Mã hàng Tên Nhà Cung Cấp Tác giả Người Dịch NXB Năm XB Trọng lượng (gr) Kích Thước Bao Bì Số trang Hình thức Sản phẩm bán chạy nhất
9786045655047
Skybooks
Yasutaka Tsutsui
Trần Hà Phương
NXB Phụ Nữ
2018
420
14.5 x 20.5
416
Bìa Mềm
Top 100 sản phẩm Light Novel bán chạy của tháng

Giá sản phẩm trên Fahasa.com đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như Phụ phí đóng gói, phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh,...

Bạn đang xem: Kẻ trộm giấc mơ


Kẻ Trộm Giấc Mơ

Vào khoảng hai tuần trước khi bị bắn chết, Tổng thống Mỹ Abraham Lincoln đã mơ thấy hình ảnh chính bản thân mình bị ám sát.

Trước khi anh trai mất mạng trong một vụ nổ, nhà văn Mark Twain đã mơ thấy thi thể của anh mình nằm trong một cỗ quan tài.

Những sự kiện có thực, những cái chết có thực… nhưng lại được báo trước ở trong cõi hư ảo do chính con người vẽ nên.

Chuyện gì sẽ xảy ra…

Khi giấc mơ không đơn thuần chỉ là giấc mơ?

Khi sự đấu tranh giữa tham vọng và sự sống trở nên vô cùng khốc liệt?

Sợi dây liên kết giữa mộng và thực sẽ đi về đâu khi mà một ngày kia, con người bỗng có khả năng đi vào giấc mơ của nhau?

“Kẻ trộm giấc mơ” của Yasutaka Tsutsui - cuốn tiểu thuyết giả tưởng lừng danh về đề tài tâm lý học - có thể sẽ cho bạn một câu trả lời thỏa đáng.

Paprika – cô gái tự xưng là thám tử giấc mơ - luôn che giấu danh tính thực sự của mình là Chiba Atsuko, chuyên viên tâm lý hàng đầu Nhật Bản. Với mục đích chữa bệnh, Paprika đã phát minh ra DC Mini, một thiết bị có khả năng giúp các bác sĩ tâm lý xâm nhập vào giấc mơ của bệnh nhân.

Mọi việc có lẽ vẫn sẽ tốt đẹp nếu như một ngày kia, 3 chiếc DC Mini không bỗng dưng… biến mất?!

Trong cuộc hành trình tìm lại DC Mini của Paprika, những góc khuất đen tối của một xã hội Nhật Bản tù túng đến nghẹt thở đã dần hiện ra. Hóa ra bên trong những lớp mặt nạ che giấu đi bản ngã thực sự, con người đang ngày càng cảm thấy trống rỗng đến vô hồn.

Dựa trên học thuyết nổi tiếng về biện giải giấc mơ của nhà tâm lý học đại tài – Sigmund Freud, “Paprika - Kẻ trộm giấc mơ” của Yasutaka Tsutsui không chỉ là một cuốn tiểu thuyết mang yếu tố phiêu lưu giả tưởng đơn thuần, mà đan xen bên trong nó còn lột tả những gì trần trụi nhất trong nội tâm con người ẩn sau những giấc mơ tưởng chừng như đẹp đẽ.

k href="/client/css/dropcap.css" rel="stylesheet" type="text/css" /> Kẻ Trộm Giấc Mơ - Yasutaka Tsutsui ~ Chương 22 # mobile
*

