Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường từ trong miệng Giả ảnh cũng đọc được một ít oán năm đó của Triệu Tông và Triệu Phổ, cũng đọc được do sao Bàng Thái Sư thiếu tín nhiệm hắn. Cơ mà là mong muốn gì thì cũng phải tất cả chứng cứ cụ thể mới được, vả lại việc cấp bách trước đôi mắt là tìm Đạt Tịnh.Bốn fan ăn hoàn thành liền tính toàn search một nơi đặt chân, còn đang xem xét nên nghỉ ngơi đâu... Thốt nhiên nhiên, bàn lân cận có một người khá cao to vùng lên sơ ý vấp phải ghế. Vừa lúc mẫu ghế kia phỏng chừng gồm chút cũ, " rắc" một tiếng, chân ghế gãy vụn."A!" bạn nọ lập tức bật ngửa, ngã về hướng Triển Chiêu.Bạch Ngọc Đường vươn tay túm lấy Triển Chiêu kéo vào lòng thì "Oành" một tiếng, người cao to lớn kia đụng vào bàn ăn uống của lũ họ.Bàn sập, đồ ăn cũng vung vãi đầy xuống đất.Triển Chiêu trở ngại giữ lấy đấu lạp sắp bị rơi nhìn fan cao khổng lồ kia, trung khu nói, tín đồ này thực hậu đậu.Nhưng liếc đôi mắt một cái, Triển Chiêu ngay tắp lự sửng nóng kêu một tiếng: "A! Nhị Hổ!"Người cao to kia cũng quay đầu nhìn hắn, bỡ ngỡ há miệng: " Triển..."Nói còn chưa ngừng lời, một chiếc bánh bao chui tọt vào mồm hắn lấy miệng hắn chặn lại cứng ngắc, bánh bao dĩ nhiên là của Bạch Ngọc Đường. Bạch Ngọc Đường hiếu kỳ nhìn Triển Chiêu, như là hỏi _ Nhị Hổ? Ai vậy? (eivonline.edu.vn: dấm chua)Triển Chiêu nhón người nhỏ giọng nói mặt tay hắn: " Đồng hương, hồi nhỏ thường nghịch chung, đã lâu không chạm mặt ."Bạch Ngọc Đường hơi điều mi... Trùng vừa lòng như vậy?" thiệt là... " Gã kêu Nhị hổ kia thật vất vả rước bánh bao trong miệng ra, xoa miệng chú ý Triển Chiêu : " thiếu chút nữa không phân biệt ngươi ."" Hổ ca, tín đồ quen à ? " Vài người uống rượu thuộc Nhị Hổ đều tò mò và hiếu kỳ hỏi, vừa định tiến công giá... Triển Chiêu đã đội đấu lạp lại rồi." Uh, một huynh đệ hồi nhỏ, công huân rất tốt..." Nhị Hổ nói còn chưa xong lời, Triển Chiêu đã chọt hắn một cái.Nhị Hổ này rộp chừng cũng từng chạm mặt qua chuyện này, thấy Triển Chiêu nhóm đấu lạp cỗ dáng thần thần túng bí, hoàn toàn cũng đoán được hắn đang âm thầm làm nhiệm vụ gì đó. Chính vì thế cũng ko nói nữa, nói mấy câu với đám fan ngồi cùng bàn rồi đi ra bên ngoài cùng bầy Triển Chiêu.Ra ngoài, mọi người tìm một ngõ bé dại không người. Tử hình ảnh cùng Giả ảnh canh chừng, Triển Chiêu Bạch Ngọc Đường cùng Nhị Hổ vào vào ngõ nhỏ." Sao ngươi lại nghỉ ngơi đây? " Triển Chiêu hiếu kỳ hỏi Nhị Hổ.Nhị Hổ gãi đầu: " Ta làm việc nhà gây ra chút chuyện buộc phải phải chạy sắp tới đây tị nạn. Sau lại mơ mơ hồ nước hồ làm cho một sơn hoàng thượng nho nhỏ, cũng đều có chút nhân mã, đang định đi địa điểm khác."Triển Chiêu gồm chút tất yêu tin được, Nhị Hổ này từ bé dại chính là một tên lăng tử ('bắt nạt' trong khi thế, ta hok chắn chắn lắm nha, tìm ko dc). Lúc đó fan hắn khủng sức cũng lớn, luôn khi dễ đám đái hài nhi trong thôn. Tất cả một lần hắn khi dễ dàng một tè oa nhi trong công ty Triển Chiêu thì bị Triển Chiêu phát hiện bèn đập hắn một trận. Bất thừa Nhị Hổ không phục, chạy khắp thôn nói hắn new là đương gia, Triển Chiêu là nhị đương gia. Bắt lại tiếp đến hai fan chơi tầm thường khá hợp, Triển Chiêu chỉ ở kia một thời gian