu đỏ rực lửa rồi rơi xuống sông Vong Xuyên. Kết cục, dù sẽ ở kiếp khác nhưng đôi nhân tình vẫn phân ly.

Duyên phận sẽ hết, vẫn không đành phân chia ly

Lại có truyền thuyết kể rằng, tất cả một cặp vợ chồng trẻ đang niềm hạnh phúc mặn nồng thì tín đồ chồng gặp mặt nạn, phải chầu ông vải nơi đất khách quê người. Vong hồn của phái mạnh trai đi đến bờ sông Vong Xuyên, cách trên con đường đỏ rực hoa bỉ ngạn cơ mà không ngoài nhớ mến về người vk chốn dương gian.

Chàng trai chạm chán Mạnh Bà, nhận bát canh quên lãng với quên hết ký kết ức tình sầu. Anh hỏi táo bạo Bà: "Thế gian muôn màu muôn vẻ, ý họa tình thơ, cớ sao lại bắt tôi đề xuất quên hết tình xưa cũ?". Khỏe khoắn Bà chỉ mỉm cười cợt không nói, khiến cho chàng trai càng thêm chua xót. Anh trường đoản cú nhủ cùng với lòng mình: "Dù nên uống máy nước vong tình này thì ta vẫn không thích quên. Sau thời điểm chuyển sinh, ta tốt nhất định sẽ tới tìm nàng".

Người vk trẻ sống quê nhà quá đau đớn vì cái chết của ông chồng đã các lần tìm phương pháp quyên sinh nhưng mà lần nào cũng rất được cứu sinh sống lại, vì thế cô nguyện đang thủ huyết cả đời.

Còn nam giới trai cơ cũng đầu bầu vào một mái ấm gia đình nọ, bí quyết ngôi đơn vị cũ ko xa. Thấm thoắt đã 20 năm có lẻ, cậu trở thành một trang con trai tuấn tú. Một ngày đi qua ngôi đơn vị cũ của mình, chàng hốt nhiên thấy một cảm giác thân quen khó khăn tả. Ký kết ức mơ hồ chuyển lối cậu dừng trước thềm nhà, phía mắt về phía khung cửa ngõ sổ, thấy một quả phụ đã ngồi khâu vá.

Bất tự dưng quả phụ bắt gặp ánh mắt của cánh mày râu trai trẻ, vào một khoảnh nàng nhận thấy những lốt yêu xưa cũ tuôn trào từ ký kết ức, dẫu đồ vật đổi sao dời. Phụ nữ run rẩy ko nói yêu cầu lời, chỉ gồm hai mặt hàng lệ như mưa mon bảy.


*
Duyên phận vẫn hết, vẫn không đành chia ly...

Sau đó, trái phụ vị nỗi lưu giữ thương chồng mà lâm bệnh dịch qua đời. Khi đi xuống dưới Hoàng Tuyền, phái nữ qua cầu Nại Hà và mang lại cạnh Vọng hương đài gặp mặt Mạnh Bà với hỏi: "Lão bà bà, bao gồm phải trước đây có một phái mạnh tử từng nói với bà rằng đấng mày râu sẽ luôn luôn nhớ tôi, sau thời điểm luân hồi sẽ cố định tìm tôi đề xuất không?. Mạnh khỏe Bà đồng ý khiến tim quả phụ càng thêm nhói buốt. "Chàng đang đến, bởi vì sao lại không nhận ra ta, ko nói với ta một lời?"- nàng nức nở.


Mạnh Bà giảng giải: "Duyên phận của hai người đã hết, chia tay cũng là lẽ đương nhiên. Tuy vậy thấy cô ko đành lòng, ta sẽ mang lại cô được chạm chán lại anh ta lần nữa. Mặc dù nhiên, cô đã phải tại chỗ này chịu khổ 20 năm rồi mới được đưa sinh vào kiếp sinh sống tiếp, cô tất cả nguyện ý không?".

