Vết yêu thương Lệnh hồ Xung phát nhức không biết đến đâu mà lại kể. đưa tỷ thời điểm bình thời, gã quyết không chịu đựng thừa nhận. Nhưng hiện giờ gã nghĩ về ra một kế bụng bảo dạ:

- Mình bắt buộc làm rứa này thì cô ta new hết khóc và nhảy cười lên được. Gã ngay tức khắc chau mi rồi hắng giọng luôn mấy tiếng.

Nghi Lâm khiếp hãi nói:

- chỉ việc sao... Lệnh hồ đại ca giữ cho vết thương chớ ra tiết nữa mới được.

Nàng gửi tay lên sờ trán gã một thời điểm rồi khẽ hỏi:

- Đại ca đang thấy bớt đau chút nào chưa?

Lệnh hồ nước Xung đáp:

- Hãy còn đau lắm.

Nghi Lâm nét khía cạnh rầu rầu lừng chừng làm cầm nào. Lệnh hồ nước Xung lại la lên:

- Trời ơi! Đau quá! ví như có... Lục sư đệ ở đây thì xuất xắc biết mấy.

Nghi Lâm hỏi:

- Sao? Trong bạn y gồm thuốc trị đau ư?

Lệnh hồ Xung đáp:

- nên rồi! chiếc miệng y là thuốc trị đau đó. Hồi đó tiểu huynh cũng trở thành thương gian khổ vô thuộc Lục sư đệ rất xuất sắc nói chuyện, làm cho trò cười. Môi mồm y liến láu thoắng, tiểu huynh nghe mà khoan khoái trong lòng nên quên cả buồn bã về vết thương. Hỡi ơi! y mà tại chỗ này thì giỏi quá!... úi chao!... Sao ta đau ráng này?

Nghi Lâm rất lấy làm nặng nề nghĩ. Chị em là môn đệ Định Dật sư thái. Tại kia mọi fan đều nghiêm nghị tụng khiếp niệm phật hoặc vận công luyện kiếm. Trong chùa Bạch Vân, mỗi tháng không thấy một tiếng cười. Hiện giờ bảo nàng thì thầm đùa giỡn thì thật khó khăn vô cùng.

Nàng bụng bảo dạ:

- Lục Đại Hữu sư huynh hiện không có ở đây mà Lệnh hồ đại ca lại mong nghe chuyện buồn cười thì chỉ bao gồm mình nói mang đến y nghe. Nhưng... Mình chẳng biết câu chuyện gì tạo cho y vui cười được.

Đột nhiên nàng xúc động trung ương linh hốt nhiên nhớ ra điều gì ngay thức thì nói:

- Lệnh hồ nước đại ca! tiểu muội chẳng biết mẩu truyện buồn cười nào hết, cơ mà đã được xem ở trong "Tàng gớm các" một cuốn kinh vô cùng thú vị kêu bằng "Bách dụ kinh". Đại ca đã lúc nào chưa?

Lệnh hồ Xung Lệnh hồ nước Xung phủ nhận đáp:

- Chưa! tè huynh suốt đời chẳng phát âm kinh Phật lúc nào cả.

Nghi Lâm nhị má ửng hồng nói:

- đái muội thật đần độn quá, đề nghị mới hỏi câu lẩn thẩn dốt như vậy. Đại ca đang không phải là đệ tử nhà phật thì đương nhiên không phát âm kinh sách.

Nàng dứt lại một chút rồi nói tiếp:

- Cuốn "Bách dụ kinh" đó vì chưng một vị cao tăng ngơi nghỉ nước Thiên Trúc biên soạn. Trong gớm này có không ít chuyện cổ tích rất thú vị.

Lệnh hồ Xung đang ước ao nghe con gái kể chuyện cổ tích, vội vàng nói:

- tốt lắm! tiểu huynh siêu thích chuyện cổ tích. Tiểu sư muội nói vài chuyện mang lại tiểu huynh nghe đi!