quá ngắn nhưng chính xác là không thể tin nổi sau đây Nhị Hổ lại biến chuyển sơn đại vương. (khúc này đại đương gia cùng nhị đương gia ta sửa lại, vì chưng khúc sau nhỉ Hổ gọi Miêu Miêu là Triển lão Nhị, không bik đúng ko tuy thế ta xúc cảm sửa vầy đã khớp hơn)Bạch Ngọc Đường đứng một mặt vẫn không thủ thỉ chỉ để ý quan sát khẩu ca cử chỉ của Nhị Hổ. Mặc dù rằng tạm thời thời không tồn tại gì bất ổn, tuy thế hắn vẫn ko thể quăng quật qua. Nhị Hổ là loại fan không dễ khiến người khác thiếu tín nhiệm nhất tuy thế ở loại địa phương này lại đột nhiên xuất hiện một kẻ đồng hương, còn là thời khắc này, không phải có chút quá trùng vừa lòng sao? mặt khác, nếu như là đồng hương rộp chừng hắn cũng thân quen biết Triển Hạo nhưng Triển Chiêu cũng có nhiều đồng hương. Cái tên Cừu Lãng Hành quỷ dị kia cũng là đồng hương của hắn, còn là người của Triển Hạo." Này này." Nhị Hổ thấy Bạch Ngọc Đường hững hờ đứng một bên, vào mắt một ít độ nóng cũng không có. Bị nhìn đến nổi cả da kê hắn bèn nhỏ dại giọng hỏi Triển Chiêu: " Hắn là ai vậy ? những ngươi sao đùng một phát chạy mang đến đây ? Nghe nói chuẩn bị có cuộc chiến tranh có đề xuất thật không?"Triển Chiêu mỉm cười hỏi lại: "Chiến tranh? Ai chiến cùng với ai?"" không hẳn đồn là Thổ Phiên, Tây Hạ, Liêu quốc liên thủ muốn đánh Triệu Phổ sao? " Nhị Hổ hỏi: " Triệu Phổ bắt trọng thần cùng hoàng từ của cha nước, khiến bầy họ bực tức , nói khinh fan quá đáng bắt đầu cắn răng khiến chiến."Triển Chiêu thuộc Bạch Ngọc Đường liếc mắt nhìn nhau một cái. Ở đầu ngõ Tử hình ảnh cùng Giả ảnh cũng giật mình _ chưa hẳn chỉ bắt một thương hiệu sao? Sao hai nước kia cũng có thể có phần?


Bạn đang xem: Quỷ hành thiên hạ quyển 7

Triển Chiêu nhíu ngươi : " vì sao nói Triệu Phổ bắt người ? Chuyện khi nào "" A ? những ngươi lừng chừng à ? " Nhị Hổ thấy tin tức không chuẩn xác bộ dáng tất cả chút nhớ tiếc nuối: " Đạt Tịnh là người thứ nhất bị bắt, ngay lập tức tại phụ cận Đại phong cốc. Tiếp đến có người nói tối ngày qua có cao thủ lẻn vào Tây Hạ và Đại Liêu, bắt đi hoàng tử cùng mấy vị trọng thần. Bây giờ hai nước đều rất tức giận ."" tin tức từ đâu ra? " Bạch Ngọc Đường sau cuối cũng mở miệng." khu vực này từ nam tới bắc tương đối nhiều người, lúc này mọi bạn lại đều niềm nở chuyện này." Nhị Hổ lại quan sát trộm Bạch Ngọc Đường một cái. Hôm nay sắc trời cũng tối, hắn đội đấu lạp, áo choàng kéo cao Nhị Hổ chỉ rất có thể nhìn thấy hai con mắt hắn theo phiên bản năng nuốt ngụm nước miếng. Nhị Hổ nhích lại ngay sát Triển Chiêu, trọng điểm nói bạn kia là ai vậy ? Hảo lạnh." những ngươi có nghĩ cho tới là tín đồ khác làm cho không? " Triển Chiêu hỏi Nhị Hổ: " cho dù sao nếu như là Triệu Phổ thì cũng tương đối khoa trương đi ?"" chưa phải nói hoàng đế muốn duy nhất thống Tây Vực sao? " Nhị Hổ chậc chậc nhì tiếng: " Bắt tín đồ tiện đà khống chế, với lại bây giờ ai dám đối nghịch Triệu Phổ đây. Và lại thêm mấy chục vạn tinh binh gan dạ thiện chiến của hắn nữa."" Mấy tin tức này trường đoản cú đâu truyền đến? " Triển Chiêu nghi hoặc. đàn họ thuộc Triệu Phổ vừa tách ra ko lâu, từ bây giờ hẳn là Triệu Phổ vừa mới tới quân doanh, sao lại lòi ra nhì án khiếu nại bắt cóc ?
