Tác giả: Nguyệt Xuất Vân 月出云 Thể loại: Cổ đại, cung đấu, ngược, OEEditor & Beta: Thư Duyệt, Y PhongSố chương: 206 chương + phiên nước ngoài (3 võng văn + 6 thư văn ) Tình trạng: Đã hoàn

—————-

Fanpage: www.facebook.com/moctuyetvien/

Link gọi ở Wattpad: Click vào đây!

————————


Nàng tàn ác yêu nghiệt, lạnh bội nghĩa vô tình, là yêu đàn bà mang tiếng xấu trong miệng phần đa người. Nghe nói, thiếu phụ tu luyện tà công, bạn người đều ý muốn đẩy nữ giới vào khu vực chết, fan người đều chán ghét nàng đến cực điểm.

Bạn đang xem: Hôn lễ đệ nhất thiên hạ


Nàng cười cợt xinh đẹp. Người vợ mặc hồng y xinh đẹp, trêu chọc quyền thần, lật đổ sủng phi, ức hà hiếp quý nữ,…
Nhưng ai hoàn toàn có thể nghĩ tới, nốt con ruồi như giọt lệ đỏ tươi làm việc khóe mắt thanh nữ kia, đó là một giọt ngày tiết lệ đang hong khô!
Ai rất có thể ngờ rằng, bên dưới thân xác yêu thương mị này, cũng chính là vỏ quấn của linh hồn trong sáng thuần khiết nhất vắt gian!
Nàng hiện giờ có bao nhiêu là tàn nhẫn, trước đây lại lương thiện biết bao, nàng hiện nay có từng nào là lẳng lơ, trước đây lại thuần khiết biết bao, nàng hiện nay có từng nào là hiểm độc, trước đây lại trong sáng biết bao.
Ngày xưa là thiên triều đệ duy nhất tài nữ, triều đình đệ nhất thiếu phụ quan, là đóa Dạ quang quẻ Bạch đoan chủ yếu khoan thai, là ánh trăng sáng soi chiếu tẩy rửa lòng người.
Từ vào mây té xuống vũng bùn, bẻ gãy xương cốt, xay khô ngày tiết thịt, ép nát tôn nghiêm, hủy diệt kiêu ngạo, chẳng lẽ thiếu phụ chỉ có thể lấy chết choc tàn tạ nhằm tế điện một hồi mê mẩn cuồng này?
Nàng chết oan, khốn gớm ai là người đang nói cô gái sợ tội từ bỏ thiêu? Khi mối tình si gặp phản bội, lúc trung thành gặp mặt sát hại, hãy nhìn chị em dùng lưỡi dao nhan sắc bén, chém tan thói đạo quỷ quyệt ông xã chất tối tăm này.
Dùng bàn tay trắng, lật đổ quốc gia hủ bại này. Lúc phồn hoa tung biến, là ai bởi nàng thao tác làm việc trái cùng với đạo trời, tàn sợ hãi sinh linh, chỉ vì cho phái nữ hôn lễ đệ nhất thiên hạ này.

Nàng tàn khốc yêu nghiệt, lạnh nhạt vô tình, là yêu đàn bà trong miệng đông đảo người. Nghe nói, phái nữ dùng các thiếu niên đồng trinh nhằm tu luyện công phu, tín đồ người đều mong đẩy cô gái vào địa điểm chết, tín đồ người hồ hết đối xử độc ác với nàng.

Hắn nói: Ngươi còn trinh huyết sao? Đã nhanh chóng mất từ bỏ tám trăm năm kia rồi, yêu thương nữ!

Hắn nói: mặc dầu ta bao gồm kính phục ngươi không chỉ có thế thì chúng ta vẫn mãi mãi là kẻ địch. Mang đến dù không phải là quân thù thì cũng không bao giờ có thể biến chuyển tình nhân.

Hắn nói: Ngươi cần cầu nguyện Vãn Hương không có việc gì, còn nếu không ta chắc chắn là sẽ băm ngươi ra thành vạn mảnh.

Hắn nói: Ta thích dáng vóc lẳng lơ này của ngươi, mau đến mặt giường ta.

Đối diện với huỷ báng oan uổng, vu tội độc ác.

Nàng tươi mỉm cười quyến rũ.

