I. TA LÀ GỐC MỌI TẠO TÁC TRÊN THẾ GIAN

Xét cùng tột thì tất cả con người sống ở trần thế là sống do cái gì? Có fan nói sinh sống vì phụ thân mẹ, sống vì con cái, sống vày sự nghiệp, sống bởi xã hội, nước nhà v.v…, các cái đều phải sở hữu vì v.v… hết. Dẫu vậy nếu xét mang đến kỹ thì đều vị cái Ta, tức là từ loại Ta này mà lại nhân ra tất cả, nếu quanh đó cái Ta thì còn loại gì, quý khách kiểm test xem.

Bạn đang xem: Nếu tôi lỡ làm ai đau khổ

Ngay lúc mới ra đời là họ đã mang nó theo rồi, với trong suốt cuộc đời không dịp nào vắng mặt. Tất cả ta mới tất cả thương yêu, tất cả ghét bỏ, có hơn bao gồm thua, đã có được có mất, fan nào thuận cùng với ta thì ta thương, còn ko thuận thì ghét. Nếu không tồn tại ta thì mang ai để mà hơn thua, mang ai và để được mất? tất cả mọi cuộc đời ở bên trên đời này tự khổ đau cho tới hạnh phúc của trần thế cũng đều từ cái ta nhưng ra. Ai đau khổ? thiết yếu ta đau khổ. Ai hạnh phúc? Cũng ta hạnh phúc, đâu gồm ngoài loại ta này.

Quý vị sinh hoạt, thao tác làm việc thì cũng ta làm, rồi ngủ cũng ta nghỉ, ta ăn, ta mặc, và vui buồn, giận ghét gì rồi cũng từ chiếc ta đó hết. Cho tới ngủ cũng chính là ta ngủ, thức cũng chính là ta thức, thấy nghe cũng chính là ta thấy nghe. Vậy nên cái ta này nó theo bản thân suốt đời, không gần như đời này ngoài ra mãi về sau nữa, cho đến chứng A-la-hán bắt đầu hết, còn chưa triệu chứng A-la-hán là nó vẫn còn theo hoài. Tức là chứng A-la-hán mới hết sanh tử, hết sanh tử new hết loại ta, còn ta là còn đi trong sanh tử.

Quý vị thấy sợ chưa! Nó theo gần kề mình hoài như vậy. Ví như xét ngược quay lại từ ban đầu khi họ có một niệm bất giác đi vào trong cuộc luân hồi sinh tử, là xuất hiện cái ta này tương đối đầy đủ vắng. Vì vậy tìm khắp vị trí cõi ta-bà này sẽ không có chỗ nào là không tồn tại nó, có tác dụng điên đảo tất cả chúng sanh là cũng vày cái ta. Nếu không tồn tại nó thì không tồn tại ta-bà, tất cả đều thành cõi Phật. Có bài bác thơ:

Ta ơi là ta,Mi nơi đâu ra,Mà có tác dụng điên đảo,Khắp cõi ta-bà.

Một mình nó nhưng làm điên hòn đảo hết cõi ta-bà, nó nguy nan như vậy mà toàn bộ chúng sanh hầu như mê lầm theo rồi sống trong tầm vây của nó. Ai ai cũng đều lệ thuộc vào nó.

Trong tởm Viên Giác, Phật dạy: "Này thiện phái mạnh tử! tất cả chúng sinh từ vô thủy mang đến nay, vọng tưởng chấp tất cả ngã, nhân, bọn chúng sanh, thọ giả. Nhận tư thứ điên hòn đảo làm vấp ngã thể thật, vì đây ngay lập tức sanh nhị cảnh yêu, ghét. Nhị vọng nương nhau mà lại sanh ra vọng nghiệp đạo, vì bao gồm vọng nghiệp phải vọng thấy lưu giữ chuyển, còn tín đồ chán sự lưu chuyển lại vọng thấy niết-bàn. Vì đây không thể vào được tánh giác thanh tịnh, chẳng nên tánh giác phòng cản không cho mọi bạn vào".

Trong khiếp Viên Giác, Phật bảo là tất cả chúng sinh từ vô thủy mang đến nay, vọng tưởng chấp gồm ngã, nhân, chúng sanh, lâu giả…, nói mang lại gọn là chấp ngã, chấp có cái ta này buộc phải mới bao gồm mình tất cả người, từ kia nhận tư thứ điên hòn đảo làm xẻ thể thật của bản thân mình mới sinh ra có yêu tất cả ghét hơn thua. Do tất cả yêu bao gồm ghét bắt đầu tạo nghiệp, mà chế tác nghiệp cũng là vọng nghiệp từ kia mới có vọng lưu đưa trong sinh tử, do gồm lưu chuyển cần mới mong Niết-bàn, do đó một vòng lẩn quất trong hư vọng!

Do đó họ không thể vào được tánh giác thanh tịnh của mình, chứ không phải tánh giác phòng cản quán triệt mình vào. Hiểu kỹ như vậy thì mới thấy từ loại chấp ta, chấp bửa mê lầm điên đảo mà dẫn bản thân đi vào luân hồi sanh tử, chịu biết bao khổ đau. Thành ra tất cả con người chúng ta sống trong trần gian này hoặc khổ, hoặc vui đều phía bên trong cái ta hết, tức là do chấp loại ta mà có ra.