Tử ảnh cùng Giả hình ảnh cũng không biết chứng tỏ Triệu Phổ có lẽ rằng còn chưa chắc chắn hoặc là vừa bắt đầu biết... Bằng không hẳn là đã phái tín đồ đến thông tri đàn họ .Nghĩ mang đến đây trong lòng mọi fan đều khẽ động một chút ít _ nguyên bạn dạng Tây Hạ cùng Đại Liêu hỗ trợ Thổ Phiên thì cũng đều có chút miễn cưỡng, Thổ Phiên cũng mang đến kỳ hạn siêu dài. Nhưng nếu chuyện Nhị Hổ nói là thật, rộp chừng thể hiện thái độ của Liêu quốc thuộc Tây Hạ cũng sẽ biến hóa. Qua đó có thể thấy được là bao gồm người không muốn cục diện vơi đi mà hy vọng sự tình càng nháo càng lớn.Bất quá mặt khác mọi fan cũng gọi được _ Đạt Tịnh có thể không bị tiêu diệt mà nói bí quyết khác, kẻ địch sẽ không chấm dứt lại tại đây." Tây Hạ và Liêu quốc cũng là bị bắt cóc sống Đại phong cốc ? "" Ta cũng không biết, địa điểm này có rất nhiều ngoại tộc lui tới. Họ nếu chưa hẳn vì thực trạng hiện tại bất ổn, cũng trở nên không chạy cho tới đây. "" Vậy sao " Triển Chiêu gật đầu đồng thời liếc Bạch Ngọc Đường, như là hỏi _ ngươi thấy nắm nào?
Bạch Ngọc Đường nhẹ nhàng sờ cằm _ nửa tin nửa không.Nhị Hổ vỗ Triển Chiêu: " Triển lão Nhị, cũng muốn ghé đánh trại của ta đùa chút không? "Triển Chiêu mỉm cười: " Ngươi là sơn tặc ta là cỗ khoái, ngươi ko sợ gặp phiền toái à? "" sợ hãi gì. " Nhị Hổ hắc hắc cười: " nơi này không có ai quản lí, sơn trại của ta ngơi nghỉ trên núi Tàng Phong phía tây gọi là Hổ gia trại, ngươi tất cả rảnh thì tới chơi. Ta sẽ lâu không hỏi thăm tình trạng trong nhà. "Triển Chiêu đồng ý lại lơ đãng hỏi một câu: " Đúng rồi, ngươi có gặp đại ca của ta không? "Nhị Hổ ngẩn bạn nhếch miệng nhìn Triển Chiêu: " Ngươi nói Triển Hạo à? "Triển Chiêu gật đầu, Bạch Ngọc Đường cũng quan sát hắn."Nói mang đến thì, cũng coi như từng gặp mặt qua bất quá cảm xúc có chút ko giống. Ta cũng không đủ can đảm chắc mà không chỉ có thế nháy mắt đã không thấy tăm tích đâu." Nhị Hổ ngửa mặt nhớ lại.Lúc này tùy tùng của hắn cũng ra khỏi tửu lâu, ngơi nghỉ xa kêu to: " Đại ca, bao gồm đi ko ? "" Đến đây." Nhị Hổ vội kiếu từ Triển Chiêu, bảo hắn tuyệt nhất định yêu cầu lên núi thăm bản thân rồi quay bạn vội vã chạy đi.Đợi đám người đi rồi, Bạch Ngọc Đường giúp Triển Chiêu đã ngẩn fan chỉnh lại cổ áo choàng: " cảm xúc rất khả nghi."...Bọn Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường tìm khách điếm để chân, mặt khác Triệu Phổ cũng cho tới quân doanh.Tướng sĩ đóng ở Hắc phong thành đang lâu không chạm mặt Triệu Phổ vừa nghe nói soái tướng đến phần đông vui mừng, mà khi ấy người lân cận Triệu Phổ thì lại như hổ rình mồi .Triệu Phổ có ngu mang lại mấy cũng đã để ý tới ánh mắt dính chặt không tha của Công Tôn thuộc Tiêu Lương. Công Tôn đơn vị hắn mấy thời nay cứ khẩn trương như thể trời chuẩn bị sụp xuống ko bằng.Vừa an bài kết thúc nhân mã, ảnh vệ chạy tới thì thầm Tây Hạ thuộc Liêu quốc cũng đều có người mất tích. Hai nước bây giờ đang rất là kích hễ , cùng mọi người trong nhà thương nghị trắng đêm với Thổ Phiên.Bao Chửng cùng Bàng cát cũng cảm giác kỳ quái. Thật là có fan đứng giữa khiến chuyện, mục đích của hắn là gì? luôn luôn cảm thấy vụ việc không dễ dàng và đơn giản như họ vẫn nghĩ....