Nàng tươi cười xinh đẹp.

Nàng tươi cười ngọt ngào.

Nàng khoác hồng y xinh đẹp, sơn son đỏ thắm, dạy dỗ thiếu niên, gợi cảm hoàng thúc, trêu chọc quyền thần, liên minh sủng phi, ức ức hiếp quý nữ.

Nàng là đóa hoa nở giữa vùng quyền mưu, là đóa anh túc tưới thẫm máu tươi.…Ngày xưa thiếu nữ từng là thiên triều đệ độc nhất tài nữ, triều đình đệ nhất nữ quan, giờ đây lại là yêu nữ bị người người phỉ nhổ.

<Đôi lời của tác giả>Một: sau cùng cũng viết mở màn cho truyện này, vốn yêu cầu kiềm hãm một chút ít lắp mẫu hố kia trước, dẫu vậy khi viết truyện này chấp niệm thừa mãnh liệt, nên cuối cùng quyết định viết truyện này trước. Chính vì khi viết về yêu thiếu nữ này, cũng coi như giãi bày cho một chổ chính giữa nguyện.Hai: Truyện này thuộc thể nhiều loại sống lại một cuộc sống thường ngày khác, chưa phải là cung đương đầu giành quyền lực. Càng không những đơn thuần là báo thù, mà ngược là chính, và đa phần là đấu mưu đấu võ các loại, dường như còn gồm chút huyền huyễn. Tuy vậy vẫn nói tới tình yêu thương nam đàn bà là chính, không tồn tại NP, hoàn thành là một đôi.Ba: cảnh báo mọi người thêm, mở màn có chút rét bỏng, ẩn khúc các khía cạnh, có vài chi tiết không tốt. Phương diện khác, bạn nữ chính chưa hẳn là bạn hiền lành, nam chủ yếu cũng vậy, ai không mê say kiểu nam bạn nữ này chớ nên miễn cưỡng, nếu không đến phần nhiều chương sau sẽ cảm thấy ngột ngạt, ai oán bực.

Giới thiệu nhân vật: 

Tần Cửu: chị em trong mắt tất cả mọi người thiếu phụ xứng danh “yêu nữ”. Cô bé dùng đồng phái mạnh tử tu luyện tà công. Cô bé cười quyết rũ, cô bé xinh đẹp tà mị. Đối với nàng trần gian này không có gì là quan trọng đặc biệt nữa. Thanh nữ chỉ có ba mục tiêu để tồn tại. Thế nhưng khi nhìn fan ấy trồng cây, siêng hoa, không hiểu biết vì sao phụ nữ thật lòng nguyện cùng người một lần trải qua cuộc sống đời thường đơn giản mà mộc mạc ấy…

Nhan Duật: Vốn là Nghiêm vương gia, từ nhỏ đã được tiên đế vô cùng yêu thương. Năm tuổi vẫn biết có tác dụng thơ, bảy tuổi xuất khẩu thành văn, không chỉ có thế tuổi còn nhỏ dại mà đang hiểu nghi lễ biết tiến thoái. Nghe đồn, dịp đó người dạy bài vở đến Nhan Duật là Vu thái phó thường xuyên tán thưởng rằng hắn tất sẽ là nhân tài không thể thiếu của đất nước sau này. Vậy rồi chỉ do một chén bát thuốc, hắn có trên fan tội danh mưu gần kề phụ hoàng. đều thứ không dừng lại ở đó, thân là Nghiêm vương, hắn lại chạy đi hát hí kịch, lưu luyến bụi hoa, không có gì là không đủ can đảm làm, bạn ta bảo nhau rằng Nghiêm vương trong bao phủ mà hắt xì một cái thì cả tởm thành liền đổ bệnh. Ai cũng sợ hắn, hắn đích thị là Diêm Vương.

