(LSO) - nghe đến đây, Nguyễn Bạch Nhạn rũ xuống như tàu lá chuối, khuôn khía cạnh xương xẩu tái ngây ngô đi, đôi mắt nhắm ép lại... “Thật chính xác là số trời... Vừa bắt đầu nằm mơ thấy hồn ma hiện nay về thì xảy ra chuyện” - ông ta lẩm nhẩm điều nào đó không rõ rồi lầm lũi bước ra cửa sau, ngửa mặt quan sát lên khung trời đêm đầy sao...

Bạn đang xem: “hồn ma” 300 cung nữ suối giải oan báo oán!

Đường liên tỉnh 15 ở trong huyện bên Bè đã thưa hẳn khách hàng đi lại vị đã gần 9h tối. Gió từ hướng sông sài thành thổi về mát mẻ nhưng trần Văn Xuân cùng các đồng nghiệp trong Đội làm chủ thị trường huyện đơn vị Bè gồm Kim Ngân, Nguyễn Văn Hùng, Lê Minh Châu vẫn thi hành trọng trách vẫn cảm thấy mệt mỏi. Đúng lúc anh em trong Đội sẵn sàng rời chốt thì từ xa, chúng ta phát hiện nay một cái xe máy bật đèn pha chói sáng sủa chạy với tốc độ khá nhanh về phía quận 8.


Ảnh minh họa.

Bước ra thân đường, trong phục trang chỉnh tề, trần Văn Xuân ra hiệu mang lại xe dừng lại. Khi xe tắt máy, chỉ với lại ngọn đèn cao áp yếu ớt rọi xuống cho biết thêm trên xe có hai người, một nam, một nữ, phía sau có 4 giỏ đệm được cột chặt bằng dây kẽm...

“Chắc là mặt hàng lậu” - bạn bè trong đội nhìn nhau... Phía xa, gồm một dòng xe khác đang chạythấy động bèn giới hạn lại.

- công ty chúng tôi ở Đội làm chủ thị trường, xin cả nhà cho kiểm tra hàng bên trên xe!

Người giới trẻ chừng 25 tuổi, sau đó 1 hồi lúng túng, bắt đầu trấn tĩnh lại:

- gia đình tôi đã kẹt công chuyện, mong các anh thông cảm. Công ty chúng tôi không bao gồm hàng lậu đâu!

- Đề nghị anh tháo dỡ giỏ đệm bên trên xe xuống đến kiểm tra!

- Tôi nói thiệt mà, đây là giỏ đựng dừa nước kiểu như về để trồng...

Trần Văn Xuân kiên quyết yêu ước Dương Đoàn Phong - người điều khiển chiếc xe cộ Cub 84 greed color mang biển khơi số 70-042 LG mở giỏ đệm để kiểm tra.

Sau một hồi đãi đằng cự cãi, sau cùng Phong cũng buộc phải tự tay mở giỏ đệm đầu tiên. Dưới ánh sáng mù mờ, bạn bè Đội QLTT phát hiện nay một bao cài nilon màu black hiện ra. Lần mở tiếp, bởi vì quá mạnh bạo tay, một đồ trắng lọt ra rơi bịch xuống đường... “Một dòng sọ bạn chết”! tất cả đồng đội trong đội sững người, riêng biệt người thiếu nữ đi cùng xe, khai tên nai lưng Thị Kim Loan - bà xã của Dương Đoàn Phong rú lên ôm ngực rồi ngồi thụp xuống... Phong cúi người xuống nhặt cái sọ bỏ ra trong giỏ đệm đựng đầy xương người. Cả ba chiếc giỏ đệm còn lại cũng vậy...

- Anh Phong, anh hãy khai rõ phần nhiều bộ hài cốt này anh đưa theo đâu? từ bỏ đâu anh có?

Dạ thưa, tôi chở dùm người quen. Thiệt tình tôi cũng ko biết...

- Được rồi, chúng tôi phải buộc hai anh chị về trụ sở để gia công rõ nguồn gốc...

Được khoảng nửa tiếng, từ bỏ phía xa, một loại xe 67 phóng lại, phanh “két” trước đám đông, người bọn ông trạc 35 tuổi sấn sổ cách lại.