Nàng đồng ý. Xót thương tình cảnh nàng, táo tợn Bà giao cho nàng việc nhổ cỏ bên bờ hoa bỉ ngạn, dể cam kết ức tình sầu của thiếu nữ gửi vào hoa. Nhưng lại kỳ thực sinh hoạt đó không hề có cỏ, chẳng qua tại vày trong đôi mắt nàng luôn nhìn thấy cỏ dại, và chính vì thế mà người vợ cứ nhổ mãi nhổ mãi nhưng cũng không không còn được.

Hai mươi năm sau, khỏe khoắn Bà đưa nữ giới đến trước cửa luân hồi và dặn rằng: "Cô hãy đứng ở đây đợi một chút, bạn cô chờ đôi mươi năm sắp đến rồi". Cuối cùng chàng cũng đến, nhị hàng lệ con gái lại tuôn như suối.

Nhưng, bạn mà nàng đã dành cả 20 năm đằng đẵng dưới âm gian để đợi chờ, lại tỏ ra lạnh lùng lãnh đạm. Nàng gian khổ níu tay chàng: "Chàng vẫn quên ta rồi sao?". đại trượng phu trai lạnh lùng nhìn phái nữ như một bạn xa lạ, rồi âm thầm lặng lẽ đón bát canh vong tình của mạnh bạo Bà uống cạn, thản nhiên bước vào cửa luân hồi.

Từ đó, bên bờ Hoàng Tuyền, dưới cầu Nại Hà, cây hoa đỏ rực, diễm lệ bừng nở, sinh sôi, dẫn đường cho các đôi người tình chia cắt, cho những vong hồn còn nhiều oán khí quay trở về luân hồi, dìm lấy nhân quả mà lại số phận chỉ định.


*
Bỉ ngạn - loại hoa thức tỉnh mối tình có hai màu hoa đỏ cùng hoa trắng

Một ngày, Đức Phật đi ngang qua, thấy trên mặt đất có một loại hoa đỏ rực như lửa, vừa nhung nhớ lại vừa u sầu. Phật vừa liếc chú ý đã thấu tỏ được huyền cơ trong đó. Quả thật là:“Bỉ ngạn hoa, khai tốt nhất thiên niên, lạc độc nhất vô nhị thiên niên, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử”. Nghĩa là: “Hoa bỉ ngạn, một ngàn năm nở, một ngàn năm tàn, hoa cùng lá vĩnh viễn không thể gặp nhau. Tình không bởi vì nhân quả, duyên sẽ định tử sinh.”

Đức Phật xót thương, bèn đưa ra quyết định mang hoa về miền rất Lạc. Nhưng bởi vì Cực Lạc là Phật quốc, là quả đât thanh tịnh và thuần khiết, nên toàn bộ những gì là ‘tình si’, ‘nhung nhớ’, ‘u sầu’, ‘đau khổ’… hầu như không được phép tiến nhập vào miền tịnh thổ. Phần đông thứ cảm hứng con người ấy đều đề nghị rời ngoài hoa, kết thành một red color rực lửa rồi rơi xuống sông Vong Xuyên.

Bởi vậy, lúc về đến rất Lạc, đóa hoa vào tay Phật đã biến thành một màu trắng tinh khiết không thể nhuốm những vết bụi trần. Đức Phật bèn gọi nó là Mạn Đà La hoa, hoa của cõi Phật, cũng đó là một loại hoa bỉ ngạn.

