Diendandoanhnghiep.vn Như một thói quen, cứ mỗi một khi thấy lòng trĩu nặng tôi lại về với biển. Bạn đồng hành của tôi là chồng, là con, là chúng ta và thỉnh thoảng tôi lãng du một mình.

Bạn đang xem: Nếu thật buồn em hãy về với biển


Có người nói với tôi rằng biển rất hay nuốm đổi, lúc này hiền dịu, sau này bão tố. Bạn tất cả thích biển không?



Có người yêu thương biển đến khát khao, yêu như thiết yếu máu thịt của mình. Gồm người lại ghét biển vào tận thuộc nỗi đau. Biển đưa người đi với một ngày cuồng nộ biển không gửi người trở lại. Biển vùi lấp hình hài, là nguyên nhân bao nỗi mất mát. Tôi ko yêu biển nhưng vẫn thích dòng cảm giác đứng trước biển để thấy mình bé nhỏ, chụm tay hét thật khổng lồ để nghe giọng bản thân chìm lấp trong tiếng sóng biển rì rầm. Trầm mình xuống loại nước mặn để nghe một nhoáng xót cay vào khóe mắt, ngắm những cánh buồn buông neo xa xa phía chân trời rực nắng nhưng mà ước mơ, nhưng hy vọng.

Tôi thích long dong bờ cat đêm, ngồi bết xuống cạnh bên mặt nước, nhìn ra phía biển cả bao la, search trong sâu thẳm hun hút một điều gì đó chưa thể đặt tên. Trong đêm sâu, mặt biển khơi loang dần số đông vùng sáng bạc được sóng đánh xô mãi vào kho bãi cát. Tôi nghĩ về phần đa ước mơ thơ bé bỏng của bản thân và nhận biết rằng điều xinh xắn ấy mãi đọng lại ở 1 ngách sâu như thế nào đó trong tâm địa hồn tôi. Với khi tôi đối diện với thẳm sâu bao la, này lại trở về xung khắc khoải với day dứt.

Có thời gian tôi ngồi dựa nguồn vào người bọn ông của cuộc sống mình, cả hai không nói câu gì, chỉ vắng lặng nhìn biển. Tôi lan man trong hoài niệm. Còn anh, biết đâu đấy, Anh đang dần nghĩ về đa số bóng hồng vẫn qua trong cuộc đời mình. Do trước biển bạn ta thường mềm yếu…

Sau những ồn ã dữ dội, biển bên cạnh đó cô độc hơn bao giờ hết, chỉ bản thân nó lắng nghe cái vắng lặng vô thuộc của vũ trụ ngày đông khi loài người dường như đã bỏ đi đâu hết, chỉ còn lại màu sắc xám lạnh nhạt của trời, của nước, của giờ thông reo vi vu muôn thuở… biển khơi hết bản thân sẻ chia, cảm thông sâu sắc với nỗi niềm của con người, với để rồi lúc đông về, chỉ bản thân nó ôm trọn nỗi thê lương…Biển chưa khi nào ngọt ngào và nồng thắm như cái vị lành mạnh của sông. Biển cả mặn chát nhưng lại đủ bao dung để fan đời yêu thương ghét.

Cuộc đời là biển cả đấy! Bạn có bí mật như biển không? Hãy nói với tôi điều đó, tôi sẽ mang đến bạn biết túng bấn mật của đại dương! Thật đấy! Còn tôi, vẫn giữ thói quen thuộc về cùng với biển. Mọi khi lòng nặng nề trĩu. Mọi khi cần chở che.

Xem thêm: Hãy sống đẹp như những con thiên nga của tchaikovsky,, @iamngoceng

"Nếu thật bi lụy em hãy về với biển
Sẽ thấy toàn thể một giấc mơ"*...

* Thơ Đàm Huy Đông


nhiều người đang đọc nội dung bài viết Nếu thấy bi lụy em hãy về với biển lớn tại thể loại Bài báo in của tập san Diễn bọn doanh nghiệp. Liên hệ tin báo và gửi tin nhắn bài cộng tác: thư điện tử toasoan

Nếu thật bi đát em hãy về với biển

Đàm Huy Đông

*

(ảnh intternet)

Nếu thật bi tráng em hãy về cùng với biểnBiển vẫn xanh rớt như thuở ấy vừa yêu
Giấu không còn bão giông vào lòng lòng sâu thẳm
Biển im bình, biển lớn hát phiêu diêu

Nếu thật bi quan em hãy về với biển
Về kho bãi cát xưa tìm dấu tích lâu đài
Em sẽ thấy mèo dưới chân mằn mặn
Ngỡ va vào xưa cũ vết chân ai

Nếu thật bi đát em hãy về với biển
Viết ước mơ lên những vỏ sò
Và hãy viết tên em bên trên cát
Ở chỗ chúng tôi đã viết ngày xưa

Nếu thật bi tráng em hãy về với biển
Sẽ chạm chán vầng trăng ngụp sóng phía xa mờ
Sẽ thấy láng một tín đồ nôn nao thức
Sẽ thấy còn trọn vẹn một giấc mơ

Viết cho mọi ngày xa anh

Đào Phong Lan

*

(ảnh intternet)