Kẻ Trộm Giấc Mơ
*
e
Pub A4A5A6
aprika đến Radio Club trước giờ hẹn hai mươi phút. Anh nhà báo tên Matsukane đã cảnh báo trước rằng có người đã thấy Paprika ở quận Roppongi, nên lần này cô cẩn thận hơn nhiều. Cô không muốn thay đổi bộ y phục quen thuộc gồm quần jeans và áo phông đỏ, bởi không có chúng trên người, cô không có cảm giác mình đang là Paprika. Nhưng có lẽ cũng không sao, vì hôm nay cô không cần phải mất thời gian đi vòng quanh Roppongi để tìm Radio Club như lần đầu.
“Ô kìa!”, Kuga vẫn còn nhớ mặt Paprika, ưỡn bụng bia đẫy đà và niềm nở cúi đầu chào cô. “Lâu rồi không gặp.”
Chỉ có một người khách duy nhất ngồi bên quầy. Anh ta giật mình bởi vẻ bề ngoài lạc quẻ của Paprika, nhưng sau giây lát lại quay qua hỏi Jinnai gì đó.
“Anh Konakawa vẫn chưa tới đâu”, Kuga nói và dẫn Paprika đến chiếc bàn hôm trước. “Vừa nãy anh Noda cũng mới gọi điện, bảo tối nay có việc không đến được, nhờ cô chuyển lời chào đến anh Konakawa giùm.”
Paprika hơi thất vọng đôi chút, nhưng đồng thời cô cũng nhận ra sự tinh tế trong con người Noda Tatsuo. Vốn là một người liêm chính, ông sẽ không lợi dụng cơ hội này để gặp Paprika. Cô cảm mến ông cũng vì lẽ ấy. Vả lại trước mặt Trợ lý Tổng thanh tra, cô cũng không thể nhờ Noda khuyên bảo gì được.
Kuga đứng bên cạnh bàn, nhìn xuống Paprika và nở nụ cười hiền từ như tượng Phật. Cô cũng mỉm cười đáp lại, tự hỏi tại sao mới tới đây một lần mà quán bar này đã trở nên thân thuộc với cô đến thế. Quán đang chơi bài “Satin Doll”.
Paprika nhờ Kuga gợi ý một thức uống ngon. Người bồi bàn ra quầy rồi quay lại bàn Paprika để nhắn lại câu trả lời của Jinnai cho cô biết. Nhìn Kuga tất bật đi đi lại lại, bộ dạng cao hứng hoan hỉ, người khách ngồi bên quầy lại tỏ vẻ ngạc nhiên.
Cuối cùng cô quyết định gọi một ly Ballantine mười bảy năm, tên Black Jack. Cửa mở khi cô đang nhâm nhi ly rượu, mắt lim dim. Konakawa Toshimi, người đàn ông cô đã biết qua lời kể của Noda, bước vào quán. Nhìn cách Jinnai và Kuga vồn vã tiếp đón Konakawa, cô đoán ông ta là khách quen của quán.
Cô đứng dậy, chào hỏi nghiêm túc. Khác với Noda, cô có thể đảm bảo Konakawa sẽ không thoải mái với kiểu cách suồng sã của một cô thiếu nữ mới lớn.
Người đàn ông lịch sự đáp lại. Ông ta không nhìn Paprika với ánh mắt hiếu kỳ như những người đàn ông khác. Cô quyết định dùng kính ngữ. Bởi đối phương là người đã luống tuổi, cô nghĩ làm vậy cũng dễ nói chuyện hơn.
Khi Konakawa ngồi xuống đối diện cô, Paprika bị thu hút bởi vẻ nam tính toát ra từ ông. Cô đã nghe Noda kể rằng bạn mình thường phải đi làm công tác ngoại giao thay cho Tổng thanh tra, và giờ cô hoàn toàn có thể hiểu tại sao. Konakawa vạm vỡ, gương mặt hơi rám nắng góc cạnh, hàng ria mép càng làm tăng vẻ cuốn hút nơi ông. Paprika sẽ chẳng lấy gì làm lạ nếu có ai nói người đàn ông đang ngồi trước mặt cô là diễn viên chính của một bộ phim điện ảnh Mỹ. Cô đã gặp nhiều đàn ông, nhưng vẫn bị hút hồn bởi vẻ ngoài của Konakawa. Dù đang mang bệnh, ông vẫn nhìn Paprika với ánh mắt sắc bén của một thám tử chuyên nghiệp.
“Vậy à”, Konakawa không biểu lộ cảm xúc gì. Ông nhìn Paprika trong chốc lát, nhưng dường như đã mất hứng thú, ông quay sang thảo luận với Kuga về đồ uống.
Cuối cùng, Konakawa gọi một ly Black Jack như Paprika. Ngay khi người bồi bàn lui đi, cô bắt đầu đặt câu hỏi. “Chắc anh bận lắm phải không?”
“Chuyện đương nhiên nhỉ. Nhưng mong anh đừng nghĩ tôi chỉ biết hỏi những câu ngu ngốc. Tôi cũng phải hỏi đủ mọi thứ, như khi cảnh sát các anh điều tra vậy thôi.”
“Tôi hiểu rồi”, Konakawa ngồi thẳng dậy, một tín hiệu cho thấy ông đang bắt đầu nhìn Paprika bằng con mắt khác.

Xem thêm: Bỏ Khung Textbox Trong Word 2007, Xóa Bỏ Đường Viền Bao Quanh Text Box Trong Word


Konakawa bối rối, ông không ước chừng được tuổi thật của Paprika, bởi cách dùng từ đĩnh đạc đâu vào đấy của cô chẳng mấy ăn nhập với vẻ bề ngoài. “Cô cứ hỏi đi, hỏi gì cũng được.”
Cách Konakawa nói chuyện hơi thiếu tự nhiên, nghe như thể ông không hề muốn nhưng vẫn phải cố ép mình nói vậy. Những thủ thuật cơ bản mà các bác sĩ tâm lý thường áp dụng để làm bệnh nhân thấy thoải mái hơn, có lẽ không thể áp dụng được với ông ta. Paprika có chút băn khoăn. Dù gì đây cũng là lần đầu tiên cô chữa trị cho một nhân vật nắm nhiều quyền hành như thế này.
Paprika quyết định bộc lộ hết sự ngưỡng mộ của mình với đối phương. Nếu Konakawa bị trầm cảm thật, lòng tự tôn của ông hiện đang bị tổn thương, cần sự ủng hộ nâng đỡ của những người xung quanh. “Tôi chưa bao giờ dám mơ được gặp và chữa trị cho Trợ lý Tổng thanh tra của Sở Cảnh sát Thủ đô như thế này đâu. Tự nhiên tôi thấy rối quá.”
Kẻ Trộm Giấc Mơ
Yasutaka Tsutsui
Kẻ Trộm Giấc Mơ - Yasutaka Tsutsuihttps://eivonline.edu.vn/story.php?story=ke_trom_giac_mo__yasutaka_tsutsui
*