Lại nói về red color rực lửa. Thời gian ấy, người thương Tát Địa Tạng thần thông quảng đại đã biết rằng nghiệp duyên của hoa Mạn Đà La hiện giờ đang nằm dưới sông Vong Xuyên. Ngài bèn đến bên bờ sông, ném xuống một phân tử giống, chỉ trong khoảnh khắc một đóa hoa đỏ tươi bay ra khỏi mặt nước. ý trung nhân Tát đón lấy hoa và nói:

“Ngươi sẽ thoát thân trở về miền rất Lạc, sao còn rước nỗi hận tình đam mê để lại vị trí khổ ải vô bờ này chứ? Vậy thì, ngươi hãy ở chỗ này làm sứ giả tiếp dẫn những linh hồn đi về phía luân hồi. Cực Lạc đã gồm Mạn Đà La hoa rồi (Mandarava), vậy ta sẽ hotline ngươi là Mạn Châu Sa hoa vậy (Manjusaka)”.

Từ đó có hai loại hoa bỉ ngạn, một các loại trắng ngần tinh khiết, một loại lại rực rỡ tỏa nắng hoa lệ; một nhiều loại gợi ghi nhớ gợi thương, chia tay đau khổ, một một số loại lại vô dục vô cầu, vô khổ vô bi; một loại trầm luân vào nỗi sầu nhân thế, một các loại lại thản thản đãng đãng nơi Phật quốc thanh cao.


Bỉ ngạn - loài hoa giác ngộ ái tình

Người ta nói, hoa bỉ ngạn là loài hoa có độc, cho nên vì vậy ái tình cũng là một thứ “độc dược”, khiến những ai chìm đắm trong số ấy phải khổ sở day hoàn thành cả một đời.

Người ta nói, hoa bỉ ngạn là loại hoa vị trí địa phủ, vì vậy những ai ko thể cách qua được ái tình sẽ chỉ khiến cho tâm hồn chôn vùi trong dĩ vãng.

Người ta nói, hoa bỉ ngạn là loại hoa rực lửa, cho nên vì thế tình ái mới khiến cho người ta đê mê nồng nàn. Chẳng phải fan đời vẫn tuyệt nói “tình yêu rực lửa”, “tình yêu cháy bỏng” đó sao? nhưng mà thiên tình sử nào, cuối cùng rồi cũng trái ngang.

Người ta nói những về ý nghĩa sâu sắc của hoa bỉ ngạn, sinh hoạt Nhật bản là ‘hoa hồi ức đau thương’, sinh hoạt Triều Tiên là ‘hoa nhung nhớ’, ở trung quốc là ‘hoa ưu mỹ thuần khiết’. Nhưng lại trên vớ cả, đây là loài hoa cảnh tỉnh cụ nhân về ảo hình ảnh của ái tình.

Bạn sẽ xem: Hoa Bỉ Ngạn – nguồn gốc, Ý nghĩa và thơ về Hoa Bỉ Ngạn tại TRƯỜNG ĐH KD & công nhân Hà Nội

Xuất vạc từ trung hoa và được đưa theo khắp rứa giới, với 3 color Đỏ – xoàn – trắng nổi bật, hoa bỉ ngạn nhanh chóng chiếm lĩnh được tình cảm của những tình nhân hoa bên trên khắp chũm giới. Nhắc tới hoa bỉ ngạn, fan ta hay liên tưởng đến việc hồi ức, nỗi nhớ, đau thương… Hãy cùng Wikiaz tìm hiểu về nguồn gốc, ý nghĩa của hoa bỉ ngạn và bí quyết mà loài hoa này đã đi vào văn thơ như thế nào qua bài viết sau đây.