Nhan Túc: An Lăng vương của Đại Dục Quốc. Hắn tuổi trẻ con tài cao, vang danh thiên hạ. Tuy nhiên có mọi chuyện vẫn là không thể đoán trước…

Bạch Tố Huyên: bạn nữ là đệ tốt nhất tài con gái ở hoàng thành. Thanh nữ vẽ tranh, đánh đàn, chị em đặc biệt tài giỏi thêu hoa. Năm ấy nữ nổi danh trong một ngày, vắt rồi cũng trong một ngày cô bé không còn điều gì khác cả. Người nàng tin yêu nhất phản nghịch nàng, quăng quật mặt nàng, huyết lệ rơi xuống trong lao tù lửa, thiêu cháy vớ cả… thanh xuân tươi vui năm ấy mãi mãi không thể tìm lại… cũng chỉ chính vì một mặt đường thêu của nàng.

Định viêt bài xích này từ thời điểm tháng 10 năm 2017 mà lại giờ mới xuất hiện viết tiếp. Vì chưng cũng phát âm gần 1 năm rồi nên cảm giác cũng không thể như trước :))

*

Với mình truyện này của Nguyệt Xuân Vân vẫn theo motif cũ của tác giả: có một nữ phụ được cả thế giới vây quanh ai ai cũng nghĩ nam bao gồm nam phụ yêu con gái phụ rồi sau cùng lại turn out rằng họ phần lớn yêu nữ chính. Vì chưng truyện của Nguyệt Xuất Vân motif trùng trùng nhau, riêng bao gồm truyện Phượng Ẩn trần giới và Đạo Phi dương thế là same same nhau ngay gần hết rồi, phải vốn mình cũng không tồn tại quá các kỳ vọng vào truyện này, tuy thế vẫn nhảy hố vì mình muốn kiểu truyện trả thù đẳng cấp này quá. 2/3 truyện ban sơ khá hay, đơn vị edit truyện cũng tốt, nhưng mang lại đoạn cuối, khi nàng phụ nói cho cô gái chính nghe vì sao mình lại làm vậy cùng với nhà nữ giới chính thì thực thụ mình ko ưa nổi. Rõ là phụ vương nữ thiết yếu sai sờ sờ nhưng người vợ chính vẫn hình dạng thánh mẫu xong kêu sẽ là lỗi của chị em nữ phụ, xong xuôi gì mà đàn bà tin rằng nếu phụ thân biết cho sự hiện hữu của bà bầu con thiếu nữ phụ thì sẽ đón vào trong nhà blah blah. Trời má dù mẹ nữ phụ có tác dụng kỹ nữ giới nhưng vốn là bà ấy gồm lòng từ trọng cực cao, đã trở nên phản bội rồi lại còn mong người ta đi làm tiểu tam nữa hả kỳ vậy má ? Nói bình thường đọc mang lại đoạn này mình bắt buộc ưa nổi thanh nữ chính, tự nhiên và thoải mái thương cho con gái phụ, nếu vào quyển không giống thì bà nàng phụ này đã làm được lên làm nàng chính rồi. Còn đến cuối truyện thì phụ nữ phụ new thảm thiệt sự cơ, fan mình yêu thương vẫn luôn luôn xem bản thân là chiếc bóng của kẻ thù, cứ nhớ tới sự việc nữ phụ bị rape khi mới mười tuổi thì nói thật mình không thấy chị ấy làm cái gi sai cả. Mình ác, bản thân biết đấy, phát âm Thứ đàn bà Hữu Độc dứt giờ không hiền lành được nữa rồi.

Tô Vãn Hương chậm chạp ngồi xuống nệm ván, hai con mắt đen như rơi vào hoàn cảnh trầm tư. Giọng nói nàng lãnh đạm mà ráo mát không chút cảm xúc vang lên đều đều trong công ty giam u tối.

“Huyện Cẩm là 1 trong tiểu thành xinh đẹp, sông nước uốn xung quanh núi, cảnh quan thơ mộng, cuộc sống đời thường của người trong huyện cũng rất sung túc. Vào tháng tư năm nọ, liễu lả lướt, muôn hoa nở rộ. Ở giữ con sông đẹp tuyệt vời nhất của huyện Cẩm, có một phi thuyền hoa ở bên cạnh là một mẫu thuyền nhỏ. Đó là 1 ngày hết sức đẹp trời, ven bờ sông tài tử giai nhân đạp thanh du ngoạn. Ở giữ con thuyền hoa, tất cả một bóng hình yểu điệu, đó là một trong những nữ tử. Cô bé ngồi trên thuyền bọn ca. Giọng hát của phái nữ tươi đẹp, tiếng lũ của nữ say lòng người, sắc đẹp khuynh thành, kinh đụng trái tim của bao người.”