Nghi Lâm tủm tỉm cười. Vào "Bách dụ kinh" các chuyện cổ tích, đùng một cái những câu chuyện đó chỉ ra trong đầu óc nàng. Bạn nữ đáp:

- Được rồi! tiểu muội kể mẩu chuyện "lấy răng bừa tấn công vỡ đầu trọc". Ngày trước có một người trọc tếu, bên trên đầu không có lấy một sợi tóc. Đầu y nhẵn thín từ thời điểm sơ sinh chứ không hẳn như bọn tiểu muội do xuất gia mà nỗ lực phát quy y. Một hôm không hiểu biết vì chuyện gì xích mích nhưng mà lão trọc kia gây lộn với một nhà nông. đơn vị nông đã cầy ruộng, ngay thức thì vác cầy giơ lên tiến công vào đầu lão trọc. Lão trọc sứt đầu chảy máu, nhưng lặng lẽ âm thầm chịu đựng chứ không cần né tránh, nhưng trên nét phương diện còn lộ nụ cười. Những người đứng bên thấy cầm cố làm kỳ hỏi: Sao lão không né tránh mà lại còn cười? fan trọc mỉm cười đáp: Gã nông phu này là 1 trong chàng ngốc. Gã thấy đầu ta không có tóc tưởng lầm là hòn đá mới lấy răng bừa nhưng mà nện. Nếu ta né tránh há chẳng dạy mang đến gã trở thành người thông minh giỏi sao?

Nàng nói đến đây Lệnh hồ nước Xung rũ ra mà cười và đựng tiếng khen:

- Chuyện giỏi quá! Lão trọc đó thật là thông minh! Thông minh mang đến độ để cho người ta tấn công chết, bất luận thế nào cũng không chịu đựng né tránh.

Nghi Lâm thấy Lệnh hồ Xung vui mỉm cười thỏa thích, lập tức nói:

- tiểu muội nhắc lại câu chuyện "Dùng thuốc trị cho con gái nhà vua chóng lớn như thổi": Đời xưa tất cả một vị quốc vương vãi sinh được một phụ nữ công chúa. Nhà vua tính cực kỳ nóng nảy. Thấy công nương nhỏ bé quá, ngài ao ước cô bé lớn thật mau tức thời vời ngự y vào truyền cho bắt buộc chế ra một thứ linh dược nhằm công chúa uống đặng phệ ngay lập tức. Quan tiền ngự ý dáp: máy linh dược này hoàn toàn có thể làm được, tuy vậy còn yêu cầu tìm những thứ dược vật dụng và chế biến cũng nhọc sức lắm. Hiện giờ thần xin chúa thượng cho đưa công nương về nhà, đồng thời mau lẹ chế thuốc. Hoàng thượng không phải thúc bách mà lại hư việc. Quốc vương đồng ý đáp: Được lắm! quả nhân khiến cho khanh tự ý mà lại làm, chứ không thúc bách. Quan ngự y liền bồng công chúa về nhà. Từng ngày y vào tâu vua là đang tập trung dược liệu hoặc đang chế luyện. Sau mười 2 năm quan ngự y new tâu: Đến ni linh dược sẽ chế luyện xong xuôi và vừa đến công chúa uống. Bữa sau y gửi công chúa vào cung bệ con kiến quốc vương. Quốc vương thấy ngày nọ công chúa là một đứa hài nhi mà hiện giờ đã thành một thiếu phụ đứng lồ lộ trước phương diện thì long nhan hớn hở, khen cho ngự y tinh thâm y đạo. Công chúa mới uống một thang linh dược mà đã tăng cao lớn như thổi. Đoạn sai tả hữu ban vàng bội nghĩa châu báu hết sức hậu đến quan ngự y.