Mục lục bài xích viết

Toggle


Xuất xứ và điểm lưu ý loài hoa bỉ ngạn
Truyền thuyết về hoa bỉ ngạn

Hoa bỉ ngạn – Những tên thường gọi khác nhau

*
*

Năm đó, dung nhan đỏ bùng cháy rực rỡ của mạn châu sa hoa được sắc xanh bắt mắt bảo phủ lấy, nở ra đặc biệt quan trọng yêu diễm xinh đẹp. Thế nhưng vì việc này nhưng mà thần trách tội. Mạn Châu với Sa Hoa bị đánh vào luân hồi, và bị lời nguyền vĩnh viễn quan yếu ở thuộc nhau, đời đời kiếp kiếp kiếp kiếp ở nhân gian chịu đựng đựng nỗi đau khổ. Tính từ lúc đó về sau, mạn châu sa hoa chỉ nở trên tuyến đường hoàng tuyền, hoa gồm hình dạng tựa như những cánh tay hướng tới thiên đường để ước khẩn, mỗi lúc Mạn Châu với Sa Hoa luân hồi đưa thế, trên con đường hoàng tuyền ngửi thấy mùi hương của hoa bỉ ngạn thì hoàn toàn có thể nhớ lại bản thân ở kiếp trước, kế tiếp thề không lúc nào chia lìa nữa mà lại vẫn đợt nữa bị lời nguyền kéo vào vòng luân hồi.

Thơ về loài hoa bỉ ngạn

1. Bỉ Ngạn hoa

Hoa nở một nghìn năm

Hoa tàn một ngàn năm

Lá hoa

Vĩnh viễn không thấy nhau.

2. Chốn chín suối ngăn nhị bờ sinh tử

Bỉ Ngạn hoa nhuộm đỏ cái Vong Xuyên

Mạnh Bà thang ai quên quên nhớ nhớ

Cầu năn nỉ Hà sao nặng bước chưa qua?

3. Hoa nở ngàn năm, hoa Bỉ Ngạn

Hoàng tuyền huyết nhuộm, nỗi bi thương

Vô hoa hữu diệp, vô tương ngộ

Vạn kiếp luân hồi, vạn vấn vương

4. Lòng vẫn nở một nhành hoa Bỉ Ngạn

Nhìn Vong Xuyên tiễn đưa mấy mẫu trôi

Cánh mong manh trói đời ta vô ảnh

Bờ nhân duyên rất xa tắp chân trời…

5. Hứa ước với mọi người trong nhà ngắm hoa Bỉ Ngạn

Đến khi hoa nở, đỏ khắp chân trời

Lời hẹn còn đấy, nhưng tín đồ ở đâu?

6. Bỉ Ngạn vĩnh cửu nở không thấy lá

Dòng Vong Xuyên nước sâu tựa trời cao

Sương Giang phái mạnh mưa bụi phủ năn nỉ Hà

Cố nhân mỉm cười chắt đứt một hồi duyên.

7. Hoa nở ngàn năm chẳng thấy lá

Lá ngẩng đầu lại chẳng thấy hoa đâu

8. Trên phố hoàng tuyền, bao gồm hoa Bỉ Ngạn

Hoa đợi một tình nhân tận trung ương can

Duyên phận trái ngang, đời đời kiếp kiếp lỡ dỡ

Số mệnh sắp đặt vạn kiếp chẳng đề xuất duyên

Chẳng yêu cầu thần tiên, chẳng phải hồ điệp

Nguyện làm tri kỷ bầu các bạn nơi cửu tuyền

Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu

Có hợp lý và phải chăng chẳng chờ được bạn yêu?

Chỉ nguyện là thân hoa mọc bên trên đất

Có hoa không lá, có lá ko hoa

Lặng quan sát nhân cố lặng đời trôi.

Xem thêm: Hình Ảnh Hoa Bồ Công Anh Đẹp Chất Lượng Hd, Hình Ảnh Hoa Bồ Công Anh Đẹp

9. Bỉ Ngạn ngàn năm hoa vẫn nở

Mạnh Bà nghìn năm vẫn hóng người

10. Có fan nói số kiếp của phái mạnh ứng với hoa Bỉ Ngạn, nghìn năm ra lá, ngàn năm tất cả hoa. Lá cùng hoa không khi nào cùng tồn tại. Bạn như vậy vẫn cô độc cả đời. Tuy thế ta không nghĩ vậy, so với ta, nếu đại trượng phu là hoa Bỉ Ngạn, ta chính là Hoàng Tuyền.