- Anh là ai? nai lưng Văn Xuân nghiêm giọng hỏi:

Dạ, tôi là Nguyễn Văn Nhì, nhà ở trong nhà Bè. Số hàng này là của tôi. Thấy những anh giữ lại, tôi chạy xe ẩn dưới sợ vượt nên gồm vứt 3 giỏ đệm đằng kia... Mong các anh thông cảm, đấy là hài cốt của loại họ định nhờ đem lên chùa để thiêu...

Một tín đồ trong Đội QLTT mau lẹ đi theo Nguyễn

Trong khi đó, nhân đồ vật thứ tứ ngồi sau xe cộ Nguyễn Văn hai là Nguyễn Bạch Hoàng khi bắt gặp bị kiển tra, bèn cắt ruộng chạy bộ về nhà tại 57/5 thành phố 2 thị trấn Nhà Bè đập cửa...

- Ba, cha ơi!

Đang ở nửa mê nửa thức giấc trong tòa nhà còn ngổn ngang vôi vữa. Nguyễn Bạch Nhạn ngồi bật dậy, hoảng hốt lao ra cửa ngõ suýt té:

- Chuyện gì hả? Nói ngay!

- fan ta..., bạn ta... đã... Giữ hàng... Anh Nhì, anh Phong bị tóm gọn rồi...

Nghe cho đây, Nguyễn Bạch Nhạn rũ xuống như tàu lá chuối, khuôn phương diện xương xẩu tái dại dột đi, mắt nhắm ép lại... “Thật chính xác là số trời... Vừa bắt đầu nằm mơ thấy hồn ma hiện tại về thì xẩy ra chuyện” - ông ta lẩm nhẩm điều nào đấy không rõ rồi lầm lũi bước ra cửa ngõ sau, ngửa mặt quan sát lên khung trời đêm đầy sao...

Gió trường đoản cú sông thổi ngày càng mạnh. Ông ta rùng mình, bỗng nhiên nhớ ra điều gì, bèn quay trở về mở tủ vơ vét gấp mấy bộ xống áo cho vào mẫu túi du lịch màu đen...

những người liệm hay táng cho tử phạm nhân đều gặp phải đều chuyện ko hay, người nhẹ thì bị điên, tai nạn, nặng trĩu thì tử vong đầy túng bấn ẩn.

> số đông chuyện ma về "hồn ma cung đàn bà đòi nợ" ở yên Tử > phân phát Diệm - Thánh đường độc đáo, bí ẩn nhất thế giới

Trường bắn Long Bình (quận 9, TP HCM) được lập từ thời điểm năm 1976 trên khoảng tầm đất trống rộng rộng 7ha, là khu vực hành quyết lượng tử tù các nhất cả nước. Hàng chục năm tồn tại, nó là vùng đất dữ sở hữu trong mình nhiều mẩu truyện rùng rợn.

Những ngôi chiêu mộ san cạnh bên nhau trước khi nay chỉ từ là các chiếc hố vừa mới được đào xới còn nguyên lốt tích. Mộ các tử tù đã có dời cho một nghĩa trang tại Bình Dương, nhường chỗ cho những dự án đô thị đang triển khai.

Trường bắn nằm bên con đường mập nhưng bị phân tách cắt vày một bờ dốc cao. Giữa trường bắn to lớn có một cây cao, đứng trơ trọi. Bên dưới tán cây là số đông ngôi mộ chi chít. Có khi một loại dây leo trùm lên một cơ hội bốn, năm ngôi tuyển mộ thành một “cụm” chiêu mộ sâu hun hút. Một trong những lùm cỏ ngây ngô quá thân người, chiêu tập tử tù khôn cùng ít ngôi “ngoi” lên được hết mặt cỏ um tùm.