Lệnh hồ nước Xung nghe xong cười ha hả nói:

- tè sư muội bảo vị quốc vương kia tính tình rét nẩy mà thực ra chẳng nóng nảy chút nào. Trường hợp ngài rét nảy vẫn không chờ đợi tới 12 năm. Dịch địa tiểu huynh làm viên ngự y kia thì chỉ vào một ngày là đã làm cho công chúa sơ sinh trở thành một thiếu nữ cao mập 17, 18 tuổi.

Nghi Lâm giương cặp đôi mắt thao lếu láo lên hỏi:

- Lệnh hồ nước đại ca sử dụng phép gì vậy?

Lệnh hồ Xung mỉm cười đáp:

- dễ lắm! kế bên xát "Thiên hương đoạn tục giao" vào uống "Hùng đởm phục hồi tán".

Nghi Lâm cười cợt hỏi:

- Đó là dung dịch trị thương làm sao lại khiến cho tất cả những người mau cao lớn được?

Lệnh hồ nước Xung đáp:

- Đúng thế! tè huynh mang công chúa sơ sinh về đơn vị rồi mời bốn fan thợ may...

Nghi Lâm lấy làm kỳ, ngắt lời:

- Mời bốn tín đồ thợ may mang lại làm chi?

Lệnh hồ nước Xung đáp:

- Để may một cỗ y phục mới. Ta nhờ họ đo bạn tiểu sư muội cùng bảo bọn họ may suốt đêm cho dứt bộ xiêm y của công chúa. Đến sáng mai ta đến tiểu sư muội đầu đội mũ Linh Phụng, mình khoác áo gấm bách hoa, chân đi hài thêu. đái sư muội ăn mặc lung linh như vậy rồi thướt tha mang đến trước khía cạnh Kim loan năng lượng điện tung hô vạn tuế, uốn mình lạy xuống tâu: "Muôn tâu phụ vương. Hài nhi uống linh trả diệu dược của quan liêu ngự y Lệnh hồ nước Xung bắt buộc mới một đêm mà lại đã mập bằng người 17, 18 tuổi". Đức vua kia thấy mình gồm một vị công nương dim lệ, khả ái như vậy, tất yếu mặt dragon hớn hở còn hỏi gì đến chuyện chân trả nữa? Ta là quan tiền ngự y Lệnh hồ Xung dĩ nhiên cũng khá được trọng thưởng.

Nghi Lâm mỉm cười khanh khách, cười mang đến vẹo cả xương sống, xương sườn không đứng ngay lên được. Hồi lâu thanh nữ mới nói:

- Lệnh hồ nước đại ca trái nhiên còn thông minh hơn viên ngự y trong "bách dụ kinh" nhiều lắm. Tất cả điều đáng tiếc là tè muội... Xấu xa cố này, chẳng tương đương công chúa 1 chút nào cả.

Lệnh hồ nước Xung nói:

- ví như tiểu sư muội mà còn xấu thì vào thiên hạ làm cái gi có fan đẹp? trường đoản cú cổ chí kim hàng ngàn hàng ngàn công chúa mà gồm cô nào bằng sư muội đâu?

Nghi Lâm nghe gã tán dương bản thân trong bụng mừng thầm, mỉm cười hỏi:

- Đại ca đang thấy phương diện cả hàng ngàn hàng ngàn công chúa rồi ư?

Lệnh hồ nước Xung đáp:

- đương nhiên là thế! tiểu huynh gặp gỡ các vị kia ở vào mộng.

Nghi Lâm cười hỏi:

- Đại ca mộng gì cơ mà kỳ vậy? Ai đời lại chỉ mộng thấy công chúa bao giờ?

Lệnh hồ Xung mỉm cười hề hề đáp:

- ban ngày mơ tưởng mang đến thì ban đêm....

Nhưng gã nghĩ ngay cho Nghi Lâm là con bạn băng thanh ngọc khiết bạn dạng tính ngây thơ hóa học phác mà lại lại là 1 nữ ni nhỏ tuổi tuổi không có tà tâm, lập tức tự trách mình: bản thân nói giỡn đang là phạm vào giới cách thức của sư môn cô sao còn dám buông lời chớt nhả, dông càn đến cố gắng được?