Giọng của sơn Vãn Hương bay nhè dịu như mộng ảo, hệt sẽ phác họa lại cảnh tượng ngày kia trong đầu.

Tần Cửu không biết vì sao tô Vãn hương lại tiên phong thù hận giữa bạn nữ và Bạch gia như thế này, dẫu vậy Tần Cửu vẫn im re lắng nghe.

“Chiếc thuyền ở ở bên cạnh chiếc thuyền này, bao gồm một nam giới tử. Hắn chiếu qua song thuyền hoa, thấy được khuôn mặt dễ thương của nữ giới tử kia, ko nhịn được dùng cây viết vào tay, vẽ ra phong bốn tuyệt mỹ của nàng tử ấy, rồi sai người tặng ngay nó mang lại nàng. Nam giới tử tê cũng là một trong người tuấn mỹ lỗi lạc, trường đoản cú đó, trái tim nữ tử ấy cũng đồng thời rơi vào cảnh tay giặc.”

“Tuy rằng, nàng là một nữ tử ngơi nghỉ chốn thiết lập vui, mặc dù vậy, hắn lại đối xử cực tốt với nàng. đàn bà biết hắn là một trong quý nhân đến từ kinh thành, hai người cũng trải qua một đoạn thời gian khó quên. Lũ họ với mọi người trong nhà ngồi thuyền dạo hồ, cùng nhau cưỡi ngựa chiến đạp thanh, cùng cả nhà ngắm trăng ngăm thơ. Vắt rồi khôn cùng nhanh, phái mạnh tử mãn nhiệm kỳ ở thị trấn Cẩm, hắn buộc phải trở về kinh thành.

Hắn đi ko lâu, chị em tử mới biết mình đã có cốt nhục của hắn. Lũ họ đã thuộc trải qua một khoảng thời gian giỏi đẹp như vậy, con gái ngây đần nghĩ, hắn sẽ quay lại đón nàng. Cho nên, con gái không suy nghĩ sự phản bội đối của ma ma ở kỹ viện, kiên quyết bảo đảm an toàn đứa bé, hơn nữa, còn thề sống chết bán nghệ không cung cấp thân. Khi đó, phụ nữ không biết, phần đông chuyện giỏi đẹp bên trên đời này, chẳng qua chỉ như pháo bông vụt sáng giường tàn, nhưng lời thề của phái mạnh nhân lại càng cấp thiết tin.

Sau khi nữ giới hạ sinh đứa bé, rốt cục nghe được thông tin của hắn. Hắn sẽ cưới một thiếu nữ tử khác, hơn nữa, đã và đang có một người con gái. Con gái không có đi tìm kiếm hắn, cơ mà mang theo đứa phụ nữ còn quấn tã chấp nhận treo biển lớn hành nghề tiếp khách hàng ở thanh lâu.”

Tô Vãn hương ngẩng đầu nhìn Tần Cửu, cười cợt lạnh nói: “Ngươi biết không, khi nữ tử tê tiếp khách, đứa con gái nhỏ dại vẫn ngủ tại 1 bên giường. Ngươi lớn lên trong lụa là gấm vóc, vĩnh viễn sẽ không biết, cuộc sống của một đứa nhỏ nhắn ở kỹ viện là như vậy nào. Nó tận mắt chứng kiến vô số đầy đủ chuyện dơ bẩn bẩn, nó gặp không ít phần đông kẻ kinh tởm. Đứa bé ấy dần trưởng thành, chủng loại thân bất đắc dĩ phải đặt nàng ngủ ở một cái sập bên cạnh, sử dụng lụa mỏng mảnh ngăn giải pháp nàng. Mặc dù nhiên, vào mỗi đêm, mặt tai phụ nữ vẫn ngập cả những music khó nghe. Nữ hận mẫu mã thân của mình, hận tín đồ vì sao lại ra đời nàng. Chính là, khi chủng loại thân bự tuổi dung mạo cũng dần lụi tàn, chẳng thể nào cuốn hút ân khách hàng được nữa, mẫu thân của nàng bắt đầu làm hồng kỹ con gái giặc vật dụng nuôi sinh sống nàng, mẫu mã thân của nàng, trước đây sang chảnh và kiêu sa đến nhường nào! tháng ngày của hai người bước đầu trở nên gian khổ hơn. Nhưng mẫu mã thân của cô bé lại rất chặt chẽ với nàng, bởi nàng, chẳng khi nào tiếc chi phí của. Năm đó fan là hoa khôi nổi tiếng của kỹ viện, người cho thiếu phụ học các loại kỹ nghệ, nạm kỳ thi họa, cho con gái học phụ nữ công, viết chữ, thư pháp. Người luôn nói, ta sẽ không để cho con chiến bại kém đàn bà của chị em nhân kia.