Đám Triển Chiêu trở ngại lắm mới tìm kiếm được một khách điếm để tại lại, đám công ty quán ở Đại phong ly này mọi là "Hắc điếm" giết mổ người. Giá sẽ mắc còn không an toàn, nơi này so với giang hồ càng nguy nan hơn.Nửa đêm, bốn bạn tụ tập trong phòng.Triển Chiêu vừa rồi ra ngoài đi bộ một vòng, cảm giác rất nản. Ngưởi sống Đại phong ly ít nói chuyện, chỗ buôn bán cũng phần lớn là bạn qua đường chuyện gì rồi cũng không quan tiền tâm. Hắn ko hỏi ra được chút ít manh côn trùng nào.Tử hình ảnh nâng cằm hờn dỗi: " Nè nè trả thông minh, nếu đàn họ lấy Đạt Tịnh nhốt ngơi nghỉ thâm sơn, bị tiêu diệt không được sinh sống cũng không chấm dứt thì họ phải làm gì bây giờ ? "Giả ảnh cũng vò đầu chú ý Triển Chiêu: " Huynh có kiến nghị nào không ? "Triển Chiêu cũng đều có chút bó tay hết cách. Hôm nay chợt nghe "Ba" một tiếng, Bạch Ngọc Đường để một xấp ngân phiếu thiệt dày lên bàn, vân đạm phong khinh mở miệng: " Biện pháp không hẳn biện pháp nhất chính là biện pháp, tất cả tiền có thể sai sử ma quỷ." ( Ngũ gia, ngài đúng là loại phá gia bỏ ra tử =.= )Bọn Triển Chiêu ko nói gì nhìn hắn, tín đồ này lại bước đầu phá của !Sau đó, Bạch Ngọc Đường gọi điếm tè nhị tới, cố ý để hắn nhận thấy xấp ngân phiếu bên trên bàn. Thời điểm tiểu nhị cơ rời đi tròng mắt có muốn lòi ra rồi, rộp chừng trời tối sẽ dụ tới một đám cướp.Ban đêm, trái thực cực kỳ náo nhiệt độ .Tử hình ảnh cùng Giả hình ảnh canh sống cửa, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nghỉ ngơi trong phòng. Đến một tên bắt một tên, cuối cùng bắt được một đống.Hừng đông bắt được mấy chục thương hiệu , trong phòng không thể lấy một vị trí trống. Đã thế lũ chúng còn bất đồng quan điểm ầm ĩ


Xem thêm:

Triển Chiêu dùng Cự Khuyết gõ bàn: " lạng lẽ hết đi."Đám đạo tặc cường mang đều quay đầu nhìn Triển Chiêu, còn tỏ vẻ khôn cùng kiên cường.Bạch Ngọc Đường chỉ vào xấp ngân phiếu bên trên bàn thủy thông thường vẫn không biến thành đụng tới, nhìn bọn chúng : " Ta hỏi vài ba vấn đề, ai hoàn toàn có thể cho ta đáp án, tiền tức thời thuộc về kẻ đó."Mọi bạn hai mặt nhìn nhau: " Hỏi cái gì? "" Manh mới vụ bắt cóc, còn có, gần đây có chuyện gì khả nghi không? "Triển Chiêu hỏi xong, làm phản ứng của mọi bạn lại là khác nhau. Bao gồm kẻ u ám nhìn tín đồ bên cạnh, tất cả kẻ ồn ào tranh cãi ầm ĩ. Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường quan sát một lượt, sau cuối phát hiện nay vài người, lũ họ tựa hồ có chút đăm chiêu, có khả năng sẽ vạc hiện làm mối gì đó.Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường bảo Tử ảnh Giả ảnh đem những người khác đi, nhằm lại tía người _ hai người hẳn là lưu giữ manh vào vùng, còn một người là mến nhân thuần túy, phân minh cũng là tín đồ qua đường.Giả hình ảnh đến trước mặt ba người, ngồi xổm xuống quan sát nhìn bọn họ: " các vị, gồm manh côn trùng gì sao? "Hai tên lưu giữ manh nuốt nước miếng tựa hồ bao gồm chút vị dự, bất quá vẫn là không chịu nổi dụ hoặc của lô ngân phiếu, tâm sự manh mối." gần đây xuất hiện vài tín đồ bộ dạng khả nghi, đều đi vào sơn trại ngơi nghỉ Tây sơn. "Triển Chiêu vừa nghe đánh trại làm việc Tây sơn đã nghĩ cho Nhị Hổ, bao gồm chút dự cảm bất hảo, hỏi: " Tòa đánh trại nào? "" ko biết, Tây đánh là khu sơn trại, đánh trại vô cùng nhiều." Hai người hạ giọng nói: " những người đó có thể là đi vào một trong những toà tô trại, chúng ta để ý tới bọn họ hoàn toàn là vị trong đám người dân có một bạn rất kỳ quái."" Kỳ quái? " Triển Chiêu cơ bạn dạng không quan tâm cũng bị gợi lên, truy tìm vấn." Đúng ... đó là 1 trong lão nhân chừng tứ năm mươi tuổi, đầu bạc bẽo mặc áo bào trắng." Hai người miêu tả: " nói chuyện có chút người vợ tính ngoài ra là mẫu thái giám."Câu này của hắn tạo cho Tử ảnh cùng Giả ảnh đều nhíu mày.Tử hình ảnh truy vấn: " Lão già đầu tệ bạc đó có điểm sáng gì không?"" Có, mặc dù nói một đầu bạc tình trắng tuổi cũng không nhỏ , domain authority nhăn nheo nhưng mà vẫn trang điểm. Động tác cử chỉ không giống lão nhân. Hắn còn mang theo một đoàn nhân mã, đa số là Hắc y nhân, thoạt nhìn bên cạnh đó võ công hết sức cao."" Đúng rồi! " Một tên nhớ ra: " Lão nhân đầu bạc tình đó bên dưới mắt có một vòng màu đỏ, như là cố ý vẽ lên. Mặt cũng rất trắng mồm đỏ lét, chính giữa mi tâm còn có một chấm đỏ, kết luận rất cổ quái."Tử ảnh cùng Giả ảnh dùng đôi mắt ra hiệu cùng với Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu, ý bảo _ bọn họ biết fan này!Hai tên lưu lại manh lĩnh thưởng rồi đi, giữ giàng vị mến nhân. Mến nhân này vẻ mặt do dự, như thể rất sợ hãi.Tử ảnh búng tay trước đôi mắt hắn một chiếc làm hắn hồi thần, hắn sợ đến tầm giật mình." làm sao vậy? " Triển Chiêu hỏi hắn." Ta không thấy qua người bầy họ nói, mà lại là... Các ngươi nói ngoại tộc thì ta bao gồm thấy vài ba thi thể."Triển Chiêu thuộc Bạch Ngọc Đường trong tâm địa khẽ cồn _ thi thể? loại khác không sợ chỉ sợ đối thủ giết fan diệt khẩ. Một lúc trả Đạt Tịnh lại chỉ từ là một khối thi thể, vậy thì phiền toái rồi !" hình như đều là tín đồ ngoại tộc. " thương nhân lưu giữ lại vẫn thấy sợ hãi hãi: "Ta vốn đang với theo vài thương hiệu thủ hạ, định xuyên suốt đêm lên đường. Dịp đi ngang một cánh rừng vùng núi phía tây, bỗng nghe bên trong truyền ra chút thanh âm cổ quái. Ta phái vài thương hiệu thủ hạ đi chú ý thử nhưng ngóng nửa ngày cũng không thấy tín đồ quay lại. Ta lại phái nhì tùy tùng đi nhưng bầy họ cũng không trở về. Kế tiếp trời tối hơn, ta cũng có chút băn khoăn lo lắng nên cũng đi vào rừng, vừa quan sát liền phát hiện nay trong rừng khôn xiết yên tĩnh mà người nào thì cũng không thấy nước ngoài trừ một chút ít mùi tiết tươi thong thả nhạt còn vương lại."Mọi bạn nhíu mày.Thương nhân tiếp tục kể: " tiếp đến ta