trên buổi tọa đàm “Học tập bốn tưởng cùng tấm gương đạo đức tp hcm về công tác dân vận - thực trạng và phương án công tác dân vận của Đảng bộ TP.HCM” vị Ban Dân vận Thành ủy thành phố hồ chí minh tổ chức vào trung tuần tháng 10, trong phát biểu của mình, Phó túng thư Thành ủy Phạm Phương Thảo cho rằng tại thành phố hồ chí minh “không ít cán bộ còn thờ ơ với dân hoặc ngộ nhận quyền lực, hành xử cùng với dân theo kiểu xin - cho”. Đây là một reviews nhìn thẳng vào vấn đề cán bộ hiện giờ không chỉ của riêng rẽ TP.HCM hay là 1 tỉnh, thành nào.


lúc đọc những câu tường thuật trên, tôi nhớ ngay đến tác giả tiểu thuyết con trâu. Thời điểm sinh thời, nhà văn Nguyễn Văn Bổng thường ngồi đàm đạo với cánh nhà văn trẻ về thời cuộc, nhất là những khi tổng kết những trại sáng tác. Tất cả lần ông nói: “Nhiều anh cán bộ phương pháp mạng hồi phòng chiến coi dân như phụ thân mẹ nhưng đến khi về thành, tất cả chức có quyền rồi lại hiếm khi nhớ đến những người từng nuôi nấng, đùm bọc mình. Đó là bắt đầu một quy trình tha hóa đáng lo ngại, là hiện tượng xoay lưng lại với dân và xa dân rất đáng ngại. Các cậu bắt buộc viết về mảng đề tài này để cảnh báo...”.

Nhà văn Nguyễn Văn Bổng lại kể về Phạm Trọng Yêm (989 - 1052), là một nhà bao gồm trị, bên văn, bên quân sự, đơn vị giáo dục nổi tiếng thời Bắc Tống bên Trung Quốc bởi có tương quan đến chuyện ông đang bàn. Năm Đại Trung Tường Phù thứ 8 (1015) đời Tống Chân Tông, Phạm Trọng Yêm đỗ tiến sĩ, sau lên đến chức phó tể tướng. Năm 1043, thời Cảnh Tông, ông cùng những đồng sự đề xuất cải cách công việc triều chính mang thương hiệu "đáp thủ chiếu điều trần thập sự" (10 điều cần cải cách), trong đó có những nội dung bổ nhiệm, kho bãi miễn quan lại chức phải rõ ràng; thu thuế quân điền; tu sửa võ bị, bớt lao dịch đến dân..., nhưng sau đó những đề xuất cải bí quyết này bị phe bảo thủ chống đối ko thi hành được với ông bị giáng chức, đau buồn mà lại chết. Về văn chương, Phạm Trọng Yêm để lại tác phẩm nổi tiếng là Nhạc Dương lâu ký (ghi chép ở lầu Nhạc Dương), trong đó tất cả câu nổi tiếng lúc nói về nhiệm vụ của người quân tử: “tiên thiên hạ bỏ ra ưu nhi ưu, hậu thiên hạ đưa ra lạc nhi lạc" (lo trước cái lo của thiên hạ, vui sau mẫu vui của thiên hạ).

Nhà văn Nguyễn Văn Bổng cũng nhắc đến câu chuyện về Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Vào cuối năm 1961, lúc Cụ Hồ về thăm xóm Vĩnh Thành, huyện yên ổn Thành (Nghệ An), một xóm có trào lưu trồng cây giỏi. Chưng đứng nói chuyện với nhân dân trong xã thời điểm trời đã gần trưa, nắng gay gắt. Chủ tịch huyện mang đến người kiếm tìm được chiếc dù, định giương lên che nắng mang lại Bác, thì người con quay lại hỏi chủ tịch huyện: “Thế chú tất cả đủ ô che cho tất cả đồng bào không? Thôi, cất đi, chưng có phải là vua đâu!”. Chủ tịch Hồ Chí Minh dịp sinh thời cũng từng nói, ở đời ai chẳng say mê ăn ngon, mặc đẹp, nhưng nếu miếng ngon đó lại đánh đổi bằng sự mệt nhọc, phiền hà của người không giống thì bác bỏ đâu gồm chấp nhận. Đó là phẩm chất lo trước thiên hạ, vui sau thiên hạ của Cụ Hồ”, tác giả con trâu kết luận.