Lúc ấy, chị em cũng không biết nữ nhân tê là ai. Nữ dần mập lên, lúc ấy nàng thuộc lắm mới chỉ mười tuổi, dung mạo lại trổ mã hết sức xinh đẹp. Nàng không còn biết, ánh mắt của các ân khách bước đầu dán lên người nàng.

Mẫu thân của thiếu nữ lại phát hiện ra điểm này, ban đầu liều mạng giặt đồ cho những người ta, tín đồ nói nàng hãy hóng thêm chút nữa, tín đồ sẽ để thiếu nữ rời khỏi khu vực này. Cố gắng rồi, vào 1 trong các buổi tối, con gái rốt cuộc ko tránh ngoài vận mệnh bị fan ta cưỡng hiếp, năm ấy, phái nữ mới mười tuổi.”

Khi tô Vãn mùi hương nói ra phần đông lời này góc nhìn rất lạnh, khóe môi lộ vẻ cười khát máu.

“Mẫu thân của nàng, sau cuối hiểu được không thể tiếp tục để nữ ở lại kỹ viện. Vày thế, chỉ cho cô bé đến một nơi, đem tất cả tiền của trao cho nàng, bảo nàng đi tìm kiếm một người. Fan kia bọn họ Bạch, là một người nhà lầu xe hơi ở gớm thành. Fan viết một phong thư, nói sau khi gặp gỡ được nam giới nhân kia, hãy giao lá thư này đến hắn. Nàng không biết nam nhân tê là ai, nghĩ mẫu mã thân muốn nàng đi nương nhờ người bà bé nào đó, chính vì thế nàng đi.”

Tần Cửu biết đến đó, mau chóng đoán được phụ nữ nhân và nam nhân kia là ai. Trong trái tim nàng nặng nề tránh khỏi gớm hoảng, nói vậy, Bạch Tú Cẩm với nàng, và đúng là tỷ muội?

“Khi nàng đi, là vào mùa đông.” các giọng nói của sơn Vãn hương thơm càng thêm hờ hững.

Nàng đắn đo mình đang đi đến kinh thành bằng phương pháp nào, nắm lại, nữ giới rốt cuộc vẫn tới trước cửa Bạch phủ.

Hôm ấy một ngày tuyết khôn cùng dày, gió hết sức lớn, tuyết hết sức khắc nghiệt. đàn bà nhìn một trời đầy bông tuyết, cảm thấy mình như một bông tuyết nhỏ, không biết sẽ trôi giạt mang đến nơi nào.

Ở trong trơn đêm, phụ nữ nhìn lên ngọn đèn huy hoàng treo trước cửa Bạch phủ, đàn bà gõ mạnh cửa lớn, bao gồm hai phái nam tử hộ vệ đi ra, thấy thiếu phụ cuộn bản thân trong gió rét, giá buốt giọng hỏi: “Ngươi tìm ai?”

Nàng nói đàn bà tìm lão gia Bạch Nghiễn.

Bọn bọn họ hỏi nữ giới là ai, chị em nói phụ nữ là người thân trong gia đình thích của Bạch gia.

Bọn họ lại hỏi nữ thân thích như vậy nào.

Nàng nói thanh nữ không thể nói rõ, mẫu mã thân vốn không thể nói cho thiếu nữ biết.

Hai nô tài kia cười lớn, đưa thiếu phụ ra ngoài. Bầy họ nghĩ nữ giới là ăn mày, cho chị em cái ăn, rồi nói với nàng, “Lão gia nhà bọn họ là một đại quan, mấy năm nay, fan đến thừa nhận thân ưa thích không ít, từng tháng ko mười thì cũng chính là năm người. đái cô nương, hãy đi cấp tốc cho.”