Thiền sư Bạch Ẩn cũng dạy: "Đâu là nơi bắt đầu gốc sanh tử? Đó là thời khắc vô minh xâm chiếm tâm ta qua vô lượng kiếp. Nó tiến hóa qua các tầng trời và địa ngục, qua cõi ngũ trược ác cầm cố và tịnh độ. Cũng chính vì có tía nẻo dữ và sáu đường là do động lực của gốc gốc sanh tử". Tức là từ vô minh dẫn họ đi trong sanh tử luân hồi, rồi qua các tầng trời, địa ngục, những cõi ngạ quỷ, súc sanh v.v… cũng từ này mà đưa đi.

"Tuy như thế, nó chỉ nên mộng huyễn, là vọng tưởng điên hòn đảo chứ không tồn tại thật. Nhưng này lại khóa cứng đại sự kiến tánh hữu hiệu hơn cả đội ngũ trăm nghìn quân ma, đôi khi nó được gọi là vọng tưởng, là nơi bắt đầu gốc sinh tử. Gồm khi lại với tên là phiền não, hay những ma chướng, nó chỉ là 1 nhưng mang những thứ tên. Nhưng khi chứng kiến tận mắt xét kỹ thì ông đã thấy tầm thường quy đó chỉ là một trong những ý niệm cho rằng "cái ta là thật". Bởi vì kiến chấp này mà có cái ngã, rồi tất cả sanh cùng tử, bao gồm Niết-bàn, bao gồm phiền não, giác ngộ. Đó là vì sao trong ghê nói: "Tâm sanh các pháp sanh, chổ chính giữa diệt những pháp diệt"."

Đây Thiền sư Bạch Ẩn cũng nói rõ, sở dĩ bao gồm sanh tử, luân hồi, luẩn quẩn đi đây đi kia là vì nhiều nhân duyên, nói có khá nhiều thứ tên. Nhưng chung quy là vì ý niệm chấp ngã mà ra, tức cho rằng "cái ta này là thật", từ này mà có ra mọi thứ. Vì chưng chấp gồm cái ta này thật, là nơi bắt đầu gốc của tất cả sanh tử luân hồi, cũng tương tự phiền não xuất xắc là an vui hạnh phúc, cho tới giải thoát Niết-bàn cũng từ bỏ đó. Nếu người chưa thật bệnh đến địa điểm vô sanh, tuyệt là chưa thật hội chứng quả A-la-hán thì chạy đi đâu cũng không khỏi, nó bao vây kín hết. Nhưng bọn họ được duyên lành học Phật là đã bao gồm hé được lối ra, thấy vị trí sáng, sẽ là nhờ Phật chỉ dạy, là duyên lành hi hữu cần biết trân trọng.

II. TA LÀ GÌ?

Chúng ta phải nắm rõ điều này để biết cách chuyển hóa khổ đau. Mẫu ta là gì cơ mà nó có tác dụng điên hòn đảo cả núm gian? Tìm quay lại xem mẫu ta tạo rối đẩy đà như vậy, rốt ráo là gì? Song, nếu gồm là gì thì chẳng yêu cầu là ta thật, nhưng nó là chiếc ta sản phẩm công nghệ hai, thứ cha rồi; còn nếu đó là ta rồi sao còn là một gì nữa? Nhưng ngày này đa số họ sống thì thích gồm ta là gì, nếu ta không là gì thì không chịu. Hoặc ta là bác sĩ, ta là kỹ sư, ta là ông thầy, ta là cô giáo, ta là cha, ta là mẹ, phải tất cả ta là gì new được. Tuy vậy nếu tất cả ta là gì thì chưa phải thật, gồm là gì là tất cả khổ đau, nên hiểu rõ điều đó!

Chính đây vẫn nói lên sự mê lầm xưa nay của chúng ta, bởi vì mê lầm không phiêu lưu lẽ thật đề xuất mới chấp do vậy điên đảo. Nói ta nhưng mà lại không biết sự thật nó là chiếc gì, đã cho thấy không được rõ. Quý khách kiểm lại xem, chiếc mà mọi người nhận là ta thì nó là gì? Nó chỉ là cái ta khái niệm, chiếc ta quy ước thôi chứ nó không tồn tại thật, bảo đã cho thấy thì chỉ không được. Thí dụ quý vị chỉ thân tứ đại này là ta, được không? Ở đây nhiều số ai ai cũng nói thân này là mình, tuy nhiên mà thật là bản thân không? Nó vày bốn đại hòa hợp, tức là đất nước gió lửa kết hợp thành, trường hợp nhìn theo như hình tướng thô thì nó là da thịt, gân xương, ngày tiết huyết trong đó hợp thành, thì cái gì là bản thân trong đó? khách hàng kiểm xem bản thân là da, là thịt, hay là gân xương, không tồn tại gì đã cho thấy được hết. Loại thân này ví như xét thêm thì nó gồm bao gồm tướng vẫn thấy, hoặc nam, hoặc nữ, hoặc cao, hoặc thấp, hoặc trắng, hoặc đen v.v… đó là tướng bên ngoài và còn huyết mủ, ruột gan v.v… thân thể mặt trong.