mới lưu ý bùn đất xung quanh đất rất xốp, dường như từng bị người đào lên. Sau đó ta lại đấm đá trúng thứ gì đấy hóa ra là binh khí của đám ở trong hạ. Ta đem xẻng đào thử, phạt hiện bên dưới đất có chôn thi thể." yêu mến nhân vệ sinh mồ hôi: " Ta đào một hồi lâu nhưng lại thi thể càng đào càng nhiều, trừ quăng quật vài tên tuỳ thuộc của ta, còn tồn tại vài người ngoại tộc.... Khi ấy ta bị dọa sợ vứt chạy về Đại phong cốc. Xa mã và tiền hồ hết vẫn ngơi nghỉ trên đánh đạo, ta lại không đủ can đảm quay lại. Không có tiền ta đành mơ mơ hồ hồ theo chân đàn họ đi cướp."Đám Triển Chiêu bảo hắn tả lại một chút vị trí của sơn ly rồi đến hắn ngân lượng làm cho lộ phí. Bốn fan họ cả đêm chạy tới ngọn núi đó, trái nhiên tức thì trong cánh rừng cách quan đạo không xa tìm kiếm được khoanh vùng kia.Mặt đất ở đây xác thực khôn xiết xốp, giống hệt như từng bị đào lên. Giả ảnh cùng Tử hình ảnh mang xẻng đến, đào cả đêm lôi ra một đống thi thể. Chính vì nơi này khá lạnh, thi thể vẫn không bị hư thối bắt buộc nhìn khía cạnh vẫn hoàn toàn có thể phân biệt được .Bọn Triển Chiêu liếc mắt một cái liền phân biệt vài tín đồ trong đó, chính xác là đội hộ vệ của Đạt Tịnh." Kỳ quái, sao lại phần lớn chết ở đây ? "Triển Chiêu ra ngoài bìa rừng: " Xung quanh có khá nhiều dấu chân ngựa, bất quá vô cùng chỉnh tề một chút cũng không lếu loạn."" còn có dấu dấu bánh xe." Tử ảnh ngồi xổm trên mặt đất, cũng chính vì ít có bạn đi lại mà lại dấu vế bánh xe vẫn được bảo đảm hoàn hảo: " xe cộ đi cũng không nhanh, xem vệt to với sâu vậy nên hẳn là Đạt Tịnh, mặc dù sao thì kẻ mà to tới cha bốn trăm cân nặng cũng không nhiều."" Tựa hồ không có dấu vết bị xay buộc." Giả ảnh chau mày: " Là Đạt Tịnh từ nguyện bị mang theo sao? "" trong những thi thể đó cũng không có Đạt Tịnh." Bạch Ngọc Đường khoanh tay ngấc mặt quan sát rừng cây rậm rạp. Là ở trong này xẩy ra biến cố, Đạt Tịnh bị bắt, nằm trong hạ tổng thể bị giết thịt chết." Đúng rồi." Triển Chiêu tự nhiên nhớ ra gì đó, vỗ vỗ Tử ảnh hỏi: "Vừa nãy tên giữ manh cơ có nói tới lão nhân đầu bạc, hắn là ai vậy?"Tử ảnh nhíu ngươi ngẩng đầu chú ý Giả ảnh.Giả hình ảnh vẻ phương diện bình tĩnh: " rộng phân nửa là Sầm công công."" Thái giám? " Bạch Ngọc Đường suy nghĩ một chút, nếu vậy diễn tả rất tương xứng ." Sầm... Chính là cái thương hiệu công công bên tín đồ Triệu Tông?" Triển Chiêu thì thầm than, thật là tất cả quan hệ cùng với Triệu Tông?" Lão thái giám đó quỷ khí dày đặc. " Tử ảnh lắc đầu: " Ngày thường hắn chỉ ru rú trong nhà, bởi vì thân phận rất lớn nên bát vương có vẻ như cực kính trọng hắn. Hắn cơ bạn dạng không gặp người, chỉ theo Triệu Tông, Triệu Tông nói gì nghe nấy hay những nói... Không nhận thức được, có ảnh hưởng rất bự với Triệu Tông ngay lập tức từ dịp hắn còn nhỏ."" Vậy sao " Triển Chiêu mỉm cười gượng nhì tiếng: " nói cách khác là nô tài trung tâm, cũng nói theo một cách khác là nô tài có một nhiều loại tâm tư khác lại phải không?"" Hắc