1.Ngày mai khi chúng mình chạm chán lại
Có thể là em vẫn khác hôm nay …Nhớ sáng nào trên biển
Chuồn chuồn baynhững cánh ướt vẫn thơm mùi hương sương sớm …Bàn chân è cổ đi trên mèo ấm
Tay di động cầm tay mà sao vẫn lưu giữ tay?
Những an toàn đến đụng vào vai
Ru em ngủ vào ánh ngày bùng cháy rực rỡ …

Em nằm im trong tay anh, trong hơi thở …Trong nắng và nóng trời,Gió biển,Cát bờ xa,những nhỏ ong rừng lấy mật về quangọt như môi anh hôn em hằng ngày …

Dòng suối nóng chảy trong lòng đất nóngâm ỉ hoài một nỗi niềm yêu
Khi ta đón nhau biêng biếc số đông chiều
Và thầm lặng chia tay nhau mỗi về tối …Em cứ thủ thỉ không đầu không cuốicứ huyên thuyên về cuộc sống thường ngày con ngườicứ mơ hoang tia nắng bầu trời
Không biết là ánh sáng của đèn đường vẫn tắt …

Anh của em,những ngày không chạm chán mặtcó bi đát không?
Khuôn mặt bao gồm hao gầy?
Bàn tay em sẽ lại nhớ bàn tay
Môi em nhớ những cái hôn khôn cùng vội
Em lầm lụi đi trên con phố tối
Ngõ vắng xa
Hoa mướp sẽ thôi vànglối cỏ xanh hôm chúng mình sangđã xơ xác nhớ một người đi vắng…

Không gồm anh,Sao quá cỡ phẳng lặng?
Quá chừng mưa trên những tán lá bàng
Quá chừng rơi rất nhiều thảm hoa vàng
Quá chừng hát những bài lâu không hát …

Giá anh xa đúng một vòng trái đất
Thì bây chừ em sẽ tới ôm anh
Sẽ gục lên đôi vai ấm hiền lànhsẽ hôn siết bàn tay yêu dấu

2Ngày mai khi chúng mình gặp lại
Có thể là em đã khác hôm nay
Nhớ lần đầu tiên ta cố gắng bàn tay
Đã không muốn buông mất đi khỏi nữa…Những khu nhà ở nhẹ nhàng khép cửa
Để ta hôn nhau những chiếc hôn đầu
Để ta hôn nhau những cái hôn sâu
Và trái đất quay một vòng choáng váng …

Anh của em,thời gian cùng năm thángđã kể em phải ghi nhận mong chờnhưng em hại em ko tính bởi giờmà em níu mang từng giây phút
Đời rộng lớn quá, bàn tay em bé dại hẹpbiết làm thế nào che chắn được đến nhau?
Anh đang có tác dụng gì?
Anh đang ở đâu?
Anh bao gồm biết là em đã nhớ?

Giá cuộc sống thường ngày chỉ là cánh cửa
Em với anh sẽ khóa trái mặt ngoàimặc mưa gió và hồ hết cánh chuồn baymặc núi xô tuyệt ầm ầm biển khơi động
Em vẫn sống một đời cầu vọngnhững mong ước trời rộng sông dàinhững ngông cuồng về một ngày mainhững khổng lồ tát đẩy đà dự định

Nhưng hiện thời em chẳng yêu cầu định mệnhnhững xui xẻo maynhững cơ hội ngàn vàng.Chỉ đề xuất anh dừng cách lang thang
Về cùng với em
Căn đơn vị em ngỏ cửa
Bàn tay này do anh cơ mà nhóm lửa
Hơ nóng anh gần như buổi đi về
Ngày ngắn khôn cùng hay nhiều năm rộng lê thê
Em cũng sẽ không màng cho nữa …

Hãy nhằm em yêu thương anh
Không do dự
Và hãy yêu thương em như khoảng thời gian rất ngắn cuối cùng
Như mai sau sẽ xa nhau chừng vĩnh viễn, lối đi chungcủa hai đứa vẫn có fan chắn mất…Như đang đi vào giờ tận ráng trên trái đất
Như chiếc sông vẫn cạn muôn đời
Hãy siết em vào lòng
Hãy hôn mãi không thôi
Hãy yêu em ko một lần ngưng nghỉ …

3Ngày mai khi bọn chúng mình gặp mặt lại
Có thể là em vẫn khác hôm nay
Như ánh chiều rồi cũng đề xuất nhạt phai
Như mẫu lá một ngày tàn úa
Đừng hỏi emđừng hỏi em thêm nữa
Là vày sao em nói hầu hết câu này
Hãy âm thầm lặng lẽ cầm rước bàn tayỦ ấm em do em đang rét lạnh

Anh của em,Dáng đi khổ hạnh
Bàn tay gầy mười ngón thô khan
Đến từ bây giờ em vẫn thấy tưởng ngàng
Sao chúng mình yêu nhau cấp tốc đến thế?
Như sóng cuốn
Như gió xô
Như thể …Là bọn chúng mình nghìn kiếp chờ đợi nhau …

Hãy yêu thương em ngày từ bây giờ thôi nhé
Đừng lúc nào nhớ mang lại hôm qua
Cũng chớ nên nghĩ mang lại ngày xa
Vì cuộc sống ngày mai sao biết được?
Hãy yêu thương nhau như là hai giọt nước
Lăn vào nhau phần đa khát vọng nồng nàn
Hãy yêu thương nhau như hai cái lá vàng
Lìa cành vẫn tồn tại ôm ấp mãi …