Tức là tất cả tướng mặt ngoài, rồi có thân thể phía bên trong nữa, xét tìm kiếm cả nhì không thấy loại nào là ta thiệt hết. Bản thân là những cái ruột gan, tim phổi lòng thòng trong những số đó hay sao? vì thế Phật dạy cần được quán kỹ thân vào thân là để cho mình thấy rõ lẽ thật của nó, để không biến thành tướng bên ngoài lừa. Tướng bên phía ngoài này điện thoại tư vấn là tướng ngụy trang chứ không hẳn thật, nó còn có tướng bên trong nữa. Hơn nữa quý vị kiểm lại coi, khi mình new thọ thai, thì cái ta mấy chục cam kết lô này nó vẫn chưa có, hiện thời nó bắt đầu có, vậy thì nó tự đâu mà có? vì vậy thân này là cái nó mới mượn ráp lại sau này, chứ nếu như thật bao gồm là phải có từ đầu.

Rồi trong khoảng giữa đang xuất hiện đây cũng luôn luôn luôn đổi thay đổi, ko đứng giới hạn một chỗ. Chúng ta đang ngồi trên đây thì nó tất cả dừng vị trí này không, hay nó đang có tác dụng gì? Mấy tín đồ trẻ thì nó đang chuyển biến để thành già, còn già thì nó cũng đang chuyển biến để thành thây ma ra phía bên ngoài nghĩa địa, con đường nó đi là như vậy. Vậy thì cái gì là ta trong đó? cho nên rốt ráo thực chất của nó là vật yêu cầu vứt quăng quật đi ra ngoài nghĩa địa. Bởi vậy nếu chấp nó là ta, thì bởi vậy ta là vật yêu cầu bị vứt loại bỏ đi hay sao, đó là cái lầm của toàn bộ con fan chúng ta.

Rồi chấp chổ chính giữa này là ta, thì tâm bây chừ của mình cũng luôn luôn biến đổi, ko đứng ngừng một chỗ. Khi cân nhắc điều này, khi để ý đến việc khác, thời điểm buồn, lúc vui biến hóa luôn. Một ngày họ suy nghĩ về chừng bao nhiêu việc? rất có thể là hàng chục ngàn thứ, vậy thì loại nào là mình? Nếu thời gian vui là mình thì lúc bi lụy là ai? Vậy mình bao nhiêu thứ. Bản thân vui, bản thân buồn, mình giận, mình ghét đủ thứ mình trong những số ấy hết. Cái này hệt như tuồng cải lương, cơ hội lên đóng tuồng này cơ hội lên đóng tuồng kia, nếu tháo tất cả mặt nạ đó ra thì còn chiếc gì? tìm đâu thấy cái mình thật. Hiểu kỹ như vậy thì mới thấy, đó là điều lầm lẫn của bọn chúng ta bấy lâu mà không giỏi biết.

Đức Phật từng dạy: "Các Tỳ-kheo, hãy quán đến kỹ dòng sắc này chưa hẳn là ta, không phải của ta, thọ tưởng hành thức cũng vậy. Cho tới mắt, tai, mũi, lưỡi, sắc, thanh, hương, vị, xúc cũng không phải ta, chưa phải của ta. Cho đến nhãn, thức, giới cũng vậy." tức là những loại từ thân tướng tính đến thọ, tưởng, hành, thức là phần vai trung phong của mình; rồi mắt, tai, mũi, lưỡi cũng chưa phải là mình. Cũng vậy, sắc, thanh, hương, vị mặt ngoài, tìm kỹ không có cái gì thật là của bản thân mình hết, nó chỉ là một trong nhóm nhân duyên hòa hợp trong thời điểm tạm thời hiện gồm thôi. Nói theo danh từ bây giờ thì thân mình đó là một tổ hợp, theo đơn vị Phật gọi là tổ hợp năm uẩn, còn nếu quan sát theo chiều công nghệ thì đó là tổ hợp các tế bào chung lại. Vào là domain authority thịt, gân xương, tim phổi, một đội nhóm hợp tạm điện thoại tư vấn là thân của mình. Ví như trong tổ hợp đó mà chia ra thì hết còn là một thân của mình. Nhưng bởi vì vì mê lầm, ko rõ biết con bạn này là tổng hợp đang trợ thì mượn, tạm bợ sống với nó trong lúc nó còn vẫn kết phù hợp với nhau, khi tổ hợp đó nó hết ký kết hợp đồng nữa thì đưa ra bên ngoài nghĩa địa. Phụ thuộc vào hợp đồng đã ký của mỗi cá nhân hoặc ngắn hạn, hoặc nhiều năm hạn, bạn thì ký hợp đồng 10 năm, 20 năm, 60 - 70 năm, hoặc 80 - 90 năm. Hết thích hợp đồng thì thân này chảy rã. Bọn họ phải phiêu lưu lẽ thật này để ở đầu cuối mới thấy chiếc mà mình chỉ ra rằng mình, chấp là bản thân thì nó không có thật, chỉ vì chưng mê nhưng lầm chấp, vọng chấp vậy thôi.

Có một bà lão mập tuổi đi cho Thiền viện của một Thiền sư Thái Lan, thưa: "Bạch thầy! bé già mập tuổi rồi mà cũng ở cực kỳ xa, cho đây không tồn tại thời gian sinh sống lâu được. Xin thầy thuyết cho con 1 thời pháp ngắn, gọn gàng để bé ứng dụng sống cho tuổi già ngay sát ngày đi này". Thiền sư nói: "Này bà lão, bà hãy nghe kỹ! vào đây không ai cả, không người nào già, không một ai trẻ, không người nào sanh, không người nào tử, không người nào tới ai lui gì hết, nó chỉ là vậy thôi". Thiền sư sẽ chỉ lẽ thiệt là không có cái ta thật, nếu bà về cố gắng thường quán chiếu nắm rõ như vậy, thì bảo đảm bà đang sống an vui, ngày bà ra đi được vơi nhàng.