Nàng cầm cố bánh mì đàn họ ăn uống còn dư, bị bầy họ xua đi như một tên ăn mày. Tuy nhiên, bạn nữ không cam lòng, cô bé đang đợi. Ngóng người thiếu phụ đang search trở về, thiết yếu là, đàn bà trước sau vẫn chẳng thể đợi được.

Đêm đó, đàn bà tránh tại một con đường đối diện, xa xa nhìn về phía cửa ngõ lớn.

Theo sau, cô gái nhìn thấy một cỗ kiệu hoa lệ đi đến, người vợ chưa bao giờ nhìn thấy cỗ kiệu nào long lanh như vậy, cỗ kiệu kia ngừng trước cửa ngõ lớn, một tè cô nương bước ra. Cô gái vận đầm áo thêu hoa, khoác áo lông cừu màu trắng thật dày, cao tay mà xinh đẹp. Nàng cực kì ngưỡng mộ nhìn tiểu cô nương kia, như sẽ nhìn thánh sư ở thiên cung. Cô gái nghe thấy các nô tài cung kính gọi đàn bà tiểu thư, bắt gặp mấy tỳ thiếu phụ vây xung quanh dìu đỡ nàng, cùng bước vào cửa lớn. Nàng biết vị cô nương này cũng chỉ trạt tuổi nàng, là tiểu chủ nhân của lấp đệ này. Thiếu phụ thật cute diễm lệ, khiến cho nàng quan sát theo mà chẳng chú ý cả chuyện đi ước xin nàng. Sau lại, nàng đã đi đến trong, đàn bà chỉ đành đứng bên dưới trời tuyết thường xuyên chờ đợi.

Khi đó, trời sẽ tối. Phụ nữ một thân một mình, trong một buổi tối đó. Tay nữ bị giá buốt mướt phá hỏng, cảy như mẫu bánh mì, song nàng vẫn không thích đi, phái nữ cảm thấy đàn bà sẽ hóng được bạn nàng mong mỏi tìm.

Sáng sớm ngày máy hai, phái nữ nhìn thấy cỗ kiệu của vị lão gia kia thoát khỏi cửa lớn, bạn nữ đuổi theo chống lại, lại bị nhóm tín đồ hầu đuổi đi. Bọn họ nói, Bạch lão gia đâu phải là bạn mà một tên nạp năng lượng mày hoàn toàn có thể gặp? cun cút sang một mặt đi, lão gia còn nên thượng triều.

Nàng đau khổ cầu xin rằng bạn nữ có việc gấp, xin cho nàng gặp mặt lão gia.

Bấy tiếng cỗ kiệu ngừng lại, màn kiệu mở ra, một người vận triều phục thò đầu ra. Hắn quan sát nàng, khóe môi ngậm ý cười ôn hòa, triều phục với mão quan lại trên đầu hắn, tạo nên hắn thêm vài ba phần oai phong nghiêm khiến cho người ta không dám nhìn thẳng, hắn nói: “Tiểu cô nương, ta bắt buộc vội vào triều, ví như ngươi có câu hỏi gấp, cứ mang lại tìm cai quản gia của ta trước.”

Hắn nói chấm dứt câu đó, màn kiệu khép lại, các thị vệ nâng kiệu đi qua nàng, chẳng mấy chốc đã đi được xa.

Nàng không cam lòng, vì vậy đã xua đuổi theo phía sau, mặc dù nhiên, nữ giới vừa đói vừa lạnh, bình thường quy không thể đuổi kịp, đôi mắt thấy cỗ kiệu ngày càng xa, cuối cùng biến mất ở đầu đường tuyết trắng.

Nàng thở hồng hộc gục bên trên tuyết, một đêm mong chờ đầy ủy khuất vào khung giờ phút này, nàng không nhịn được nữa khóc òa lên. Phụ nữ trăm cay ngàn đắng từ thị trấn Cẩm tìm về đây, tìm kiếm được người ước ao tìm rồi, lại không nghĩ là đến, trước sau vẫn chẳng tìm được ấm áp. Nữ là khóc vị quá yêu thương tâm, một bé chó hoang lừng khừng trốn ở chỗ nào vụt ra, nhắm tới nàng sủa ầm lên. Con gái hoảng sợ, nôn nả từ trên mặt đất đứng dậy, chạy trối chết.