Nằm sinh hoạt ngay “mặt tiền” trường phun là chiêu tập Nguyễn Hữu Thành, tức Phước “tám ngón” thấy có rất nhiều chân nhang, cả vỏ lon bia uống dở. Anh Nguyễn Văn Hùng, cửu vạn sát trường phun nói rằng tuyển mộ đại ca Phước được năng thăm viếng nhất vì chưng giang hồ khắp chốn. Không chỉ có vậy, nó còn khét tiếng linh bắt buộc một thời, dân cờ bạc, số đề ào ào đến ước may. Cứ thân trưa hoặc đêm tối là lại có khá nhiều con bạc đãi cùng thầy bà đến ước cơ xin số. Từ mộ đại ca Phước lan sang các mộ khác. Những kẻ trúng lớn quay trở lại cúng heo quay, xây cho các tử tù túng mộ bằng bê tông nhằm trả lễ. Lần khần có linh thật ko mà bao gồm dạo nạn ước cơ xin số đề sống pháp ngôi trường này thành một cơn sốt.

Chính quyền các lần ra quân càn quét mới dẹp im được. Trong một lần càn quét như thế, có người đã cố tình bắn sứt một mảng bia chiêu tập của Phước “tám ngón” để trấn tĩnh đám khát bạc đãi mê muội. Chiêu tập Phước đại ca cũng từng bị đào trộm như Năm Cam cùng Châu phân phát Lai Em dẫu vậy bất thành bởi vì quá nặng hương thơm tử khí. Kẻ đào mộ Năm Cam là để lấy tiền bạn nhà còn đào chiêu tập đại ca Phước chỉ để đưa tiếng.

Ông Tư nhỏ bé (60 tuổi) sinh ra và lớn lên gần trường phun nên phần đông điều về nó ông phần đa biết. Ông kể, tử tù thứ nhất bị xử làm việc trường phun này là một trong ông già trộm cắp vịt bị hai thân phụ con gia chủ phát hiện buộc phải dùng búa tạ đập đầu giết bị tiêu diệt cả nhị người. Tự đó cho đến khi đóng cửa, trường bắn đã hành quyết hơn 500 tử tù. Dịp trước, từng lẫn bao gồm xử bắn dân tình bao bọc đến nườm nượp, người ngoại tỉnh nghe tin cũng hành lí về xem. Ông nhớ nhất vụ xử tử Nguyễn Hữu Giộc (Mười Vân), nguyên người có quyền lực cao Công an tỉnh Đồng Nai sau ngày giải phóng bao gồm lượng “khán giả” đông nhất, vòng trong khoảng ngoài có đến vài ngàn người.

“Đã ra cho pháp ngôi trường thì coi như đã chết trong trái tim rồi, hồn mai phiêu bạt chỉ còn cái xác rỗng mà lại thôi”, ông bốn nói. Mọi kẻ tội ác tày đình giết bạn không khiếp tay tuy thế ra cho nơi mềm như cọng bún hoặc cứng đờ như khúc gỗ, đội thi hành án buộc phải kéo lê lên dựa cột. Nhiều kẻ còn vãi ra ẩm ướt quần.

Sau lúc tổ năm người dùng súng AK phun ở cự ly gần, nhóm trưởng thực hiện án gí súng lục vào đầu tử tù bắn một phát ơn huệ trước khi đội chôn cất tẩm liệm lấy đi chôn. “Cái trường bắn này từ lâu là đất dữ đầy ám khí, người ta còn nhắc rằng nghỉ ngơi đây không ít ma. Đêm cho nghe những tiếng khóc ai oán. Kẻ kêu đói, kẻ than đau. Cũng phải, gồm cái chết nào rộng bị hành quyết đâu”, ông nói thức giấc queo.

*
Những ang thờ bạn chết vì tai nạn ngoài ý muốn trên phần đường trước ngôi trường bắn..

Ông Tư xác định còn không hề ít lời đồn đoán rùng rợn khác khiến người ta kinh sợ vùng khu đất dữ này. “Chuyện đâu không biết, riêng thằng con cháu họ tôi trước có tác dụng nghề tẩm liệm xác, bây giờ bị điên rồi, phần do rượu, phần bởi vì ám ảnh”, ông gằn giọng. Khoảng mười năm về trước, thôn ông tất cả ông già lấy chiếc cột trói tử tội về có tác dụng giàn bầu. Vụ đầu cây ra trái sum suê nhưng được ít lâu ông treo cổ chết luôn luôn trên chiếc giàn bầu chẳng biết vì lý do gì.