Ngài nói vào đây không người nào hết, không người nào già, không có bất kì ai trẻ, cũng không người nào tới, không người nào lui, không một ai sanh, không có ai tử gì hết, nó chỉ là tổng hợp thôi chứ gì! nếu khi gần ra đi mà quý vị lưu giữ kỹ vì thế thì đảm bảo ra đi nhẹ nhàng, nhớ lại trong đây không có bất kì ai đi hết, chỉ là tổng hợp này chảy thôi. Nhờ vào vậy bọn họ không dính chấp vào nó, buông nó rồi đi nhẹ, tức là chết dịu nhàng. Còn chúng ta nghĩ nó là mình, là tôi khi lỡ vứt nó đi thì tiếc không đủ can đảm bỏ cứ cố gắng hoài, mà vắt hoài thì khó khăn chết. Ngài dạy đơn giản và dễ dàng nhưng chí lý. Cho nên chúng ta học Phật thì cũng đề nghị khéo biết, vắt vững ý nghĩa sâu sắc chân thiệt đó nhằm ứng dụng.

III. GIẢI TRỪ BẢN NGÃ – bé ĐƯỜNG CHÂN HẠNH PHÚC

Biết rõ đó là chỗ mê lầm điên đảo, ao ước được hạnh phúc sống động thì yêu cầu giải trừ mê lầm này. Đó là gốc của an vui của hạnh phúc, ngược lại mê nó là nơi bắt đầu của khổ đau. Có ông tăng Pháp Đạt tụng khiếp Pháp Hoa 3000 bộ, nghe tiếng Lục Tổ cần đến thưa hỏi. Cơ mà khi lễ Lục Tổ cơ mà lễ dối, đầu không gần cạnh đất, tức là chưa tin lắm. Lục Tổ mới quở: "Lễ vốn bẻ cờ mạn, sao đầu không cạnh bên đất, có ta tội liền sanh, không ta phước vô kể".

Bởi ông tăng Pháp Đạt cho rằng ông tụng kinh Pháp Hoa cho tới 3000 cỗ là công đức khôn cùng lớn, Lục Tổ không chắc bằng mình cần lễ mà chưa có nể lắm. Quý vị nghĩ tụng Pháp Hoa mà 3000 bộ thì tụng chừng bao lâu, chừng bao nhiêu năm? tuy vậy Lục Tổ biết, Ngài nói, nếu như ông tụng kinh mà hơn nữa chấp vào kinh, thì đó không có phước nhiều. "Có ta thì tội tức tốc sanh, còn không ta thì phước vô kể." có nghĩa là làm nhưng mà quên loại ta thì mới có thể có phước lớn, còn làm mà chấp vào chiếc ta thì phước sẽ ảnh hưởng tổn bớt. Đây cũng là kinh nghiệm để chúng ta học, mình thao tác tốt, vấn đề lành, tụng gớm là có phước tuy nhiên nếu chấp vào đó, có nghĩa là "sanh cái ta" thì đã tổn bớt phước. Thấy mình tụng tởm nhiều, bao gồm công đức phệ rồi chấp vào đó khinh fan khác thì vẫn tổn phước, phải nói "ở đâu bao gồm ta là sinh sống đó có đau khổ" là vậy.

Cuộc sống hàng ngày của họ cũng vậy, lưu giữ hễ ở đâu có sanh cái ta là có buồn bã theo đó. Đi miếu mà sanh chiếc ta đi chùa cũng có thể có khổ, chứ không hẳn là không tồn tại khổ. Ví dụ như bạn đi miếu nhiều bắt buộc thấy mình là người lâu năm còn tín đồ kia bắt đầu đi chùa, vày có phân loại thì sẽ có khổ theo đó. Giả dụ lỡ để bạn đi chùa lâu năm đứng sau người mới đi miếu thì các vị bi lụy liền, thì có khổ theo ngay. Rồi đi nghe pháp mà lại sanh mẫu ta đi nghe pháp, thì ai ngăn quán triệt đi cũng khổ, hay là sanh loại tôi đi nghe pháp, ý muốn vào nghe pháp mà giảng mặt đường hết vị trí ngồi, vừa tìm được chỗ, mới ngồi xuống thì gồm ai cho tới giành cần cũng khổ nữa. Do đó hễ chỗ nào có ta là ở đó bao gồm khổ.

Đi có tác dụng từ thiện cũng vậy. Làm từ thiện cha thí là tốt rồi, mà nếu gồm sanh dòng ta thì khổ. Có tác dụng từ thiện là mình gồm lòng tốt, đem của cải đến chia sẻ cho người, nhưng cho người rồi ít hôm chạm mặt lại mà người đó ngó lơ không kính chào hỏi, chần chừ ơn gì hết, thì cũng khổ nữa. Phát âm như vậy thì mới có thể thấy cái ta nó khôn cùng nguy hiểm, hễ chỗ nào có sanh chiếc ta là nghỉ ngơi đó có khổ theo. Bên cạnh đời bao gồm cái ta là kỹ sư, là chưng sĩ nào đấy thì có những chiếc khổ theo đó, cho nên họ phải cẩn thận.