Gã nghĩ tới đây lập tức vẻ mặt nghiêm trang, giả vờ ngáp dài một cái.

Nghi Lâm nói:

- Ồ. Lệnh hồ nước đại ca lại mệt rồi. Yêu cầu nhắm mắt ngủ đi một lúc.

Lệnh hồ nước Xung nói:

- giỏi quá! Chuyện vui của tè sư muội thiệt là linh nghiệm. Dấu thương của tiểu huynh quả nhiên sút đau rồi.

Bản trọng điểm gã mong mỏi cho Nghi Lâm có mẩu chuyện vui cười để thiếu phụ khỏi sụt sùi khóc lóc. Hiện giờ nàng đã ra chiều hả hê, gã ngay lập tức nhắm đôi mắt lại.

Nghi Lâm ngồi bên Lệnh hồ Xung khẽ phất cành lá đuổi ruồi đến gã. Lúc này vào thân mùa hạ ngày dài. Bốn mặt ve sầu kêu rên rỉ. Vào khe suối ếch nhái kêu inc ỏi trường đoản cú đằng xa vọng lại. Phần đông tiếng côn trùng nhỏ này liên hồi bất tuyệt, tựa hồ nước khúc nhạc giục người đi vào cõi mộng.

Nghi Lâm thấy cặp mắt nặng chĩu không xuất hiện được nữa rồi phái nữ cũng lấn sân vào giấc ngủ triền miên. Người vợ nằm mơ thấy mình mặc bộ áo hoa lệ như một vị công nương cho tới một tòa hoàng cung huy hoàng. Đứng bên nàng là 1 trong những chàng giới trẻ tuấn tú vẫn dắt mình. Tuổi teen này na ná giống Lệnh hồ Xung. Tiếp theo nàng thấy bên dưới chân gồm đám mây ùn ùn nổi lên tựa hồ hai người lơ lửng bay lên sườn lưng chừng trời. Nữ giới cảm thấy trong lòng khoan khoái khôn tả. Đột nhiên một vị chị em ni tuổi tác cao trừng mắt giận dữ, kháng kiếm xua đuổi tới. Nghi Lâm lag mình gớm sợ.

Nàng nghe rõ giờ sư phụ quát:

- Quân đái súc sinh này! ngươi thật là to mật, dám giả làm cho công chúa, lại cùng một tên lãng tử giáp với với nhau.

Mụ cụ lấy tay cô gái kéo dạn dĩ một cái. Mắt chị em tối sầm lại, không thấy được Lệnh hồ Xung đâu nữa. Còn nữ giới thì lơ lửng trong đám mây đen đang lộn nhào xuống.

Nghi Lâm sợ hãi quá la thất thanh:

- Lệnh hồ nước đại ca! Lệnh hồ đại ca!

Rồi cảm thấy body nhũn ra ko nhúc nhích nhưng cũng không di chuyển được. Nghi Lâm la điện thoại tư vấn mấy tiếng, đàn bà giật mình tỉnh dậy thì ra là 1 giấc mơ. Thiếu nữ ngó thấy Lệnh hồ nước Xung đang trố đôi mắt ra nhìn mình.

Nghi Lâm thẹn quá nhị má đỏ bừng ấp úng:

- tè muội... Tè muội...

Rồi chị em không nói ra lời nữa. Hai tay thanh nữ để áp lên ngực như trong giấc ngủ.

Lệnh hồ Xung hỏi:

- đái sư muội nằm mơ phải không?

Nghi Lâm lại đỏ khía cạnh lên đáp:

- tiểu muội chẳng hiểu bao gồm phải nỗ lực không.