Bạn đang xem: Lo trước cái lo của thiên hạ

Kể lại một kỷ niệm của công ty văn xứ Quảng nhưng tôi rất quý trọng này để một lần nữa thấy rõ “sự lạnh nhạt với dân” và “ngộ nhận quyền lực” nhưng bà Phạm Phương Thảo vừa nói là việc đã được cảnh báo từ rất lâu. Vấn đề là cần tất cả một quyết chổ chính giữa và tầm quan sát sâu rộng tương quan từ việc mở rộng đối tượng tuyển chọn nhân tài, bố trí cán bộ, đào tạo cả về trình độ lẫn đạo đức, cơ chế đãi ngộ và các biện pháp kỷ luật nghiêm minh bằng luật pháp. Đó cũng chính là “lo trước mẫu lo của thiên hạ” trong công tác làm việc nhiệm vụ huy động hiền tài mang lại đất nước vậy!

Phạm Trọng Yêm không chỉ là là nhà chính trị xuất bọn chúng mà còn là 1 trong nhà thơ, bên văn danh tiếng vào triều đại Bắc Tống (970 – 1127 sau Công nguyên). Câu danh ngôn “Tiên thiên hạ bỏ ra ưu nhi ưu, hậu thiên hạ chi lạc nhi lạc ( lo trước chiếc lo của thiên hạ, vui sau dòng vui của thiện hạ) mà Phạm Trọng Yêm để lại cho đời đang trở thành câu nói bất hủ đầy ý nghĩa sâu sắc trong lịch sử và tự khắc họa chân thực cuộc đời của ông.


*

(Sống vì người khác là trách nhiệm thứ nhất của mỗi chúng ta, Ảnh minh hoạ: Internet)


Vào năm trị vì thứ hai của hoàng đế Tống Nhân Tông, tức vào khoảng thời gian 1033, nạn đói kém xuất hiện thêm và mở rộng ra cả khu đất nước. Phạm Trọng yên ổn đã đề nghị lên triều đình trợ cấp cho lương thực đến bá tính lầm tham nhưng mà quan lại triều đình sẽ vờ như lừng chừng chuyện.

Không gật đầu đồng ý chuyện đó, ông vẫn yêu mong trực tiếp vua Tống Nhân Tông: “Liệu đại vương có thể sống trẻ khỏe nếu không tồn tại thực phẩm vào triều đình? không ít con dân đang sinh sống và làm việc trong tình cảnh chết đói bị tiêu diệt khát xung quanh kia, người có biết chăng?”

Chứng loài kiến sự thẳng thắn quyết không chịu đựng lùi bước của Phạm Trọng Yêm, nhà vua Tống Nhân Tông đã gật đầu yêu mong của ông với mục tiêu để dẹp loạn sự nổi dậy của dân chúng. Phạm Trọng Yêm đang mở kho lương thực của triều đình cho những người dân và miễn trừ thuế cho tương đối nhiều khu vực.

Không chỉ vây, ông cũng tận tay mang phần lớn loài cỏ dại mà lại dân chúng trong nàn đói đã nạp năng lượng đến trình bày với nhà vua và các quan lại cấp cao trong triều đình để họ gọi bá tính đã đề xuất sống trong khốn khó như vậy nào.

Vào năm 1035, khi đang làm cho quan sống quê bên là sơn Châu, ông mua một mảnh đất để xây nhà. Sau khi kiểm tra, thầy tử vi phong thủy nói:

“Mảnh khu đất này là địa điểm được Thần phù hộ. Giả dụ xây dựng nhà tại đây, chũm hệ nhỏ cháu của ngài sẽ dành được công danh, làm cho rạng ranh gia tộc về sau.”