Xưa có vị lãnh chúa tu học đạo cơ mà tập khí thế gian còn nhiều, ông rất ngưỡng mộ hoa cúc. Vì chưng vậy trong sân vườn của ông trồng toàn là hoa cúc, và ông để tương đối nhiều thời gian để chuyên sóc, ông đối với hoa cúc còn thân hơn hết thê thiếp của mình. đa số người giúp bài toán trong công ty khi lỡ có tác dụng gãy một bông hoa là bị vạc nặng, và cứ bị vạc hoài. Một hôm, tất cả một gia nhân rủi làm cho gãy một hoa cúc, ông giận quá tống giam chàng trai này. Anh này căm uất quá, định mổ ruột theo truyền thống lịch sử của võ sĩ đạo. bên Nhật có truyền thống lâu đời võ sĩ đạo không chịu đựng nhục thà là mổ bụng chết, anh này cũng vậy định mổ ruột chết chứ không chịu nhục như thế.

Khi ấy, Thiền sư Tiên Nhai vô tình nghe được bắt đầu gọi anh cho can ngăn, với Sư tìm biện pháp ngăn trừ tận gốc, để từ phía trên về sau không còn người không giống bị ngôi trường hợp bởi vậy nữa.

Bấy giờ, hoa cúc trong sân vườn lãnh chúa đã nở rộ, Thiền sư lén vào trong sân vườn lãnh chúa, sử dụng liềm giảm trụi không còn hoa cúc không nhằm một bông nào. Vị lãnh chúa trong nhà nghe tiếng động, ông cố kiếm chạy ra vườn, chạm mặt ngay Thiền sư Tiên Nhai, hỏi sao Sư làm cho như vậy? Thiền sư bình tâm đáp: "Ngay cả một mớ cỏ đần độn này sau cùng cũng vươn lên là giai cấp, nếu như như nó không bị cắt đứt đi, buộc phải tôi giảm đứt nó". có nghĩa là Sư nói hoa cúc hệt như mớ cỏ dại, tuy nhiên cỏ ngu này nếu không xẩy ra cắt đi thì nó cũng biến giai cấp. Hễ ai chạm đến nó là bị phạt, hoa cúc cũng là một cây cối chứ tất cả gì đâu, mà lại trở thành kẻ thống trị như thế!

Nghe Sư nói, vị lãnh chúa thức tỉnh, ông nhận biết lỗi lầm của chính mình nên trường đoản cú đó không hề trồng hoa cúc nữa. Đó là bài học cho bọn họ cần học. Để thấy, mặc dù trồng cúc nhưng sanh mẫu ta vào kia thì có khổ đi theo, va tới hoa cúc là đụng tới ta. Fan ta va tới hoa cúc thôi chứ không tồn tại dính dáng vẻ gì mang lại mình, nhưng lại mình thấy khổ. Khách hàng thấy ở trong nhà nhiều lúc mình trồng hoa, xuất xắc trồng cây kiểng để trang điểm mang lại nhà cửa đẹp đẽ thì tốt, cơ mà mà sanh cái ta vào thì sở hữu theo phần đông khổ đau trong đó. Ai đi qua đụng vào là ko chịu, đôi lúc con mẫu trong nhà lỡ có tác dụng đổ thì khổ, đôi khi còn la mắng, bởi vậy quý hoa hơn cả con người.

Câu chuyện này là bài học cho bọn họ học và biết khi thao tác làm việc gì mà giảm sanh dòng ta vào trong các số đó thì sẽ giảm khổ. Ở đây tất cả bọn họ còn phàm phu hết, thì người nào cũng còn cái ngã, cái ta, nhưng gồm học đạo thì biết giảm sút giúp mình sút khổ, còn không giảm bớt thì khổ y nguyên. Đó là tinh thần của tín đồ học đạo, cần được hiểu kỹ để biết phương pháp ứng dụng cho cuộc sống bớt vướng mắc, sẽ bớt khổ còn tạo nên không khí an vui, hài hòa.

Có gần như chuyện xảy ra thấy không đáng gì, nhưng do mê lầm của con bạn mà tạo thành khổ cực cho mình, đến người. Thí dụ khách hàng sắm cái xe bắt đầu mà ai đi ngang đụng vào là thấy khổ liền, vì sanh mẫu ta trong đó, rõ ràng như vậy.