Bỗng nữ giới ngó thấy Lệnh hồ nước Xung lộ vẻ rất kỳ quái quỷ tựa hồ nước đang cố kỉnh nén cơn buồn bã liền hỏi ngay:

- Đại ca... Vệt thương đại ca lại nhức lắm bắt buộc không?

Lệnh hồ nước Xung đáp:

- chẳng sao cả.

Nhưng thanh âm gã vạc run. Lát sau các giọt mồ hôi trán to bởi hạt đậu nhỏ dại giọt. Gã gian khổ vô cùng, không phải hỏi cũng biết.

Nghi Lâm cực kỳ kinh hãi hỏi:

- Làm cụ nào bây giờ? Làm cầm nào bây giờ?

Nàng lấy khăn tay ra lau những giọt mồ hôi cho gã. Ngón tay nữ giới vừa chạm vào trán thấy nóng như lửa. Thiếu phụ từng nghe sư phụ nói một người bị đao yêu thương chém cơ mà phát nóng dữ dội là tình thế gian nguy vô cùng. Trong lúc cấp bách chị em không tự công ty được nữa, đựng tiếng niệm kinh:

- mặc dù là trăm ngàn vạn ức bọn chúng sinh, chịu các khổ não, quyết trung tâm niệm đức quan cố kỉnh âm người thương tát.

Ngài nghe thanh âm lập tức cho giải bay cho. Đã tất cả quan cầm âm bồ tát thì mặc dù vào giữa lô lửa cũng không biến thành cháy vì tất cả oai thần của đức nhân tình tát. Giả dụ sa xuống đại dương cả, đọc danh hiệu ngài liền chạm chán chỗ nông. Chị em niệm đây là "Diệu pháp liên hoa kinh" của đức quan cố gắng âm nhân tình tát. Ban sơ thanh âm còn run run, nhưng sau khi niệm một hồi, trọng điểm thần dần dần trấn tĩnh lại.

Lệnh hồ Xung nghe thanh âm trong trẻo, thanh nữ càng niệm càng hòa bình an tĩnh. Phân biệt có không hề thiếu tín trung tâm về phép thần thông của kinh văn.

Nghi Lâm tiếp tục niệm:

- Nếu bạn đang ngộ hại nhưng mà niệm thương hiệu của đức quan liêu âm người thương tát fan sẽ núm đao trượng nhưng mà giải thoát cho. Trường hợp ở trong ba ngàn quốc thổ tất cả Dạ Xoa, La Sát mong muốn đến hại fan mà niệm danh đức quan liêu âm nhân tình tát thì bè đảng quỉ không đủ can đảm đưa căp mắt tàn ác ra mà nhìn, lúc nào còn gia hại được? Nếu tất cả tội, thân thể bị trói buộc mà niệm đức quan nắm âm nhân tình tát thì dây cột đứt hết cùng được giải thoát.

Lệnh hồ Xung càng nghe lại càng bi lụy cười. Sau gã ko nhịn được bật báo cáo cười khành khạch.

Nghi Lâm lấy có tác dụng kỳ hỏi:

- có chi nhưng mà cười? Lệnh hồ nước Xung đáp:

- tiểu huynh mà lại biết sớm nỗ lực này thì học tập thêm võ công "Lao thập tử" gì gì đó. Khi kẻ thù ác ôn mong muốn giết tè huynh, đái huynh.. Chỉ niệm danh hiệu đức phật quan âm người yêu tát là đao trượng của chúng yêu cầu đứa ra từng khúc. Há chẳng bình yên... đại ca ư?

Nghi Lâm nghiêm sắc mặt nói:

- Lệnh hồ nước đại ca! Đại ca chớ khinh mạn đức người yêu tát nữa. Nếu trọng tâm không thành thì niệm tởm cũng bằng vô ích.