Nàng co rút trong một ngõ hẻm nhỏ, dùng bàn tay sưng đỏ giá buốt cóng, xuất hiện thêm lá thư của mẫu thân. Nàng ao ước biết, mình rút cục là thân thích ra sao với Bạch gia, nhằm khi nàng quay trở về Bạch gia, bạn ta hỏi, con gái sẽ hoàn toàn có thể trả lời. Nhưng mà là, phụ nữ thật không cho là đến, qua bức thư của mẫu thân, người vợ rốt cuộc biết được mẫu thân với Bạch lão gia bao gồm quan hệ gì, hóa ra, hắn từng là nhân tình của mẫu thân. Sau này, khi hắn đang trở về gớm thành, chủng loại thân ngay tức thì phát hiện mình đã có hỉ. Mẫu thân vốn mong muốn vào gớm tìm hắn, tuy nhiên, lại hiểu rằng nam nhân này vẫn cưới người khác, hơn nữa vợ ông xã hòa thuận, hắn còn tuyên bố sẽ không còn nạp thiếp. Chủng loại thân tuy là nàng tử thanh lâu, mà lại lại hết sức kiêu ngạo. Fan từng mang lại rằng, người lũ ông này là thành tâm thật dạ với người. Bây giờ phát hiện, hết thảy phần đông thứ rất nhiều là “hoa trong gương trăng trong nước”. Người một vùng bi phẫn ngần ngừ trút đi đâu, buộc phải đã bắt đầu tiếp khách.

Nàng đọc kết thúc lá thư, tràn trề uất hận.

Nàng trước đó chưa từng nhìn thấy chủng loại thân trước khi ban đầu tiếp khách, tuy nhiên vẫn nghe được tự miệng người khác, hiểu được lúc đó mẫu thân là hoa khôi của thanh lâu, cầm cố kỳ thi họa đa số thứ đều tinh thông, so với tiểu thư nhỏ nhà quyền nắm còn cao siêu hơn. Tất cả bao nhiêu phái nam nhân ước ao cưới tín đồ về nhà, song, chỉ cũng chính vì nam nhân kia, cuộc đời xuất sắc đẹp của mẫu mã thân nữ đều bị phá hỏng, trong đó bao hàm cả thiết yếu nàng.

Băng tuyết u ám và đen tối trắng xóa, lấp ló lóe lên.

Nàng hình như có thể từ phương diện băng nhìn thấy khuôn phương diện của chủng loại thân mình, khuôn mặt ấy tuyệt sắc khuynh thành, giờ phút này đang như hoa cúc ngày hôm qua.

Xem thêm: Các Dụng Cụ Trong Nhà Hàng Bằng Tiếng Anh Trong Nhà Hàng Cho Nhân Viên

Nàng sờ sờ khuôn phương diện nứt nẻ của mình, còn cả 2 tay sưng phù.

Nàng tự nhiên không mong đi Bạch đậy nữa, nàng hy vọng về gặp gỡ mẫu thân. Cố kỉnh rồi, lúc nàng nạp năng lượng xin trở về huyện Cẩm, thiếu nữ mới biết được, tối ngày nàng cất bước ra đi, chủng loại thân cũng đồng thời treo cổ từ bỏ vẫn. Lần này phụ nữ trở về, không thể nghi ngờ đó là cừu vào miệng cọp, tú bà ngay chớp nhoáng bắt đem khuôn mặt của phái nữ nói: “Ngươi trở về khôn cùng đúng lúc, mẫu mã thân của ngươi bị tiêu diệt rồi, vậy nhằm ngươi cố kỉnh vậy. Khuôn khía cạnh ngươi nhỏ nhắn, so với mẫu mã thân của ngươi cũng ko kém, tương lai một mực sẽ là một trong những mỹ nhân.”

” Hôn Lễ Đệ Nhất cõi trần – Nguyệt Xuất Vân”

Haizz thế thôi đi làm việc bài tập tiếp đây, mai bao gồm tiết Introduction to Financial Accounting rồi bye những bạn