Như câu chuyện quý thầy hay nói là, hai mái ấm gia đình họ Trương, chúng ta Lý. Gia đình chúng ta Lý sống hài hòa vui vẻ, còn mái ấm gia đình họ Trương cứ lục đục gây nhau. Buộc phải ông bọn họ Trương new sang hỏi thăm gia đình họ Lý sao các bạn vui vẻ thấy thích, có bí quyết gì anh chỉ đến tôi. Bọn họ Lý đáp: "Gia đình của tớ được như thế này do vì người nào cũng là người xấu hết, còn gia đình của anh chắc ai cũng là người xuất sắc nên bắt đầu như vậy". Anh bọn họ Trương ngạc nhiên nói: "Người tốt tại sao lục đục hoài, còn mái ấm gia đình anh fan xấu lý do thấy sinh sống an vui quá?". Anh họ giải thích thích: "Thí dụ mái ấm gia đình của tôi bao gồm ai kia lỡ để cái ly, cái tách bóc ở ngay sát mé bàn, có tín đồ khác đi ngang qua lỡ vô ý có tác dụng rớt bể, thì người làm bể liền xin lỗi. Bạn để mẫu ly này cũng liền nhấn lỗi vị sơ ý để mẫu ly ngay gần mé bàn". Vậy là xong, người nào cũng vui vẻ, ai cũng thấp bản thân quên sút cái ngã đề nghị vui vẻ hết. "Còn gia đình anh nếu vì thế chắc ngay thức thì la lối đổ thừa rồi cãi với nhau bởi thế bất hòa, ngay tắp lự sanh ai oán khổ". Vị vì ai cũng đều chấp mình đúng, không chịu đựng nhường nhau thành lục đục hoài chứ có gì đâu, thấy mẫu ta này là đặc biệt thành ra bất hòa thôi. Còn mái ấm gia đình của tôi ai cũng chịu mình là xấu hết, thiết yếu xấu đó mà thành tốt. Đây cũng là kinh nghiệm tay nghề để chúng ta học trong cuộc sống. Sinh sống trong gia đình chúng ta cứ dấn cái giỏi về mình thì cái xấu làm cho ai, như vậy làm sao sống vui được. Còn đây, mình sẵn sàng nhận mẫu xấu để cái tốt cho người thì sẽ vui, này cũng là tại sao để chúng ta giảm bớt chấp ngã, sút cái ta thì sẽ giảm khổ, sống hợp lý an vui với nhau. Đó là yếu đuối chỉ để họ sống được an vui hạnh phúc.

Trong ghê Pháp Hoa, phẩm Phổ Môn nói rằng: "Khi ai đi biển gặp mặt gió dữ thổi thuyền bè phiêu bạt vào nước quỷ La-sát, lúc đó niệm danh hiệu Bồ-tát Quán thế Âm thì sẽ tiến hành qua khỏi". Tướng công Vu Địch dẫn lời này cho hỏi Thiền sư Đạo Thông: "Thế làm sao là gió dữ thổi thuyền bè cảm giác vào nước quỷ La-sát?".

Thiền sư Đạo Thông đáp: "Gã Vu Địch này! Ông hỏi chuyện đó có tác dụng gì?". Ông này nghe nói trường đoản cú ái đỏ khía cạnh lên, lộ nhan sắc giận. Thiền sư Đạo Thông mới chỉ: "Chính đó là gió dữ thổi lưu lạc vào nước quỷ La-sát". Ngay kia ông có tỉnh.

Sư nói "Gã Vu Địch này! Ông hỏi chuyện đó có tác dụng gì?" đề nghị ông đụng tự ái. Từ bỏ ái bởi vì chạm tới chiếc ta, ông new lộ sắc đẹp giận. Sư ngay tức thì nói: "Chính sẽ là gió dữ thổi vào nước quỷ La-sát". Để thấy rằng vì thấy tất cả ta, tất cả sanh dòng ta phải đụng nó là nổi sân, nổi sân thì bị thổi vào nước quỷ La-sát, có nghĩa là chỗ nguy hiểm, nơi đau khổ. Còn người giải trừ mẫu ngã, quên té đi thì sẽ nhẹ nhàng, nhưng nhẹ nhàng có nghĩa là vào nước Phật, là qua khỏi tai ách.

Nhưng chúng ta nhớ kỹ là, trừ cái lầm mê chấp, chứ chưa hẳn là thật bao gồm cái xẻ để bản thân trừ. Đừng nghe nói phá chấp té là lo trừ mẫu ngã, nhưng trừ là trừ cái điên đảo, dòng chấp đó, hotline là cái tình chấp mê lầm, chứ chưa phải lo kiếm cái bổ để trừ, hoặc là hủy diệt thân này coi như đó là trừ. Chưa phải như vậy. Loại thân này là tứ đại, nó là non sông gió lửa, nó là da thịt, gân xương, nó đâu bao gồm lỗi lầm gì. Tội ác là do anh chàng chấp sinh hoạt trong này, chứ còn nó đâu có lỗi gì mà hủy nó, cho nên vì vậy trừ là trừ cái tình chấp thôi.

Các bậc Thánh nhân cũng mang mẫu thân này đi làm việc Phật sự, nhưng các Ngài ko lầm chấp nó, yêu cầu tự tại đâu bao gồm khổ. Còn họ cũng có nó rồi lầm chấp mới khổ, cho nên lỗi không phải nó mà lại lỗi ở chàng trai lầm chấp này, trừ là trừ mẫu tình chấp đó. Phiêu lưu như vậy mới hiểu được ý nghĩa sâu sắc rồi cởi mở tiến tu thì sẽ sút nặng nề, đó cũng là bí quyết để họ đặt bớt gánh nặng xuống, được nhẹ nhàng, là giảm khổ.

Cho nên chúng ta tu hành nói mang đến nhiều, chứ đặc biệt quan trọng là khéo biết đặt bớt những trọng trách xuống, chứ không cần gì hết. Thí dụ người ra đi gánh một nhiệm vụ chừng 30 ký, càng đi xa trời nắng và nóng đổ các giọt mồ hôi mệt mỏi, giờ ước ao cho sút nhọc, giảm mệt thì phải đặt gánh xuống nghỉ. Còn không chịu đặt xuống nhưng cứ gánh đi hoài, càng ráng thì sẽ càng nặng thêm. Ban đầu 30 cam kết mà dịp mệt rồi gánh đi thì thấy thành 40 ký, nhưng mà đi một dịp mệt nữa thì thấy thành 50 ký, đi hoài tới chừng mệt mỏi quá mong muốn lếch, còn để xuống thì thấy dìu dịu liền.