Rồi nàng tiếp tục niệm:

- trường hợp bị ác thú vây quanh, giương nanh múa vuốt to khiếp, nhưng mà niệm danh hiệu đức quan nuốm âm tình nhân tát thì chúng cũng phải biến hết. Nếu gặp mặt rắn rết hoặc khí tà lửa cháy cơ mà niệm đức quan nỗ lực âm người yêu tát thì tai nạn đáng tiếc bay đi. Nếu chạm mặt mưa gió sấm chớp nhưng mà niệm đức quan vắt âm người tình tát là lập tức tiêu tan. Chúng sinh bị khốn đốn, nhức đầu khó xử vô cùng, diệu lực của đức quan rứa âm ý trung nhân tát cứu giúp được loại khổ cho vậy gian.

Lệnh hồ nước Xung nghe Nghi Lâm niệm với cả tấm lòng thành. Thanh âm tuy rất bé dại mà từng nào tâm ý đặt lòng tin vào đức quan rứa âm người tình tát để mong cứu, tựa như nàng kêu gọi đức quan núm âm người tình tát lộ hiện phép mầu giải thoát gian khổ cho mình. Thanh âm con gái tựa hồ như năn nỉ:

- Quan cố kỉnh âm ý trung nhân tát! mong ngài đem bao nhiêu những buồn bã trên bản thân đại ca chuyển hết sang bạn đệ tử. Đệ tử dù là phải vào đại dương trầm luân tuyệt xuống âm phủ cũng đành mà lại chỉ ước đức ý trung nhân Tát giải thoát cho đại ca tai qua nàn khỏi.

Về sau Lệnh hồ nước Xung ko nghe đến ý nghĩa của khiếp văn nhưng chỉ nghe như thanh âm cầu đảo một phương pháp rất khẩn thiết siêu nhiệt thành, bất giác đôi mắt gã đẫm lệ.

Từ thuở nhỏ gã không phụ vương mẹ, sư phụ, sư mẫu tuy gồm thâm ân với gã, nhưng mà gã là người bướng bỉnh, buộc phải đòn nhiều hơn thế là được lòng từ ái. Bầy sư đệ, sư muội đều kính cẩn cùng coi gã là đại sư huynh, chứ không người nào dám trái ý gã. Nhạc Linh San tuy thân cùng với gã mà cũng không tha thiết cho độ sung sướng chịu đựng trăm ngàn cực khổ để giải thoát mang đến gã được bình an. Lệnh hồ nước Xung nhả nhớt với không còn thảy các người, trừ phi so với sư phụ, sư mẫu. Bây giờ gã thấy Nghi Lâm tận thành niệm phật giải nan cho khách hàng thì thai nhiệt huyết sôi lên với trong mắt gã thấy body toàn thân Nghi Lâm phân phát ra ánh nắng khả kính.

Bạn đang xem: TIẾU NGẠO GIANG HỒ 2001 || Tập 35 || Phim tivi Võ Thuật Cổ Trang china | phim chưởng thiếu thốn lâm tự tuyệt nhất


Bạn đang xem: Tiếu ngạo giang hồ 2001

Xem các đoạn phim về phim võ thuật hài hước tại eivonline.edu.vn

VIDEO TIẾU NGẠO GIANG HỒ 2001 || Tập 35 || Phim truyền họa Võ Thuật Cổ Trang Trung Hoa

TIẾU NGẠO GIANG HỒ 2001 || Tập 35 || Phim tivi Võ Thuật Cổ Trang Trung Hoa

TIẾU NGẠO GIANG HỒ là bộ phim truyện truyền hình trung hoa do Trương Kỷ Trung sản xuất vào năm 2001, được đưa thể từ tiểu thuyết cùng tên ở trong nhà văn Kim Dung. Phim vị hai diễn viên Lý Á bởi và hứa Tình thủ vai chính.

#Tieu
Ngao
Giang
Ho #Phim
Kinh
Dien #Phim


Xem thêm: Top 30 các trường đại học tốt nhất ở tphcm học ra dễ xin việc nhất

Trung
Quoc #SCTV