“Nhiều bạn nói rằng những người đó bị âm hồn tử tù về bắt. Tôi đo đắn có nên tin hay không nhưng thấy cũng lạ”, ông nói tiếp. Sát đây, lại xảy ra nhiều tử vong kỳ kỳ lạ khác ở chỗ đường chạy ngang trường bắn. Nhiều người dân đang chạy, thiên nhiên té xe cộ hoặc đâm nguồn vào cây bị tiêu diệt bất đắc kỳ tử. Riêng phần đường ngắn trước mặt trường bắn này đã tất cả mười mấy tín đồ chết. Kỳ cục hơn, những người trong số họ từng khâm liệm hoặc đào mồ chôn tử tù.

Ông nhì Thổ, tín đồ từng có tác dụng nghề an táng tử tù nhân ngày trước, kể: “Bữa trước, tui đang chạy tự nhiên thấy buổi tối sầm lại, người cứng đơ. Sém chút nữa thì đâm xe vào cội cây mất mạng rồi”. Ông trọng tâm sự, tín đồ ta xuất xắc đồn đoán về việc báo oán. Riêng rẽ ông ko tin. Ngày trước, ông làm nghề chôn cất tử tù nhân phần vị miếng cơm manh áo, phần bởi nghĩa hiệp.

Ông mang đến biết, pháp trường thường có hai đội, một đội nhóm tẩm liệm và một chăm đào huyệt chôn xác tử tù. Người tẩm liệm thì được trả 200.000-300.000 đồng, mai táng thì ít hơn, nhiều nhất chỉ được 100.000 đồng. Ông nhị Thổ hành nghề phụ hồ nước kiếm sống, mỗi lần có bạn kêu chôn xác thì tham gia.

Việc tẩm liệm và táng xác tử tù cách nay đã lâu thường vày hai “ông trùm” là Lê Hoàng Phước (tự Tỷ) Phạm Quốc Thanh (tự Thanh "Mập") cố gắng nhau đảm nhận. Đây cũng đó là hai người đầu tàu đường dây trộm xác Năm Cam và đồng bầy ngày trước. Chính Thanh "Mập" rủ nhị Thổ tham gia đào xác nhưng ông từ chối. Sau vụ án chấn động, ông “giải nghệ”, ko làm mẫu nghề rùng rợn ấy nữa. “Thanh béo cũng vừa đi rồi. Nó chết ngay trước phương diện trường bắn”, ông Hai đề cập giọng buồn bã.

Vài tháng sau khoản thời gian trường phun đóng cửa, thân trưa, Thanh chạy xe cộ ngang trường bắn bất ngờ ngã dúi xuống mặt đường rồi bị tiêu diệt trên đường đưa đi cấp cứu. Chết choc của Thanh “Mập” và không ít người khác chính là lúc khởi phát tin đồn thổi báo oán thù nhắm vào những người dân từng hành nghiệp trên pháp ngôi trường này. Riêng biệt ông nghĩ đó chỉ nên trùng hợp, do ở đời ai gây oán thù mới nhận oán. Ông chỉ làm việc nghĩa, việc đúng mực thì chẳng có gì phải sợ.

Xem thêm: 【hướng dẫn】2 cách lưu mật khẩu trên cốc cốc, sao lưu và phục hồi mật khẩu trên cốc cốc

Hai Thổ trung ương sự, lâu lắm rồi ông cũng không trở về trường phun Long Bình. Ông không sợ hãi gì cả, nhưng sẽ là nơi hiu quạnh, âu sầu mà người nào cũng muốn quên đi. Ngôi trường bắn ban sơ lập nên, dân xung quanh tò mò và hiếu kỳ lắm nhưng mà dần dà người nào cũng sợ. “Bây giờ đồng hồ thì nó sẽ thật sự được dẹp bỏ, không còn ai bị ám ảnh nữa”, ông nói. Dân tình quanh trường bắn ai ai cũng thấy nhẹ lòng, không còn nhớ mang lại tiếng bé hú của xe pháo chở tử tầy hay hầu như tiếng súng thô khốc các sớm mai lặng tĩnh nữa.