Cũng vậy, khi biết đó là những gánh nặng mang đau khổ vào mình, khéo đặt nó xuống thì đã nhẹ nhàng bớt khổ, an vui. Vì vậy, trên tuyến đường học đạo họ nên khéo biết giải trừ sút cái ta này, đó là nói chung; còn trường hợp ai giỏi hơn tiến thêm một bước nữa, sâu rộng là nhận biết trong lỗi dối này còn có cái chân thật thì càng hay. Có nghĩa là trong cái ngã hư dối nhận biết cái ta chân thật, sống trở về cái ta đó thì đang vượt khỏi khổ đau đi sâu vào trong đạo.

Vua trần Thái Tông có bài bác kệ Nói rộng lớn Về dung nhan Thân:

Vô vị chân nhân làm thịt đỏ au, Hồng hồng trắng trắng chớ lầm nhau.Ai tốt mây cuộn trời trong vắt,Ven trời sương biếc núi một màu.

Vô vị chân nhân có nghĩa là con người sống động không có ngôi vị như thế nào hết, đó là chỉ đến tâm sống động của chủ yếu mình. Con người chân thật đó ở ngay vị trí cục làm thịt đỏ au này, mà lại chớ gồm lầm với mẫu hồng hồng trắng trắng đó. Nó là phát âm biết, là sáng sủa suốt, là linh tri v.v…, chứ không hẳn là mấy viên thịt đỏ đỏ, white trắng đó, đừng có lầm nhận. Mấy cục thịt đỏ đỏ trắng trắng này cuối cùng cũng đi ra phía bên ngoài nghĩa địa.

Rồi nếu khéo biết vạch hết đầy đủ mây mờ lầm chấp vô minh nhằm trời trong vắt, tốt nhất thì đã thấy xuyên suốt núi xanh sương biếc, bầu trời một màu hiện tại tiền, không thể phân biệt tê đây, không còn có gì đậy đậy được. Lẽ thật đã hiện bày trước mắt, đó là tiến lên bước nữa, sống trong cái ta hỏng dối phân biệt cái ta chân thật là càng quý, tiến sâu thêm vào đạo.

Còn nếu không nhận được, họ cũng quên sút cái ta hỏng dối là giảm khổ rồi. Nhưng đặc trưng ở đây là phải khéo quên loại ta hư dối, quên cái ta sanh diệt thì mới sống được với cái ta chân thật không sinh diệt, đó là chỗ đến của tuyến phố giác ngộ. Hiểu kỹ thì sẽ thấy được nơi tu hành, chỗ mang lại của mình. Tức là muốn đi trên con đường an vui niềm hạnh phúc thì yêu cầu khéo biết như vậy, giải trừ sút cái ta, bớt sanh mẫu ta này thì đang nhẹ nhàng.

III. TÓM KẾT

Tất cả nên đừng quên hễ "ở đâu gồm ta là sinh hoạt đó bao gồm đau khổ", lẽ thật này cụ thể từ xưa đến nay, cho tới mãi về sau này. Giải trừ tình chấp ngã thì đó là việc làm cấp bách, chính là tối cần thiết trong cuộc sống nhiều cực khổ này. Trường hợp còn nuôi dưỡng chiếc ta thì đừng rỉ tai hết khổ đau. Hãy lưu giữ kỹ, học tập Phật là học giải trừ phiên bản ngã để lấy đến dứt phiền não khổ đau. Học tập Phật là mang lại chỗ đó, chứ chưa phải học Phật nhằm thêm khổ đau, tích đựng phiền óc thì trái với tuyến đường học Phật, cũng như trái cùng với chánh pháp.

Mỗi người cần được sáng suốt đánh giá và nhận định rõ con phố học Phật để đi đúng. Học tập Phật ko lầm thì bảo đảm càng học tập Phật vẫn càng giảm khổ. Quên mình thì đem ai để khổ, bao gồm mình mới gồm khổ, tức là có tôi khổ; còn ko ta thì có lẽ ai khổ? tín đồ tu đúng thật vậy đảm bảo không lạc đường, mà lại cũng không ai gạt được. Cho nên hạnh phúc chân thực hay đau buồn là sinh hoạt ngay nơi mỗi người, chứ chưa phải tìm đâu khác.

Muốn gồm hạnh phúc sống động thì phải quên sút cái tôi này, còn nếu còn muốn có khổ sở thì duy trì nó mang lại nhiều, bảo vệ khổ mang lại thôi, còn giảm nó thì sẽ giảm khổ, sẽ là lẽ thật. đạo lý được trưng bày cho vớ cả, Phật, Tổ chỉ trực tiếp không bịt giấu ai. Phần còn sót lại là mỗi cá nhân có chịu đựng nhận để thực hành thực tế hay không? nếu khéo ứng dụng thực hành đến đâu thì sẽ được công dụng đến đó, cho nên vì thế quyền đưa ra quyết định là ở chỗ mỗi người.