Khi biết được điều xuất sắc lành như thế, cụ vì chiếm dụng mảnh khu đất Thần, Phạm Trọng Yêm đã xuất bản một trường học trên đấy và cho mời hầu hết vị tú tài xuất chúng mang lại mở lớp giảng dạy. Trường học tập ấy vẫn nuôi dưỡng tương đối nhiều nhân tài và đổi thay một hiện tượng lạ thu hút nhiều người dân theo học. Về sau, tô Châu được call là vùng đất đứng vị trí số 1 về học vấn.

Không chỉ là 1 trong những vị quan tiền thanh liêm mà lại Phạm Trọng Yêm còn là 1 người rất chính trực khi vẫn khiếu kiện cho không ít người dân vô tội trong suốt cuộc sống của mình.

Bởi vì tất cả những cải tân rất táo bạo nên ông bị giáng chức nhiều lần cùng bị chuyển tới những nơi khác vì chưng xúc phạm công ty vua. Mặc dù nhiên, bất cứ nơi làm sao Phạm Trọng Yêm có tác dụng quan, dân chúng rất biết ơn những việc làm thiện lương của ông với họ sẽ khắc họa chân dung ông giữa những đền thờ nhằm vinh danh tuy vậy vị quan thật thà này vẫn tồn tại sống.

Làm quan trong cảnh triều đình rối ren, quan lại tham ô, kết bè kéo cánh vậy nên con đường công danh của Phạm Trọng Yêm ko được xuôi chèo đuối mái. Giữa những người chúng ta đã khuyên phòng ông đề nghị giữ vắng lặng để bảo toàn tính mạng khi Phạm Trọng Yêm trực tiếp chỉ ra nhiều sai lầm của triều đình. Dẫu vậy trong bức thư hồi âm, ông đã viết rằng: “Ta thà bị khiển trách cùng chịu bị tiêu diệt còn rộng giữ vắng lặng và sống trong an nhàn.”

Câu nói này của Phạm Trọng Yêm đã cho biết thêm tinh thần cao thượng của những học giả thời xưa: thổ lộ sự thật cho những người dân được là một phần trách nhiệm và sứ mệnh đạo đức của những người được hiểu hiền tài của đất nước.

Xem thêm: Xem Lai Bóng Đá Hôm Nay - Xem Lai Bóng Đá Việt Nam Hôm Nay

Người xưa từng nói: “Không ai giàu tía họ, không một ai khó bố đời.” mặc dù nhiên, gia tộc của Phạm Trọng lặng đã cực kỳ hưng thịnh trong vòng hơn 800 năm. 4 nam nhi của ông rất giỏi giang và gồm đạo đức. Không chỉ có vậy, các thế hệ con cháu của ông luôn luôn luôn tưởng nhớ lời dạy dỗ của ông cha “tích đức thông qua thao tác thiện.”

Câu chuyện “Hãy sinh sống vì người khác” của Phạm Trọng Yên xứng đáng để người đời sau giao lưu và học hỏi và lấy đó làm tấm gương để tu sửa phiên bản thân trở thành người tốt. Lúc xã hội càng phát triển, nhỏ người phần lớn chạy theo lợi ích cá thể mà quên mất bài toán nghĩ cho người khác. “Thương nó thì ai thương bạn dạng thân tôi” đã là câu cửa miệng của tương đối nhiều người khi bị động chạm đến công dụng thiết thực của cá nhân. Bởi vì chỉ sợ mọi giá trị vật chất của chính mình bị tổn thất mà tín đồ ta dễ quên đi tình cảm bạn bè, tình thân và dần dần đánh rơi các sợi dây link giữa bọn họ với những mối quan hệ thân thiết. Dần dần dần, một vài bạn cảm thấy lạc lõng và thật cô đơn trong số những giá trị vật hóa học nhất thời ấy. Qủa thực, mẩu chuyện của Phạm Trọng Yêm như nhắn nhủ chúng ta một điều: hãy sinh sống vì bạn khác với một vai trung phong thái tự nguyện, lúc ấy các bạn sẽ đắc được đông đảo gì đáng được đắc.