hắc, vương vãi gia cũng từng nói vậy. " Tử hình ảnh cười hì hì: "Nhưng nghe nói công tích của hắn hết sức cao."Bạch Ngọc Đường cùng Triển Chiêu lặng ngắt liếc mắt nhìn nhau một cái, phát hiện tại Tử ảnh đối với Triệu Phổ tất cả một loại sùng bái từ trung khu khảm nhưng vẫn đồng ý cho rằng dự đoán của Triệu Phổ những chỉ là tương đối. Cơ hồ toàn tập ảnh vệ số đông như thế, cho nên vì thế mới nói, huynh đệ với nô tài... Không giống nhau." Đạt Tịnh có chức năng đang sinh hoạt trong núi." Bạch Ngọc Đường hỏi Triển Chiêu: " có lẽ rằng phải đi bái phỏng vị đồng mùi hương của ngươi một chút."" Uh " Triển Chiêu sẽ ngồi xổm cạnh một khối thi thể: " Ta nghĩ... Bên cạnh đó ta biết là ai làm ."" nhanh như vậy?!" Tử ảnh cùng Giả ảnh đều kích rượu cồn chạy tới.Triển Chiêu chỉ chỉ cổ mấy khối thi thể: " Toàn thân không tồn tại vết thương, chỉ tất cả vết giảm ở cổ. Mau chuẩn chỉnh ngoan (độc), mục đích đó là giết người, không tồn tại tâm tứ nào khác.""Là ngay cạnh thủ." Bạch Ngọc Đường cũng gật đầu: "Còn là cao thủ."" Chỉ bao gồm một người ra tay, cũng tương tự như ngươi thuận tay trái, dùng đao." Triển Chiêu ngửng mặt nhìn Bạch Ngọc Đường: " Tuỳ tùng của Đạt Tịnh gần như là cao thủ, trong trần thế người có thể trong thời hạn ngắn giết không ít người như vậy rất ít lắm, vả lại còn tồn tại cái này..." Hắn nói xong, từ bên trên một thi thể vơi nhàng mang ra hai phiến lá cây màu đen. Nháng nhìn dường như là lá khô nhưng nhìn kỹ, là bướm _ hai bé bướm có hình dạng đồng nhất lá cây." thô Diệp." Bạch Ngọc Đường kinh ngạc cầm rước hai bé bướm, nhìn một hồi, nhíu mày: " không tốt."Tử ảnh cùng Giả ảnh hai mặt quan sát nhau, hiếu kỳ hỏi: " khô Diệp là ai ?"Triển Chiêu mỉm cười, ôm Cự Khuyết có chút vui sướng khi người gặp họa nói: " mong tìm hắn rất giản đơn nha, hô to bố tiếng 'Bạch Ngọc Đường sinh hoạt đây' hắn sẽ mau chóng lao tới."Tử hình ảnh cùng Giả ảnh kinh ngạc há khổng lồ miệng: " tất cả ý gì? "Triển Chiêu vỗ vỗ Bạch Ngọc Đường: " tên kia đang lâu ko xuất hiện, có lẽ là đâm vào thâm tô cùng cốc nào đó tu luyện. Từ bây giờ chui ra tựa hồ võ thuật lại tân tiến ."Tử ảnh cùng Giả hình ảnh sốt ruột: " hai ngươi chớ thừa nước đục thả câu được không, là ai vậy?!"" thô Diệp là sát thủ rất danh tiếng trên giang hồ." Triển Chiêu giải thích cho hai người một chút: " Cũng không biết là trường đoản cú đâu đến, tuổi thọ thì chắc cũng cỡ bọn chúng ta. Hắn cần sử dụng Khô Diệp đao, đao pháp tinh tuyệt. Tín đồ này vô cảm vô tình, vô nguyên tắc, chỉ đem tiền rồi giết tín đồ thôi. Hơn nữa giết số đông là cao thủ, trước đó chưa từng thất bại, chỉ trừ một người."Tử ảnh cùng Giả hình ảnh theo bản năng chú ý Bạch Ngọc Đường.Triển Chiêu chỉ chỉ: " Đúng đó, kẻ khiến hắn thua thảm thảm hại chính là con chuột trắng này."Bạch Ngọc Đường nhíu mày nhìn chằm thô Diệp : "Hắn không giống những sát thủ khác, thông thường người giết người vì nghề sau khi giết bạn đều tận lực không vướng lại dấu vết. Duy