Mong mỗi cá nhân nắm vững vàng được lý này rồi vận dụng sống thích hợp chánh pháp. Chúc tất cả thật sự sáng sủa suốt ném lên đường đi làm sao cho thật tốt, khiến lúc nào thì cũng thấy chổ chính giữa xuân luôn đến với mình.

Nếu tôi lỡ có tác dụng ai buồn bã , bằng tư tưởng haу bằng hành động …Ɗù trựᴄ tiếp haу là loại gián tiếp
Xin tha sản phẩm ᴄho tôi !Xin tha thứ ᴄho tôi !Xin tha sản phẩm ᴄho tôi !Ϲũng như thế người ơi !Ɲếu ai Đã làm cho tôi âu sầu , bởi tư tưởng haу bằng hành động …Ɗù trựᴄ tiếp haу là gián tiếp
Tôi ѕẽ tha trang bị bao dung,Tôi ѕẽ tha lắp thêm bao dung,Tôi nguуện tha thiết bị bao dung…Điệp khúᴄ :Từ vai trung phong quán ᴄhiếu
Ai ᴄũng ý muốn hạnh phúᴄ quan lạᴄ ,ai ᴄũng ѕợ thống khổ khốn đốn
Xin đừng gâу khổ ᴄho nhau ,хin hãу tha thứ ᴄho nhau , хin đừng gâу khổ cho nhau .Hãу thở ᴄười nhìn ѕâu
Từ vai trung phong quán ᴄhiếu :“Oán… ᴄhẳng lúc nào diệt hết oánϹhỉ ᴄó tình yêu ,ᴄhỉ ᴄó tình thương…Mới diệt hết oán thù !Ϲhỉ ᴄó tình thương new diệt hết ân oán thù …”

Ảnh: Internet

Thẻ:Nhạᴄ Phật giáo

Có thể chúng ta quan tâm


*

*

CHÚ TIỂU HỒN NHIÊN

73CHÚ TIỂU HỒN NHIÊN Lời ᴠà nhạᴄ: TT. Thíᴄh Nhật trường đoản cú Hòa âm: Đứᴄ Luân Biểu diễn: Ban Đạo ᴄa Hòa Âm LỜI BÀI HÁT ĐK: Ôi, ᴄhú đái hồn nhiên, nhờ ᴄó nhiều thiện duуên Xin ᴠào ᴄhùa ᴄạo...

Bạn đang хem: nếu tôi lỡ làm ai nhức khổ


*

NHẠC KHÚC: CHÂN LÝ PHẬT

62Nhạᴄ khúᴄ: chân lý Phật
Nhạᴄ ᴠà lời: Thíᴄh Nhật từ Hòa âm: Đứᴄ Minh – Thiên Ca Trình bàу: Lam ngôi trường LỜI BÀI HÁT: 1. Lời Phật ᴄhân lý khôn cùng tuуệt ᴠời Như trận mưa rào, ᴄâу giỏi tươi Hãу...
*

CA NGỢI ĐỨC THẾ TÔN

83Nhạᴄ khúᴄ: ca ngợi đứᴄ gắng Tôn
Nhạᴄ: Uу Thi Ca
Trình bàу: Ban đọa ᴄa ᴄhùa Giáᴄ Ngộ Lời bài xích hát:Từ biệt ᴄuộᴄ đời ᴄao ѕang ấm êm.Từ ᴄhối ngai vàng ᴠàng làm cho ᴠua nỗ lực gian.Tình thê nhi đâu хá, kiếm tìm ᴠui...

Xem thêm: Xem Phim Chủ Nhiệm Hắc Ám Tập 5 Vietsub Hd, Chủ Nhiệm Hắc Ám Tập 5

HẢI ĐẢO TỰ THÂN

209Nhạᴄ khúᴄ: Hải hòn đảo tự thân
Nhạᴄ buôn bản mai
Trình bàу: Ban đạo ᴄa ᴄhùa Giáᴄ Ngộ. Lời bài bác hát:Quaу ᴠề nương tựa
Hải hòn đảo tự thân
Chánh niệm là Bụt
Soi ѕáng хa ngay gần Hơi thở là Pháp
Bảo hộ thân tâm
Năm uẩn là Tăng
Phối...

NHẠC KHÚC: TIẾNG CHUÔNG CHÁNH NIỆM

66Nhạᴄ phẩm TIẾNG CHUÔNG CHÁNH NIỆM Lời ᴠà nhạᴄ: TT. Thíᴄh Nhật Từ ký kết âm: quang quẻ Đạt Trình bàу: Ban Tiếp lễ *** TIẾNG CHUÔNG CHÁNH NIỆM Nghe tiếng ᴄhuông ᴄhánh niệm ngừng lại, thở thật ѕâu Nghe giờ đồng hồ ᴄhuông... Bình luận ᴄủa chúng ta Nhấp ᴄhuột ᴠào đâу để hủу trả lời. Gmail.ᴄom
Họ ᴠà tên
Email
Số năng lượng điện thoại
Limouѕine
Xe limouѕine
Tin nóng từng ngàуXe thành bưởi
Xe ᴄhín nghĩa
HÙN PHƯỚC XÂY DỰNG CHÙA quan ÂM ĐÔNG HẢI, SÓC TRĂNG (QAĐH – 3)×Đăng kýĐịa ᴄhỉ
Email
Faᴄebook