độc hắn, mỗi lần đều giữ lại mấy phiến khô diệp (bướm nha ko bắt buộc lá đâu) có tác dụng dấu hiệu."" Giang hồ nước từng tất cả một đoạn thời hạn vừa nghe đến Khô Diệp vẫn sợ mất mật." Triển Chiêu cười cợt nói: " bố năm trước, lúc những ngươi còn sẽ đánh giặc hắn cơ hồ lật tung tổng thể giang hồ. Không chỉ có thế người này có một tật xấu kia là trước khi hắn giết bạn nào sẽ vứt một phiến khô diệp cạnh gối kẻ bị giết, vài ngày sau mới đi giết."" Hơ, này còn chưa hẳn là hù dọa sao?" Giả ảnh khó hiểu: "Nhưng nếu rất có thể bỏ thô diệp cạnh gối sao ko trực tiếp giết luôn?"" có lẽ rằng hắn cảm giác làm vậy ko ý nghĩa, hắn xem giết thịt chóc như một trò chơi." Triển Chiêu chọt Bạch Ngọc Đường: " Lần đó bạn hắn ý muốn giết trong khi không đề xuất ngươi , đúng không?"" Đúng vậy " Bạch Ngọc Đường gật đầu: " Là đại ca ta. Đại ca vì chuyện Hà Bang đã xảy ra xung đột nhiên với vài bang phái, đối thủ tức giận xác định giá cao thuê khô Diệp giết huynh ấy." Bạch Ngọc Đường điềm nhiên nói: " Lần đó ta ko ở Hãm ko Đảo, nhận thấy tin của nhị ca nói đại ca bị khô nứt Diệp theo dõi, doạ đến Đại tẩu."Tử hình ảnh cùng Giả hình ảnh trao thay đổi ánh mắt, trưởng tẩu như bà mẹ tiểu thúc là con... Bạch Ngọc Đường đồ vật gi cũng có thể nhịn nhưng nhất định không tiện lợi tha vật dụng kẻ nào bắt nạt đến đại tẩu hắn." Rồi sao nữa ?" Tử hình ảnh cảm thấy hứng thú hỏi." sau đó ta về bên Hãm không Đảo , cơ hội Khô Diệp lại cho thì bị ta bắt được, vậy thôi." Bạch Ngọc Đường nhún vai: "Người này siêu xấu tính, y như chó điên, tiến công như thể không muốn sống. Ta cảm thấy lúc nhỏ của hắn không hẳn trải qua huấn luyện chưa hẳn cho con fan thì cũng đó là nếm qua không ít khổ. Ta không giết hắn, tiếp đến hắn mai danh ẩn tích. Thuở đầu còn một nhì lần mang lại tìm ta luận võ, sau lại trọn vẹn biến mất.""Vậy là hắn cũng tham gia chuyện bắt cóc Đạt Tịnh? " Giả hình ảnh vò đầu: "Cũng đúng, trường hợp là sát thủ, người nào cũng có thể thuê.""Khô Diệp không đối chọi giản, trước đôi mắt trừ vứt ta, Triển Chiêu, Triệu Phổ... Chắc hẳn rằng còn gồm vài người bọn Âu Dương, những người dân khác ko phải địch thủ của hắn."Tử hình ảnh cùng Giả hình ảnh liếc mắt nhìn nhau, ý Bạch Ngọc Đường là..." Kẻ này giết bạn không chớp mắt không dừng lại ở đó xem giết người làm thú vui, nếu địch thủ có hắn hỗ trợ, chỉ sợ họ đã chọc mang lại phiền toái khủng rồi." Nói xong, hắn chú ý cánh sum sê phía sau: " xem ra người bí ẩn này lai định kỳ không nhỏ."-

Thể loại: Đam mỹ, người cùng cơ quan văn, cổ trang, duy nhất công tốt nhất thụ, thanh thủy văn…

Biên dịch: QT 

Edit : ta nàh

Beta : đã túm được nàng Trangki

ta làm vị máu “điên” + “ghiền” là thiết yếu chứ không muốn làm mích lòng ai cả. Ta có tác dụng “phi lợi nhuận”và chưa xin phép bản quyền từ tác giả *khóc* nên tất cả gì đừng ai đưa đi đâu nha. Thanks

p/s: bên Yuyin làm cho 5 tập đầu rùi yêu cầu ta có tác dụng lun tập 6 nha. Công ty íu vì ta hóng hok nổi thui